Chương 121: Đều Là Người Một Nhà


Liễu Nhất Thôn dứt khoát kiên quyết nói:

- Huynh đệ phải có nạn cùng chịu, chết, cũng phải chết cùng một chỗ.

- Nói cho ta biết, những người khác ở địa phương nào, ta đi cứu bọn họ.

Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, đối với Liễu Nhất Thôn bắt đầu kính nể,
xã hội hiện tại này, đàn ông như Liễu Nhất Thôn thật sự là không nhiều
lắm rồi.

Đương nhiên, Trần Thanh Đế ngoại trừ bởi vì nguyên nhân
của mình, muốn tiêu diệt những Ninja kia ra, còn có nữa là, Quân Thần
Trần Chấn Hoa.

Quân Thần Trần Chấn Hoa, là lão cha chưa từng gặp
qua của Trần đại thiếu khi đi vào cái thế giới này. Hơn nữa, căn cứ
trong trí nhớ Trần Thanh Đế tiếp thu, lão cha tiện nghi này của hắn,
trước kia bởi vì Trần đại thiếu mà ăn không ít khổ, cõng không ít oan
ức.

Xem bộ dáng mấy người Liễu Nhất Thôn, hẳn là thuộc hạ của
Quân Thần, làm đến cuối cùng, mọi người đều là người một nhà, về tình về lý, Trần Thanh Đế đều sẽ ra tay.

Còn có nữa là, chiến sĩ ưu tú
như Liễu Nhất Thôn, chết một người, vậy thì thiếu một cái. Chờ Quân Thần Trần Chấn Hoa dẫn người chạy đến, nói không chừng tất cả những người bị bắt đã chết hết, những Ninja kia cũng thuận lợi rời khỏi Linh Vụ Sơn.

- Ngươi không phải đối thủ của bọn hắn. . . chỉ cần ngươi đi thông tri Quân Thần là được, không nên đi chịu chết.

Liễu Nhất Thôn liền nói. Hắn không muốn để cho Trần Thanh Đế đi chịu chết.

- Ta tự có chừng mực.

Trần Thanh Đế thản nhiên nói:

- Nói cho ta biết, những Ninja kia ở địa phương nào, thời gian kéo quá lâu, những đồng đội kia của ngươi sẽ càng tăng nguy hiểm.

- Ta. . . ta mang ngươi đi.

Liễu Nhất Thôn cắn răng một cái, nói ra:

- Huynh đệ, nếu có nguy hiểm gì, ngươi không cần lo cho chúng ta, tự mình đào tẩu.

- Nói cho ta biết bọn hắn ở địa phương nào là được, ngươi hành động bất
tiện, đi tới không chỉ có không giúp đỡ được cái gì, còn lãng phí thời
gian.

Trần Thanh Đế thản nhiên nói:

- Ngươi ở lại chỗ này nghỉ ngơi, yên tâm, ta nhất định sẽ các cứu đồng đội của ngươi ra.

- Ta. . .

Liễu Nhất Thôn cảm kích, rồi lại không muốn để cho Trần Thanh Đế đi mạo hiểm.

- Bất kể nói thế nào, ngươi cũng là quân nhân, như thế nào lề mề như đàn
bà vậy? Qua bên kia nghỉ ngơi, thành thành thật thật chờ ở đó.

Nói xong, Trần Thanh Đế từ trong lòng ngực lấy ra một cái hộp ngọc, giao cho Liễu Nhất Thôn, nói ra:

- Giúp ta cất cái hộp ngọc này, là dùng cho cứu người đấy.

- A!

Liễu Nhất Thôn tiếp nhận hộp ngọc, bất đắc dĩ ngồi ở bên trong bụi cỏ, đem
địa phương Ninja trú đóng kỹ càng nói cho Trần Thanh Đế.

- Tuy thương thế của ngươi không có gì trở ngại, bất quá, càng kéo dài cũng là chuyện phiền toái.

Nói xong, Trần Thanh Đế lấy ngân châm ra, nhìn Liễu Nhất Thôn nói:

- Nằm xuống, không nên cử động.

- Ngươi. . . ngươi còn biết y thuật? Là Trung y?

Liễu Nhất Thôn kinh ngạc nói.

- Ít nói nhảm đi.

Trần Thanh Đế tay nâng châm, mười mấy cây ngân châm nhanh chóng đâm vào từng huyệt đạo trên người Liễu Nhất Thôn, đơn giản xử lý qua, nhưng miệng
vết thương còn chảy máu, máu lập tức ngừng lại.

- Tốt rồi, thương thế của ngươi đã được khống chế.

Trần Thanh Đế lấy ngân châm ra, nhẹ gật đầu, nói ra:

- Đợi sau khi trở về, tu dưỡng hai ba ngày sẽ không sự tình gì rồi.

Nói xong, Trần Thanh Đế quơ lấy trường đao trên mặt đất, vẫn là có chút
không yên lòng, dạo qua Liễu Nhất Thôn một vòng, bố trí một cái phòng
ngự trận pháp đơn giản.

Làm tốt những thứ này, thân thể Trần
Thanh Đế khẽ động, nhanh chóng chạy vào ở chỗ sâu trong Linh Vụ Sơn, đi
đến chỗ của đám Ninja ở.

- Cẩn. . . thận

Nhìn Trần Thanh Đế biến mất trong tầm mắt của mình, Liễu Nhất Thôn ôm hộp ngọc thật chặc, âm thầm thề:

- Cho dù chết, ta nhất định sẽ thay ngươi bảo hộ tốt cái hộp ngọc này.

Liễu Nhất Thôn thật sự là không biết báo đáp Trần Thanh Đế như thế nào, duy
nhất có thể làm, là phục vụ quên mình để bảo vệ tốt hộp ngọc mà Trần đại thiếu giao cho hắn.

Trần đại thiếu là nói, cái hộp ngọc này dùng để cứu mạng.

Chỉ là, lại để cho Liễu Nhất Thôn cảm thấy nghi hoặc chính là: ngươi đi,
vậy thì đi đi? Trước khi đi ở bốn phía ta đi dạo một vòng làm cái gì?

Cao nhân làm việc thật kỳ lạ, Liễu Nhất Thôn tỏ vẻ không rõ.

. . .

Trong sơn động ở sâu trong Linh Vụ Sơn, kể cả Lý Vưu ở trong năm tên thành
viên Huyết Nhận, tất cả đều trọng thương té trên mặt đất, toàn thân đều
là máu.

Trong đó, có hai gã Ninja trông coi cửa vào sơn động, lưu trong sơn động chín tên Ninja cùng năm người Lý Vưu, đề phòng bọn hắn
đột nhiên phản kháng đánh lén.

Mặc dù nói, đám người Lý Vưu đã mất đi sức chiến đấu.

- Ta một mực đều nghe nói, nữ nhân Hoa Hạ rất xinh đẹp, nhất là nữ binh, càng là phi thường nóng bỏng.

Trong sơn động, một gã Ninja trong đó liếm liếm bờ môi, trong hai tròng mắt hiện lên vẻ tham lam, nói ra:

- Nữ binh Hoa Hạ, làm cho người thấy về sau, đều tràn đầy ham muốn chinh phục mãnh liệt.

- Huyết Nhận này, là quân đội tinh anh trong tinh anh của Hoa Hạ, chiến lực đều phi thường cường hãn.

Người Ninja này, nắm mặt một thành viên Huyết Nhận trong đó, lắc đầu nói ra:

- Bất quá, nữ nhân này nóng nảy tàn bạo là có, nhưng cái tướng mạo này, thật sự là quá bình thường, quá không nhập lưu rồi.

- Phi!

Người bị nắm mặt kia, ở bên trong Huyết Nhận, là thành viên nữ duy nhất, hung hăng phun ra một ngụm nướt bọt mang huyết, phun thẳng đến mặc tên Ninja kia.

- Baka!

Thân thể tên Ninja kia lóe lên, hiểm hiểm
tránh thoát nước bọt bay đến trước mặt, một cước hung hăng đá vào bụng
dưới của nữ thành viên Huyết Nhận:

- Tin hiện tại lão tử làm thịt ngươi hay không? Chọc giận lão tử, cho dù ngươi lớn lên không được tốt
lắm, lão tử cũng cưỡng gian ngươi.

Nữ thành viên Huyết Nhận này,
tướng mạo thật sự là rất bình thường, dáng người khôi ngô không nói, nếu như trước ngực không phải có hai luồng nhũ phong, chỉ là xem khuôn mặt, rất khó có thể nhìn ra, cái này dĩ nhiên là một nữ nhân.

Cực Phẩm Tà Thiếu - Chương #121