Người đăng: ThienLacVuong
Tại một căn phòng xa hoa lộng lẫy có sáu người bốn nam hai nữ khoảng mười mấy
tuổi đang ở trong đó với dáng vẻ vô cùng lười nhác. Không nghi ngờ gì đây
chính là Lục Đại Tôn Thần chủ nhân của Ma Giới – thế giới mạnh mẽ nhất.
Thiếu nữ xuyên một bộ y phục đỏ yêu dị với mái tóc đỏ rực lửa vô cùng chói mắt
đang nhắm mắt nằm gối đầu lên đùi của nam tử một thân tử y với mái tóc hai màu
tím và bạch kim, nét mặt tươi cười, một đôi mắt tử sắc pha lẫn bạch kim tràn
đầy ôn nhu đang nghịch ngợm lọn tóc của thiếu nữ. Hiển nhiên đây là Bạch Long
Phượng Thiên Hoàng ( Thánh Tôn ) cùng Hỏa Long Phượng Tử Hoàng ( Thần Tôn ).
Đối diện hai người chính một nam một nữ, nam tử một thân lam y với lam phát
tùy ý thả phía sau, lam mâu sắc bén như lưỡi đao đang chăm chú đọc sách, thiếu
nữ một thân bạch y với viền đen đỏ cùng mái tóc màu xám tà mị đang nhắm mắt
dưỡng thần. Thiếu nữ chính là Ma Tôn Phượng Phong Thần cùng Thanh Long Phượng
Hàn Thần ( Thiên Tôn ). Trên khung cửa sổ, một thiếu niên hắc y, hắc mâu đang
nhìn hướng xa xăm khóe môi như có như không mỉm cười, hắc phát tùy ý để gió
thổi tràn đầy hí ngược, kế bên chính một thiếu niên giống hệt tựa như một cái
phân thân đồng dạng nhìn hướng xa xôi. Không cần suy nghĩ đây chính là cặp anh
em song sinh Hắc Long Phượng Tà Băng cùng Phượng Ảnh Băng ( Vương Tôn ).
Thần Tôn cao ngạo tôn quý, Thánh Tôn lạnh lùng tà mị, Thiên Tôn sắc bén lạnh
giá khiến người không rét mà run, Ma Tôn âm lãnh, tựa như miệt thị thế gian,
Vương Tôn âm trầm quỷ dị khiến người không dám đến gần, mỗi người mỗi vẻ nhưng
lại hết sức hài hòa đồng dạng đều toát lên khí chất lạnh lùng vương giả. Cả
sáu người đều là tuấn nam mỹ nữ vẻ đẹp khuynh đảo thiên hạ, phải nói chim sa
cá lặn – hoa nhường nguyệt thẹn… dù vậy vẫn chưa nói hết được vẻ đẹp của sáu
tên yêu nghiệt này, đã vậy lại ở chung một chỗ khiến thiên địa cũng phải mờ
nhạt.
Bỗng Phượng Tử Hoàng mở mắt lười nhác ngồi dậy, một đôi mắt đỏ thẫm tà mị như
muốn hút hồn người khác phá vỡ sự yên tĩnh: “ ai nha, thật là chán quá đi ”
giọng nói êm nhẹ khiến lòng người mềm nhũn. Bỗng thấy Ma Tôn đối diện ánh mắt
nàng lóe lên gian xảo:
“ Ai ui ai đây nha… phải chăng là Ma Tôn? Ai nha hôm nay Phong Thần lại dưới
hình dạng thật là nữ tử a… phải chăng hôm nay mặt trời mọc đằng Tây? ” Phượng
Tử Hoàng tràn đầy vẻ ngạc nhiên nói.
Tiếng nói đầy hứng thú của Phượng Tà Băng vang lên:
“ hắc hắc, Tử Hoàng thật đúng là hôm nay ta thấy mặt trời mọc đằng Tây đâu… ’’
Anh em Vương Tôn thi nhau phụ họa trêu tức Phượng Phong Thần bất quá ba tên
này phải thất vọng rồi, Phượng Phong Thần vẫn không phản ứng giữ nguyên tư thế
nhắm mắt dưỡng thần quyết không nghe tỏ vẻ các ngươi nói gì ta không hiểu…
Phượng Hàn Thần vẫn một mặt lạnh băng không phản ứng.
“ haha thôi nào các ngươi đừng chọc Phong Thần nữa bất quá sáng nay ngã đập
đầu xuống đất dây thần kinh bình thường trở lại thôi mà đúng không Phong Thần
’’ tiếng cười tà tứ của Phượng Thiên Hoàng truyền đến.
Phượng Tử Hoàng : “…”
Phượng Tà Băng : “…”
PhượngẢnh Băng : “…”
Phượng Hàn Thần : “…”
Phượng Phong Thần : “…”
Khóe miệng mấy người co rúm Phượng Tử Hoàng bỗng ngồi xịch ra tạo khoảng cách
với hắn, mấy người đều tỏ vẻ hắn là ai? Ta không quen hắn a…
“ Thiên Hoàng ngươi cái tên bất tử này muốn chết…”
Phượng Phong Thần nổi đóa, nàng mang một đôi mắt màu xám băng giá. Chẳng là
nàng là nữ tử nhưng lại không thích bởi nàng thấy nó rắc rối càng thích hình
dạng nam tử hơn nên mọi ngày nàng toàn ở hình dạng là nam hiếm hoi ở hình dạng
chính của mình bởi sáu người bọn họ đều có thể tự thay đổi hình dạng lẫn giới
tính của mình tùy ý mà không có gì tác động tựa như một người hoàn toàn khác
có thể coi đây là một khả năng đặc biệt và cả thế giới chỉ có bọn họ mới có
khả năng này chính vì vậy mới bị mấy tên kia không có gì làm nên chọc nàng.
Đối với việc này nàng cũng chỉ biết thở dài trong lòng.
Phượng Hàn Thần mặt đen lại hết sức đáng sợ.
“ Khụ khụ… Hàn Thần Ma Giới hiện nay vẫn ổn chứ? Mấy hắc bang kia đã dọn dẹp
sạch sẽ? ” . ẩn ẩn thấy núi lửa sắp phun Phượng Tử Hoàng đành chuyển sang chủ
đề khác, Phượng Hàn Thần tức giận rất ghê gớm nha nàng tuy là chủ nhân của họ
nhưng cũng không rảnh chọc giận họ giải quyết rất phiền phức a hơn nữa mọi
người đều coi nhau như thân nhân nên cũng không gọi nhau bằng kính ngữ mà gọi
thẳng tên cũng không xem nhau như thuộc hạ - chủ nhân mà đối đãi, tất cả đều
rất thoải mái.
“ Đã giải quyết, hừ! ”
Ánh mắt sắc bén của Phượng Hàn Thần quét đến Phượng Thiên Hoàng, hừ dám nói
thê tử hắn như vậy quả là to gan tên bất tử kia cứ chờ đấy ta nhất định phải
trị ngươi, Phượng Hàn Thần tự nhủ.
Phượng Anh Băng hừ nói : “ Hừm, dưới mắt của chúng ta mà cũng dám làm trò quả
là chán sống ”. Đây cũng chính là ý nghĩ của cả sáu người ở đây.