Tiêu Dao Tiên Tôn.


Người đăng: ๖ۣۜOnion๖ۣۜThầnßíღ

Chương 167 : Tiêu Dao Tiên Tôn.

...

Đặng Dịch quăng ánh mắt không thể tin được nhìn ra xung....

Không giống như trong tưởng tưởng của hắn là Thảm Thần sẽ ngừng lại mà thật
không ngờ nó lại là đi xuyên qua bức tường!! Tiến đến một không gian khác!!!

Đây là một không gian phải nói là vô cùng huyền ảo!!! Đặng Dịch ngồi trên Thảm
Thần nhìn quanh một vòng thì hoàn toàn không thể nhìn thấy đáy của nó!!

Ở trên không trung là đang lơ lửng một quả cầu khổng lồ... Nó phát ra từng
đoàn ánh sáng màu xanh bao phủ toàn bộ không gian...

Không suy nghĩ nhiều... Đặng Dịch lập tức sử dụng Thiên Nhãn quan sát tình
huống của quả cầu này..

*Tên : Tâm Châu

Phảm Chất : Chí Tôn.

Giới thiệu : Là trung tâm của thế giới... Là nguồn cung cấp năng lượng của
hàng ngàn vạn sinh linh... Chiếm được Tâm Châu... Chiếm được một thế giới!!

Nhìn xong mấy dòng chứ này thì Đặng Dịch lập tức ngây ngẩn cả người.... Ánh
mắt không thể tin được nhìn về phía Tâm Châu!!

Hắn thật không ngờ rằng... Linh Tinh vớ vẩn thế nào lại có thể đạt được một
cái kỳ ngộ ảo diệu như thế này!!

Hít vào một hơi thật sâu... Đặng Dịch liền là dần dần bình tĩnh trở lại... Hắn
muốn thử sức mình... Tế luyện Tâm Châu!!

Nhưng nào ngờ khi mà Đặng Dịch vừa mới thử tích ra một giọt nháu bắn về phía
Tâm Châu thì viên Tâm Châu này lập tức rung lên mãnh liệt!! Dường như đang cố
gắng bài xích giọt máu này của Đặng Dịch ra khỏi nó... Cùng lúc đó... hệ thống
cũng liền vang lên tiếng thông báo:

"Ting"

"Tâm Châu đã bị người khá tế luyện được một phần hai... Tu vi ký chủ không
đủ... không thể chống lại người đã tế luyện trước đó... Chúc may mắn lần
sau.."

Đặng Dịch nghe hệ thống thông báo vậy thì lập tức sửng sốt một lúc.... Thật
không ngờ rằng viên Tâm Châu này đã được có người tế luyện mất một nửa!!

Phải biết rằng thì theo như Đặng Dịch dự đoán thì với một viên Tâm Châu lớn
như vậy... Chắc chắn rằng cái thế giới này không phải là một tiểu thế giới...
mà nó là một cái to lớn thế giới.... Lớn hơn Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới của Đặng
Dịch phải mười lần trở lên!!! Mà có khi là trăm lần!!

Đặng Dịch phàn đoán như vậy cũng chính là có lý do... Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới
của hắn cũng là có một viên Tâm Châu như vậy... Nhưng viên Tâm Châu trong Tiểu
Thế Giới của hắn thì chỉ bằng với một quả bóng đá mà thôi!!

Còn viên Tâm Châu trước mắt này lại to hơn thân hình của hắn gấp mấy lần!!

Mà muốn tế luyện một viên Tâm Châu to lớn như vậy thì người này phải có Tu Vi
lớn cỡ nào???... Đặng Dịch là không dám nghĩ tới!!!

Đúng lúc này... Thảm Thần đột nhiên di chuyển khiến cho Đặng Dịch hơi giật
mình... Nhưng lần này hắn không có đi cản lại Thảm Thần nữa... Thảm Thần đột
nhiên di chuyển chính là có ý định của nó... Hắn và Thảm Thần đã là nhỏ máu
nhận chủ.... nếu Đặng Dịch có mệnh gì thì tất nhiên Thảm Thần cũng không có
được yên thân....

Đúng với suy nghĩ của Đặng Dịch... Thảm Thần lần này lại là đưa hắn tới một
cái không gian khác.... Nơi đây nói là một cái không gian khác thì cũng không
có đúng lắm.... Nơi đây chỉ đáng nói là một cái căn phòng nhỏ mà thôi...

Có giường... có bàn... có ghế.... Mọi thứ đều đủ có... Nhưng những thứ này đều
đã bám bụi và lộ ra vết tích của thời gian....

Cũng ngày trong lúc này... Đặng Dịch hoàn toàn có thể cảm nhận được một đoàn
Linh Lực của bản thân giống như thoát ra khỏi lồng giam vậy... Ồ ạt quay trở
lại với thân thể!!

Trong lúc đang mừng rỡ trong lòng thì Đặng Dịch liền là ngẩn người ra... hắn
không thể tin tưởng được nhìn về phía chỗ giường gỗ đặt ở góc phòng!!

Hắn thật không ngờ nơi đây vậy mà lại xuất hiện một bộ xương!! Mà lúc nãy hắn
là hoàn toàn không nhìn thấy!!!

Hơi hơi thả ra thần thức nhìn xung quanh một chút.. Đặng Dịch liền biết là có
chuyện gì xảy ra...

Đơn giản chỉ là ở chỗ bộ xương đó đã bố trí một trận pháp vô cùng ảo diệu...
nhưng cái dở là trận pháp này chỉ dùng đổ che mắt người thường... chứ chỉ cần
người có một chút linh lực là có thể nhìn xuyên qua được ảo trận đó!!

Đi tới bên bộ xương này thì Đặng Dịch chỉ thấy ở đây có đặt ba thứ... Một tờ
giấy đã được gấp lại.... Một cái nhẫn có hình thù kỳ dị và một viên ngọc trông
khá là đẹp đẽ!!

Cầm lên tờ giấy.... suy nghĩ một chút thì Đặng Dịch liền ném về phía Thảm Thần
và nói:

"Ngươi mở ra đi..."

Thảm Thần là biết Đặng Dịch muốn mang mình ra làm bia đỡ đạn đây... nhưng nó
lại không hề có ý kiền gì... căn bản là nó không biết nói!!

Tiếp nhận từ giấy trên tay của Đặng Dịch... Thảm Thần không đắn đo một chút
nào mở ra.....

Ngay lập tức... một luồng ánh sáng chói mắt đột nhiên phát ra từ trong tờ
giấy!! Không gian xung quanh lập tức liền biến đổi!!

Khi Đặng Dịch còn không có hoàn hồn lại thì từ tờ giấy này xuất hiện hình ảnh
của một ông lão tóc trắng xóa... Tầm tầm 80 tuổi trở lên!!!

Không để Đặng Dịch nói câu gì... Ông lão liền cười cười nói:

"Xem ra tiên đoán của ta không sai... Nếu ngươi đã có thể tới được đây thì coi
như chúng ta có duyên..... Chắc ngươi cũng không biết ta là ai nên ta cứ giới
thiệu trước... Đầu tiên tự giới thiệu ta là Tiểu Diêu Tiên Tôn.... Thân là chủ
nhân của Tiêu Dao Cung trên Tiên Giới.... Ngươi có thể không biết... Chứ ta
xin đảm bảo rằng Tiên Đế hay Tiên Tôn gì đi chăng nữa thì chính là cũng có
tuổi thọ.... Khi ta đã đạt tới Tiên Tôn Đỉnh Phong Kỳ thì cũng chính là lúc ta
muốn đột phá đến Thiên Tôn Cảnh giới.... Bước vào Đại Thiên Thế Giới... mở ra
một cuộc hình trình mới!!! Nhưng cuối cùng lại là một giấc mơ mãi mãi không
hoàn thành được..... Ta đã thất bại!!.... Một tên Tiên Tôn mà muốn đột phá tới
Thiên Tôn thì chỉ có một cách duy nhất.... Tìm lấy cho mình một thế giới
riêng!! Một thế giới vô chủ!! Phải xây dựng được thế giới đó... Đạt được tín
ngưỡng lục một cách dồi dào!! Khi đó thì mới có thể trở thành một Thiên Tôn
trường tồn cùng thời gian được!! Nếu chỉ có như vậy thì lại không đáng nói!!
Điều đáng nói ở đây là chính là bản thân ta quá tham lam!! Ta từng nhớ ở một
cái Tiểu Thế Giới vô chủ ta từng đi qua... người ta có câu.. 'Tham thì
thâm'.... Điều đó không hề sai!! Muốn trở thành một Thiên Tôn có thành Tựu to
lớn thì phải tự thân đạt được một cái Thế Giới lớn!! Một thế giới có hàng ngàn
hàng vạn sinh linh!! và cuối cùng ta đã bỏ qua cả ti tỉ cái Tiểu Thế Giới để
đi tìm điều mình hàng mong ước!! Đến khi tìm được rồi thì sao chứ?? Tốn hàng
ti tỉ ngàn vạn năm mới tìm thấy cái thế giới này ẩn núp trong cái Thiên Vũ
Giới khổng lồ này!!! Tốn hàng trăm ngàn năm mới tế luyện được được gần xong
thì khốn khiếp!!! Cái thế giới này phát triển mạnh thêm!!! Tâm Châu cũng theo
đó lớn lên.... Ta không thể tế luyện thành công.... Và tất nhiên là tuổi thọ
đã tới.... Chết rồi.... Ngươi được nhìn thấy ta ở đây chỉ là một đạo hình ảnh
nhỏ bé mà thôi.... Ngươi phải nhớ kỹ những lời ta nói... Vì chỉ cần hình ảnh
này tiêu tan thì mãi mãi sẽ không được xem lại một lần nữa.... Nơi đây ta có
để lại cho ngươi.. người có duyên một chiếc nhẫn... một môn bí pháp là tờ giấy
này và một nửa tinh hoa của Tâm Châu ta đã tế luyện ra được ta đặt ở trong
viên Ngọc kia.... Bí pháp và viên Ngọc kia thì ngươi tự tìm hiểu là được...
Còn trong chiếc nhẫn kia... Nó là báu vật nhận là chủ nhân của Tiêu Dao Thiên
Cung.... nó cũng là một cái nhẫn trữ vật... trong đó có truyền thừa cuối đời
của ta và bí mật có thể giúp ngươi tế luyện nốt cái thế giới này!!... Còn một
điều cuối cùng.... ngươi có thể không làm nhưng ta mong ngươi... Nếu có tới
được Tiên Giới thì hay bảo kê cho Tiêu Dao Cung của ta... không thì tìm một
người phù hợp kế nghiệm là được.... nếu nó còn tồn tại!!"

Lời nhắn đến đây thì hình ảnh của Tiêu Dao Tiên Tôn hoàn toàn biết mất.... Mọi
người thứ trong động này lại trở lại như bình thường.... Nhưng mà nào ngờ Đặng
Dịch còn chưa kịp tình hồn lại thì Tiêu Dao Thiên Tôn lại đột nhiên xuất hiện
một lần nữa.... Cười cười đối với Đặng Dịch nói:

"Chúc ngươi có thể tế luyện thành công cái Thế Giới này... Trở thành một Thiên
Tôn mạnh nhất vũ trụ!! Và nhớ.... Đại đạo vô vàn... Tiêu Dao Đại Đạo vẫn là
đơn giản nhất!! Ta thích thì ta cứ làm thôi... Quan tâm gì sự đời?? Phải
không?? Ha Ha Ha Ha Ha!!!!!"

Dứt lời... Hình ảnh của Tiêu Dao Tiên Tôn lại một lần nữa hóa thành hư vô...
biến mất trong căn phòng....

"Đạo sao?? Ngộ đạo sao??" - Đặng Dịch lắc đầu cười khổ... hắn là hoàn toàn
chín phần mười là dựa vào hệ thống!! Hắn có thể ngộ đạo sao?? Điều đó còn khó
nói...

"Nếu có thể... ta sẽ giúp người hoàn thành nguyện vọng......" - Hơn nhìn tờ
giấy trên tay Thảm Thần một chút... Đặng Dịch liền khẳng địng nói...

O n i o n T h ầ n B í ¬ ¬

Tks all


Cực Phẩm Hệ Thống - Chương #167