Người đăng: ❦๖ۣۜSniperღ❧
“Cơm mẹ nấu, ngươi vừa làm cái đột gì đấy, điều ước của ta, điều ước của ta
a!” Pilaf điên cuồng, hắn hiện tại tâm tình phi thường không được tốt, đương
như há miệng bị người nhét cục phân ấy.
Sau bao nhiêu thời gian đi giật đi cướp, nhưng ở những giây sau cùng bị người
đá xỉu, chưa hết, lúc tỉnh dậy lại phát hiện nguyện vọng của mình đã không thể
thực hiện được nữa, nó đã bị thanh niên trước mắt này cướp mất, trắng trợn
cướp đi.
Pilaf tức giận, hắn sai đồng bọn bắt tất cả mọi người lại, quá trình vây bắt
rất nhanh diễn ra, nhân vật chính của chúng ta, Anh Đức cũng cùng chung số
phận.
Không phải Anh Đức không địch lại, mà là hắn không thể phản kháng, hắn đang cố
thích nghi thân thể tại truyền đến đau nhức, đúng vậy đau nhức a, cải tổ gen
mà, không gây cơ thể khó chịu mới là lạ đấy.
May đây mới chỉ là thêm vào một loại gen mới, nếu thay đổi hoàn toàn thì sẽ
thống khổ thế nào hừ hừ, chắc không cần tả nữa đi.
Cả người Anh Đức ướt đẫm mồ hôi, ban đầu hắn tưởng tượng ra một kết thúc hoàn
mỹ, thực hiện nguyện vọng xong giải quyết Pilaf và hai trên thủ hạ, gặp
SonGoKu rồi theo hắn đến đảo rùa luyện cái nửa năm hơn năm đi cho nó bá, nhưng
chính là sự thật mất lòng a, đừng nói đến giải quyết được Pilaf, đến cử động
chân tay đối với hắn bây giờ còn khó ấy chứ.
Pilaf trong lúc tức giận, cho rằng Anh Đức đang tại sợ hắn trả thù cho nên
đứng im để mặc hắn hành hạ, một phen hành hạ đi xuống, Pilaf không thể làm gì
được Anh Đức, súng cũng bắn không chết hắn, Pilaf quyết định giam Anh Đức vào
cùng bọn SonGoKu, vì cho rằng hắn là cùng một bọn với đám người SonGoKu.
Lại nói, súng bắn chết được GoKu chưa? Người Xayda da dày a, Anh Đức mặc dù
không phải thuần người Xayda nhưng cũng có gen mà, vẫn tính là một nửa người
Xayda đi, ai đọc truyện hay xem phim đều rõ còn gì, người địa cầu kết hợp với
người Xayda sinh ra đời sau có tiềm lực cực mạnh a.
….
Trong phòng yên tĩnh, không khí ở đây có vẻ trầm trọng, mỗi người sắc mặt đều
rất bi ai, bi ai cho số phận sắp tới của mình.
“Kha kha kha, căn phòng này ta làm riêng cho các ngươi đấy, xung quanh bốn bức
tường đều được làm bằng thép nguyên khối, đừng có hi vọng thoát ra được, còn
phía trên là kính chống đạn, đến tên lửa va vào cũng không sứt, các ngươi cứ
chờ chết đói trong đó đi kha kha kha…” Giọng tên Pilaf vang lên, thông báo cho
mọi người biết kết cục khi chống đối với hắn.
…
“Ta không muốn chết a, nhất là chết đói, lúc đó mặt ta nhìn sẽ rất xấu a!” Rất
nhanh giọng của Bulma đã vang lên, nàng lo lắng lúc mình bị chết đói khi đó,
má tóp teo, môi hở răng nhô, hai mắt đen xì,... quả thực xấu muốn chết a!
Chẳng lẽ mình thực muốn chết đói ở đây sao.
“Không phải chứ, ta sẽ chết già ở đây sao, ta còn chưa có bạn gái mà, chưa vợ
con thì làm sao có thể chết sớm được, ta chưa có bạn gái a…” Yamcha la hét,
hắn từng này tuổi rồi, từ lúc xuất sư cho đến giờ hắn vẫn chưa thể kết giao
được với một cô gái nào, ai cũng biết mà, hắn có một cái tính xấu khà khà, đó
là nhát gái, cứ thấy gái là hắn sợ chạy, nặng hơn thì mèm oặt xỉu luôn.
Kể ra Yamcha trở thành đồng đội với 'sư phụ' Bulma cũng là vì điều ước của
Ngọc rồng, hắn muốn thực hiện nguyện vọng cho mình hết cái tính nhát gái kia
đi, bằng không chắc cả đời này hắn cũng chả có bạn gái luôn chứ đừng nói đến
vợ con.
Mọi người cố tìm cách thoát ra căn phòng, nhưng mọi cách đều vô vọng, tại lúc
này, Anh Đức choàng tỉnh dậy, hắn thở hồng hộc hồng hộc, cảm giác khó chịu
trong người đã phần nào đó giảm bớt.
Anh Đức nhìn ngó xung quanh đánh giá, hắn muốn biết vị trí hiện tại mình ở
đâu, nhìn rõ xung quanh là bốn bức tưởng thép cùng với phía trên là khung kính
trong suốt che đậy lúc, hắn đại loại đã hiểu rõ tình cảnh lúc này, may mắn
tỉnh vẫn kịp bằng không thật là khốn nạn a.
Chợt để Anh Đức chăm chú nhìn tới phía trước, hắn nhìn thấy nhân vật chính
trong phim a.
“SonGoKu!” Một cái tên nhanh chóng hiện ra trong đầu hắn, nhanh chóng đứng
dậy, đi tới trước mặt GoKu, xoè ra bàn tay hướng trước mặt GoKu và nói: “Xin
chào GoKu, anh tên Anh Đức, rất vui được quen biết em.”
GoKu khó hiểu nhìn cử chỉ của Anh Đức, không hiểu hắn giới thiệu còn đưa tay
ra trước mặt mình làm gì, nên cứ ngơ ngác nhìn hắn.
Lúc này Bulma đi đến, huých vào vai GoKu nói: “Đây là một kiểu giao tiếp xã
giao, người ta đưa tay ra là để bắn tay chào hỏi, ngươi không bỏ tay ra bắt
tay người ta đi”, vừa nói nàng vừa vươn tay ra làm mẫu: “Chào anh, em tên là
Bulma rất vui khi được quen anh.”
Thấy một màn như vậy, Anh Đức thầm nghĩ xấu Bulma: “Nghe đồn chính là nghe đồn
a, trăm nghe không bằng một thấy đi, Bulma quả thực dại trai muốn bạo!”
Mà kể ra thì Anh Đức cũng khá là xuất chúng, tuy không quá đẹp trai nhưng cũng
phần nào gợi nên vài phần khí khái ‘chuẩn men’, nhất là tại hắn đang mặc trên
thân bộ quân phục, kết hợp vói thần thái trang nghiêm rèn ra được sau chuyến
huấn luyện nửa năm kia nữa chứ, quá soái rồi!.
GoKu nghe Bulma nói vậy bèn một tay gãi đầu, một tay cũng giơ ra nắm lấy tay
hắn và nói: “Chào anh, em là GoKu, à mà sao anh biết tên em vậy?”
“Đâu có gì, lúc hôn mê vừa nãy anh có nghe thấy mọi người nói chuyện nên đoán
thôi.” Anh Đức trả lời câu hỏi của GoKu một cách nhẹ nhàng, chẳng lẽ lại nói
hắn biết từ trước rồi à, nếu thế chắc hắn thành thày bói dỏm mất rồi.
…
Thời gian nhanh qua, mọi người dần quen biết hơn, bên ngoài, trời tối trăng
sáng, rất sáng bởi hôm nay là ngày trăng tròn, nhìn thấy trăng tròn tự dưng
GoKu lại nhớ đến ông nội của mình, hắn kể câu chuyện về cái chết của ông cho
mọi người nghe, cả phòng bắt đầu bất an, ngoại trừ Anh Đức, hắn hiểu quá rõ
cốt truyện rồi, không có gì đáng để lo lắng hết, mà hắn còn có thể tăng thêm
phần nào hảo cảm với các nhân vật này.
Đúng như cốt truyện diễn ra, GoKu hoá thành khỉ đột khổng lồ, phá hoại bừa bãi
khắp nơi, cả toà cũng điện nguy nga của Pilaf bỗng chốc thành khu phế tích,
trong lúc chạy trốn bằng máy bay, vì vận tốc vẫn còn chậm nên đã bị hạ đo ván
theo nóc nhà làm vũ khí ném của khỉ đột GoKu ném cho hạ cánh khẩn cấp mà chạy
trốn, còn bọn người Anh Đức thì cũng hoảng sợ chạy tứ tán.
Vì để cho tình tiết diễn ra theo đũng quỹ đạo, Anh Đức đã không can thiệp thêm
bất cứ vẫn đề gì, mọi việc đúng như nguyên tác, Yamcha hợp tác Puaru cắt mất
cái đuôi của GoKu trạng thái hoá khỉ đột.
Kể ra, tuy nói là không tham gia, nhưng Anh Đức cũng chả được suôn sẻ mấy, hắn
né tránh quá lộ, nên được khoe đột GoKu chăm sóc cũng khá chứ đáo, bạn mà cứ
thấy cảnh hắn chật vật né này né nọ từ khỉ đột GoKu ném tới thì sẽ thấy thực
thảm a, có vài lần hắn bé không kịp, dính nguyên một bức tường nện vào người,
khiến hắn ê ẩm hết toàn thân.
Mọi người nhanh chóng ròi khu phái hoại, Anh Đức xong tới bế vác GoKu lên vai,
hô tới mọi người hướng phía ngoài chạy, trong đêm tối có ánh trăng mọi người
lao đi rất nhanh, rất thuận lợi tiến nhập vùng đất trống, nơi này có các cây
nhìn giống cây nấm khổng lồ.
“Ở lại đây nghỉ ngơi đi!” Yamcha thấy nơi này vắng vẻ sạch sẽ bèn đưa ra ta
kiến.
“Ừ, nghỉ thôi chứ tớ cũng không chạy nổi nữa rồi,” sau một đêm chạy a, không
mệt mới lạ, chắc trừ Anh Đức ra, đây khác gì một khoá huấn luyện đâu.
Sáng ngày thứ hai, mọi người bắt đầu ngo ngoe tỉnh dậy, nhân vật chính trong
phim cũng tỉnh dậy với thân thể trần truồng, vừa mới tỉnh dậy, vẫn chưa biết
chuyện gì xảy ra, GoKu đánh cái ngáp hỏi: “Ơ ơ oáp…”
GoKu quay ra nhìn thấy Oolong đang nhìn mình bèn cất lời: “Chào…”
Oolong bị lời chào của hắn khiến cho hắn giật mình đáp lại; “Ơ chào buổi
sáng!!”
Thấy mặt Oolong biểu hiện bối rối, GoKu vừa cười vừa hỏi: “Chuyện gì thế?! He
he…”
Oolong thấy hắn như thế khoa chịu nói: “ Ha ha cái con khỉ ấy!”
Chợt GoKu đứng phắt dậy, cậu bé ngạc nhiên nhìn thân thể trần truồng của mình
và hỏi mọi người: “Hả?! Sao lại thế này?! Quần áo tớ đâu?!”
… Sau đó là câu chuyện về quần áo để cho GoKu mặc…
Oolong cởi chiếc quần hai dây của mình cho GoKu mặc, GoKu mặc vào và chê hơi
rộng nên làm cho Oolong khá bực.
Ngay tại lúc này, khi GoKu tính định bước đi, bỗng cậu mất thăng bằng, ngã
soài ra đất, dường như là bị mất đi vật gì đó để giữ cân bằng cho cơ thể.
Oolong thấy hắn ngã bèn tới hỏi: “Làm sao vậy?”
GoKu bèn trả lời hắn: “cảm thấy khó đứng quá!”
…
Chuyện liên quan đến cái đuôi bị cắt xén của GoKu, mọi việc cứ thế diễn ra,
còn Anh Đức thì chỉ đứng lẻ một bên theo dõi hết thảy, thực ra hắn đang tính
định rời khỏi không gian vị diện này để trở về không gian vị diện chính, hắn
cần chụp, cóp bài ôn lại a, hôm sau là ngày thi rồi, hắn không muốn thi lại
thêm một môn a.
Nhưng tại Anh Đức tính định thoát ra lúc, hắn nhớ tới đây là vị diện cao cấp
a, mà có khi còn là siêu cấp ý lại chả đâu, bây giờ mà thoát là phải rất lâu
Tg: Không ngờ chương này lại viết nhanh như vậy, chắc được mọi người ủng hộ
nên tinh thần thoải mái đi, tự dưng bạo chữ, cuối cùng mục tiêu ngày hai
chương cũng hoàn thành.
Cầu Kim Phiếu, cầu like, cầu đánh giá!!!