Thể Lực Yếu Sao? Đơn Giản Thôi, Ta Có: [dragonball].


Người đăng: ❦๖ۣۜSniperღ❧

“Cơm mẹ nấu, làm như là khó hiểu lắm ý, éo cần hỏi tao cũng biết được một nửa
rồi, đại loại là không có tỷ lệ 100:1 nữa, chỉ còn 10:1 hoặc là ngang nhau
thôi chứ gì.” Anh Đức thầm mắng, cũng phải đi, nội dung quá dễ đoán, chỉ cần
động não chút cũng thấy rõ.
Tỷ lệ như thế cũng đủ rồi, cứ 100:1 thì thời gian luyện Level của mình chính
là vô đối a! Nghĩ lung tung một lúc, từ đó Anh Đức lại cho Vi vô lãnh cung
tiếp, không tèm để ý tới nữa.

Hai mươi mốt giờ hai mươi lăm phút, Anh Đức lúc này đã vệ sinh cá nhân xong,
để mài đi nửa năm gian khổ huấn luyện tạo thành mặt hắn thiếu khuyết niềm vui,
hắn quyết định rời nhà trọ đi dạo quanh trường.
Nói là đi dạo quanh trường, nhưng Anh Đức một bước cũng chưa chạm tới cổng
trường, hắn dạo quanh ngoài đường, khi ngồi quán này, lúc đạp quán kia, loanh
quanh một hồi hắn dần thấy chán.
Giờ cũng muộn rồi mà, khi Anh Đức để ý đến thời gian, giờ đã là hai mươi hai
giờ lẻ một phút rồi, đường dần vắng, quán bia rượu, nước, chè các loại cũng
đóng gần hết, hắn chán nản mà mò về phòng trọ.

Về đến phòng trọ, Anh Đức quăng hết mọi thứ ra sau đầu, hắn mở máy tính lên
đầu nhập tinh thần vào chơi game để xả stress, giờ này ngoài đường không còn
ai mấy, nhưng các thánh cày vẫn còn sống a.
Anh Đức bật máy tính lên, rất nhanh trên màn hình máy tính sáng lên, hiển thị
của sổ win 10 đặc trưng, không tốn bao nhiêu thời gian, chỉ khoảng mười giây,
tiến nhập vào màn hình desktop, hắn nhanh chóng làm tươi destop, mở ra phần
mềm Garena, đăng nhập tài khoản ID, nhấn mở game muốn chơi lên.
Vì muốn giết thời gian, Anh Đức chọn chơi trò LoL, sảnh chọn thể loại hiện
lên, hắn không do dự nhấn PvP đấu xếp hạng, không bao lâu hắn được ghép đôi
đấu hạng với một người nào đó, vào game hắn chọn tướng rồi nhấn sẵn sàng.
Đối thủ của Anh Đức có vẻ cũng rất tự tin, chọn tướng rất nhanh, đồng thời
cũng ấn sãn sàng, sau vài phút chờ thiết lập, nhân vật của hắn đã xuất hiện ở…
Một trận đấu xếp hạng rất nhanh kết thúc, chỉ chưa đầy mười tám phút với chiến
thắng tuyệt đối nghiêng về một phía, Anh Đức chỉ mất có hai mạng để thủ thành,
trong khi đó đối thủ mất đến mười ba mạng, mà die đồng nghĩa với bạn sẽ mất
rất nhiều thời gian để chờ hồi sinh, như vậy trong khoảng thời gian đó đối thủ
của bạn đã phất rất nhanh a, còn chưa kể đến đối thử của bạn có tôi tay rất
linh hoạt nữa.
Lại chả, Anh Đức dù thì thì bây giờ cũng có một nửa là lính đặc chủng a, phản
xạ của hắn vẫn nhanh hơn các chú sinh viên bình thường rất nhiều, đánh với hắn
khác gì đưa mạng.
Cứ như vậy, Anh Đức chơi thêm mấy ván, tương tự là chiến thắng tuyệt đối trước
các đối thủ, hạng của hắn tăng cứ vù vù.

Hai giờ ba mươi phút.
“Oáp…” Anh Đức đánh cái ngáp, nếu bạn nhìn vào mặt hắn, bạn sẽ cho rằng không
biết côn gấu trúc này từ đâu lạc tới phòng trọ số bẩy đi, hai mắt thâm quầng
hắn tắt máy tính, leo lên gường đi ngủ.

Năm giờ mười lăm phút, tại khu nhà trọ số 325, phòng trọ số 7,
Anh Đức hôm nay dậy rất sớm, theo thói quen của binh chủng, hắn giờ này thường
dậy vận động chạy sáng, rèn luyện cách đấu…
Một tiếng sau, Anh Đức bắt đầu về khu nhà trọ, hoàn thành xong nhiệm vụ vệ
sinh cá nhân hằng ngày, tìm kiếm tờ giấy có ghi lịch học, mở ra xem hôm nay có
những tiết nào.
“Ờ, lại là toán cao cấp 1 với Vật lý đại cương, chắc hôm nay phải lên lớp
thôi, lâu rồi không lên nhớ quá.” Anh Đức nhìn thời khóa biểu ngẫm, với người
thường thì chỉ có khái niệm hôm qua với hôm nay thôi mà, nhưng với hắn đó lại
là nửa năm đi, nửa năm thật đúng là đủ mài tâm trí người đi.
Anh Đức soạn sách vở giấy bút, hắn nhét hết vào một cái túi, cầm theo rời khỏi
phòng trọ.

“Oa! Hôm nay ta đến sớm đột xuất a, giờ này vẫn chưa có ai tới, thôi thì tranh
thủ tý nhỉ…” Anh Đức nhìn tới phòng học vẫn chưa ai tới, hắn tính đi làm một
cuốc đí săn, thê là hắn lao nhanh vào nhà vệ sinh cuối hành lang, vừa bước vào
hắn liền lách người, tiến nhập đại sảnh trong game [Crossfire: Legends].
Trong không gian đại sảnh vẫn vậy, không có gì thêm mới nữa, hắn nhanh chóng
lao tới khu cốt truyện, tiến nhập màn cốt truyện thứ tám, ở màn này hắn phải
thực sự phải giao đấu với con Titan, không biết liệu có qua không.
“Mà sợ cái đếch gì, ca chưa phải lính đặc chủng, nhưng cũng không kem bao
nhiêu rồi.” Anh Đức thầm kêu, lấy lại tự tin vốn có lúc tiến hành huấn luyện.

Anh Đức chọn nhập, một cánh cửa hiện ra, hắn nhanh chóng bước vào.
Tiến nhập thành công, trước mắt Anh Đức bây giờ là một khu Miệng núi nửa, mọi
thứ thực sự là ngổn ngang hỗn độn, Anh Đức nhanh chóng chạy quanh xác định địa
hình, tại gần hiểu rõ lúc, bống một loạt những tiếng rầm rầm vang lên, tiếng
bước chân đầu Titan kia chạy tới.
“Gào!...” Rất nhanh nó thấy Anh Đức, rống gào lên một tiếng, hắn chanh chóng
nhảy xuống tấn công Anh Đức.
“Cái đột, đây là tiết tấu muốn chơi ở mức độ khó à, thế này làm sao đánh.” Anh
Đức phẫn nộ, quả thực quá phẫn nộ đi, như thê này bảo hắn làm sao có thể diệt
được con quái này bây giờ, hắn thực cảm thấy hối hận về quyết định nông nổi
vừa rồi của mình.
Hối hận thì hối hận, nhưng Anh Đức vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ, hắn cắn rang
nâng lên khẩu MG3-Perfet Silver, điên cuồng bóp cò súng, xả đạn xối xả vào
thân hình đầu Titan to gấp bốn lần hắn kia.
Anh Đức mỗi khi thấy nó đi tới gần là treo súng ra sau lưng, cầm ra khẩu
D.E-Blue Pottery, vừa chạy ra xa, vừa bóp cò xả thẳng đạn vào đầu con quái.
Quá trình đó rằng co mất mười lăm phút, quá lâu, khi Anh Đức bắt đầu cảm thấy
mình không thể động đậy để chạy nỏi nữa lúc, một viên đạn bắn tới giải quyết
xong đầu zombie Titan kia.
“Phù, hộc hộc… xém nữa thì toi con bà tỏi!” Anh Đức như trút được gánh nặng,
hắn nhìn đầu Titan ngã xuống mà thấy cả người nhẹ nhõm, miệng hắn thở hồng
hộc, dù cho trước đó hắn đã có thể lực xung mãn, nhưng cũng không lại với kiểu
tiêu hao này đi.
“Cơ thể này vẫn quá yếu đi, phải làm thế nào mới có thể nâng cao tố chất thân
thể bây giờ?” Anh Đức thầm nghĩ về bản thân, kết hợp với kinh nghiệm lần này,
hắn thấy cần phải tăng thêm tố chất thân thể, thì mới mong ngày sau không lo
ngại bất cứ cái gì.
“Ờ, chả phải còn có hai phần mềm sao, vào một thế giới nào đó có hắc khoa học,
nhờ vài giáo sư tiến sĩ giúp cải tạo gen chắc là bá luôn, không thì … A! Đúng
rồi, là nó khà khà”Anh Đức miên man suy nghĩ, hắn nhớ tới còn có hai phần mềm
khác, nghĩ tới phương án có thể thay đổi thể chất nhanh chóng, rồi hắn chợt
nhó ra, một nơi, hắn có thể thực hiện nguyện vọng đó rất nhanh.
Một nơi, chỉ cần có nó là bạn có tiềm lực vô hạn, sức mạnh tăng trưởng nhanh
chóng.
“Không có thể lực tốt sao, khà khà vậy ta vô Dragon Ball đi.” Anh Đức nghĩ
nói.
Quay lại vấn đề chính, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, trước mặt Anh Đức hiện ra
bảng thông báo, phí trên có hiển thị thông tin nhiệm vụ hoàn thành, chỉ số…,
hắn nhanh chóng điểm nút thoát ở phía dưới, cánh cửa thông đạo hiện ra, hắn
bước tiến về đại sảnh.
Trong đại sảnh, Anh Đức nhanh chóng thay đổi quần áo, rời game.

Trong WC tâng hai, tòa nhà H, trường đại học SPKT, thân ảnh Anh Đức hiện ra,
hắn nhanh chóng mở điện thoại ra xem giờ, để hắn yên tâm đó là, bây giờ mới có
bảy giờ mười năm, vẫn còn kịp, vì bảy rưỡi mới lên lớp mà, nãy giờ mà mới chỉ
mất có ba phút hơn, chứng tỏ ở đó cũng không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng
vẫn không bằng tỷ lệ thời gian ở trại huấn luyện a.
Mang theo túi sách, Anh Đức nhanh chân tiến vào phòng học, lúc này trong phòng
đã có kha khá các bạn cùng lớp, ước chừng cũng tới một nửa, hắn tùy chọn một
chỗ, chờ giờ lên lớp điểm vang.

“Ê, đi ăn cơm quán không Hiệp?, tôi khao!”Hai ca học nhanh chóng qua đi, giờ
cơm trưa tới, vì lười và mệt, Anh Đức không muốn về nấu cơm trưa, hắn gạ rủ
Huy Hiệp bạn hắn ra ngoài ăn cơm hàng, thế là hai con hàng đi ăn cơm quán.
Rời cổng trường đại học là một loạt các hàng quán, sinh ý dạt dào, người đi
tấp nập, Anh Đức cùng Hiệp nhanh chóng chạy tới một quán cơm, lấy khay và bắt
đầu gọi món, không nhanh không được mà, muộn hơn chút, lơ mơ mất luôn bữa cơm
trưa, tập xác định về nhà nấu, mà về nấu tức là bạn bị bỏ đói đến hơn một giờ
chiều mới được ăn. ^.^
Đang ăn cơm, Huy Hiệp nhớ tới Anh Đức bỏ bài kiểm tra phải thi lại lúc, bèn
nói: “Có gì lát qua chỗ tôi, tôi vứt đề cương ôn tập cho.”
Trong miệng đang nhai nhồm nhoàm Anh Đức, cũng ứng tiếng trả lời: “Ừ, cảm ơn
ông nhiều, đen thật đấy, đầu năm nay đã đen thì đúng là cả năm cũng đen đủ
đường.”
“Không có gì, mà ông đã ôn được nhiều môn Hóa đại cương chưa?” Huy Hiệp thấy
vậy, lại hỏi vấn đề khác, hòng giúp đỡ hắn đôi chút.
“Hóa đại cương đâu có gì khó, ông cứ yên tâm đi, tôi đảm bảo điểm của tôi sẽ
cao nhất lớp.” Anh Đức hào hùng nói.
“Vậy thì thua ông rồi, tôi không dám chắc như thế đâu.” Huy Hiệp nhăn mặt khó
đỡ nói.

Cả hai cơm nước xong, Anh Đức theo Huy Hiệp tới phòng trọ của hắn để lấy đại
cương ôn tập về để ôn, đồ vật tới tay, hắn cảm ơn Huy Hiệp rồi lượn thẳng về
nhà.
Vừa về tới phòng trọ, điều đầu tiên hắn làm không phải là xem xem nội dung
trong đại cương ôn tập có những cái gì, mà hắn triệu hồi ra điện thoại di

động, mở ra phần mềm có ghi là ‘Phim’ lên.

Tg: hôm nay hai chương, hơn bốn nghìn chữ đã xong. cầu Kim Phiếu, cầu like,
cầu đánh giá!


Cực Mạnh Hệ Thống Xuyên Việt - Chương #6