Chương 147: Nhân Vật Chính Trong Sự Kiện Nam ...


Bởi vì, các nàng đã biết, mười mấy thiếu nữ bị gian sát tối hôm qua, tất cả đều là xử nữ, cùng các nàng bề ngoài giống như không có quan hệ gì quá lớn, sẽ không đến phiên các nàng .

Đương nhiên, vẫn có một ít sinh nữ tướng mạo bình thường, thậm chí có cấp bậc Bạo Long, sắc mặt có chút khó coi, một câu cũng không dám nói, nghe người khác nghị luận.

- Hết giờ, nhanh vào phòng học.

Lúc này, tiếng chuông vào lớp vang lên, từng bầy học sinh nữ vẫn chưa thỏa mãn đi vào phòng học của mình.

Chứng kiến hết thảy, Trần Thanh Đế lắc đầu, trong óc không ngừng vang lên lời nói bất hủ của Viên đại thiếu: cũng không biết là người nào làm, thất sự rất giỏi. Trong một đêm, lại có thể tìm được bốn mươi bốn xử nữ. Xã hội này, trình độ hi hữu của xử nữ, Trần đại thiếu ngươi còn không biết sao?

Ban đầu Trần Thanh Đế vẫn không rõ, hiện tại hắn đã biết.

Hoàn toàn chính xác là rất hi hữu a.

- Ân?

Theo dòng người, Trần Thanh Đế vừa mới đi vào lớp bốn năm nhất, thói quen ánh mắt quét qua, thình lình phát hiện ra một cái thân ảnh quen thuộc, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:

- Là nàng! Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, ca ca vậy mà cùng lớp với nàng, chỉ sợ về sau mỗi ngày đều phải rửa con mắt a.

Nữ học sinh bị Trần Thanh Đế nhìn kia, hung hăng trợn mắt nhìn Trần Thanh Đế, rất là kiêu ngạo nói:

- Nhìn cái gì? Chưa thấy qua mỹ nữ sao?

- Mỹ nữ thấy qua không ít, bất quá...

Trần Thanh Đế nhướng mày, tiếng nói xoay chuyển, thản nhiên nói:

- Ta còn là lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân tướng mạo bình thường, lại tự xưng mỹ nữ, càng vô cùng cỡi mở, ưa thích tìm kiếm kích thích.

Con mẹ nó, Trần đại thiếu trung thực làm học sinh, không có tìm người khác phiền toái, người khác đã cám ơn trời đất rồi. Hôm nay có người chán sống, trái lại tìm hắn gây phiền phức, Trần đại thiếu há có thể bỏ qua?

- Tìm kiếm kích thích?

Nữ sinh này trong lòng nhảy dựng, lại cố giả bộ trấn định, vỗ bàn đứng lên, giận dữ hét:

- Ngươi có ý gì? Ngươi nói ai tướng mạo bình thường? Ai ưa thích tìm kiếm kích thích? Có gan ngươi lập lại lần nữa?

Người nữ học sinh này tuy lớn lên không phải xinh đẹp cỡ nào, ưu tú cỡ nào, nhưng mà cùng bình thường không có quan hệ lớn. Ngươi nhìn người ta, muốn mũi có mũi, muốn mắt có mắt, muốn miệng có miệng, mặc dù miệng hơi lớn một chút.

Cũng không thể coi là bình thường a?

Tướng mạo của nàng, đối với người khác mà nói cũng không tệ lắm, bất quá ở trong mắt Trần đại thiếu, đích thật là bình thường một chút. Dù sao, ở bên người Trần đại thiếu, có Trần Hương Hương, Lâm Tĩnh Nhu, Mã Tình Tình, Lý Nhược Băng, Hoàng Dĩnh cùng với Trương Kiều những siêu cấp mỹ nữ này tồn tại.

Cùng các nàng lăn lộn thời gian dài, nữ nhân hơi xinh đẹp, há có thể vào được pháp nhãn của Trần đại thiếu? So sánh hai bên, vậy thì trở nên bình thường rồi.

Mà sở dĩ Trần đại thiếu nhìn nữ sinh này, không phải là bị hấp dẫn, mà là vì, nữ nhân này đúng là tối hôm qua, đánh dã chiến dưới tán cây phụ cận hồ sen, nhân vật nữ chính tìm kiếm kích thích.

- Chẳng lẽ ta nói sai sao?

Trần Thanh Đế nhíu mày, cười lạnh không thôi, nói ra:

- Trời vừa rạng sáng ngày hôm nay, ta từ chỗ bằng hữu nhận được một đoạn video, rất đặc sắc.

- Hôm nay trời vừa rạng sáng? Từ chỗ bằng hữu nào? Đã nhận được một đoạn video đặc sắc?

Nữ sinh kia sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Lúc ấy, nàng đang ở dưới gốc cây bên hồ sen, tìm kiếm kích thích, đánh dã chiến.

Hơn nữa, vừa lúc bị người khác thấy được.

Nguyên lai người kia dĩ nhiên là bằng hữu của Trần Thanh Đế, còn bị quay được, cái này... cái này nên làm cái gì bây giờ?

Thời điểm rạng sáng, Trần Thanh Đế là dịch dung, cho nên nữ sinh này mới không có nhận ra, cũng không biết, chứng kiến hết thảy kỳ thật là Trần đại thiếu.

- Ta... Ta không biết ngươi đang nói cái gì.

Nữ sinh này cảm thấy toàn thân vô lực, lại cưỡng ép chèo chống lấy thân thể của mình, sợ những bạn học khác nhìn ra chút gì đó. Nhưng mà, nàng lại không dám nhìn Trần Thanh Đế nữa, cứ đứng như vậy.

- Không biết coi như xong.

Trần Thanh Đế cũng mặc kệ nàng, ánh mắt quét qua, phát hiện ở cuối phòng học, còn có một chỗ trống nên đi tới.

- Bạn thân, là video gì đặc sắc vậy?

Thời điểm Trần Thanh Đế đi qua một nam sinh, người nam sinh này nhịn không được chỉ vào nhân vật nữ đánh dã chiến, thấp giọng hỏi:

- Có phải Video nàng quan hệ cùng Mạch Hoa Bích kia hay không? Chắc có lẽ không sai, nàng là nổi danh thích kích thích a.

- Mạch Hoa Bích? Cái tên này thật đúng là đủ đặc sắc.

Trần Thanh Đế lắc đầu, thổn thức không thôi, cũng không trả lời tên nam đệ tử kia, tiếp tục đi đến đằng sau.

- Tất cả mọi người yên tĩnh, hiện tại đã đến giờ học.

Lúc này, một nam tử khoảng 30 tuổi, cầm sách giáo khoa đi đến, thản nhiên nói:

- Hôm nay Mạnh lão sư của các em có việc, tiết ngữ văn này, ta đến thay nàng.

- Mạnh lão sư vậy mà không có tới, thật sự là... thật là làm cho người ta thất vọng rồi.

- Đúng vậy a, không có Mạnh lão sư, tiết ngữ văn này trôi qua như thế nào? Mạnh Nữ Thần của ta, nàng rốt cuộc là đi đâu, sao không đến trường?

...

- Đều an tĩnh lại.

Người nam tử này, phất phất tay, nói ra:

- Ai tên là Trần Thanh Đế? Trần Thanh Đế có tới không? Trần Thanh Đế còn chưa tới sao?

Trần Thanh Đế ngồi ở bàn cuối cùng, lúc này lại trừng lớn hai mắt, nhìn nam tử trên giảng đài kia, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:

- Mịa, cái này... cái này con mẹ nó, cũng quá đúng dịp a?

Trần Thanh Đế nhận ra tên nam tử kia, đúng là nhân vật nam chính của sự kiện dã chiến.

- Trần Thanh Đế, phụ đạo viên đang gọi ngươi đấy.

Lúc này, nam sinh ngồi cùng bàn với Trần Thanh Đế, nhẹ nhàng đụng hắn một cái, nói ra:

- Thằng này tên là Chu Phàm Khoa, không phải mặt hàng tốt lành gì, ngươi phải cẩn thận một chút.

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #147