Người đăng: docam
Bạch Thường Quân đọc xong thì nhíu mày. Đích xác bản cổ thư này đã đầy đủ chi
tiết về thể chất của con gái ông nhưng mà về cách chữa trị thì nó lại không
nói rõ. Con gái ông thuộc giai đoạn 2 thì cần công pháp đạt đến cấp độ nào.
Chú trọng âm dương điều hòa, đôi bên đều có lợi. Nhưng mà đã nói là song tu
công thì tất nhiên là phải thỏa mãn điều này. Nhưng mà cần đến mức độ như thế
nào mới có thể an toàn thì nó không ghi ra. Cái từ khả năng thất bại khiến ông
vô cùng canh cánh trong lòng. Ông không dám liều.
Mà chờ đợi thêm thời gian thì ông không dám chờ. Ở trong này có ghi từ giai
đoạn 2 lên giai đoạn 3 không có thời gian cụ thể. Tất cả tùy thuộc vào thể
chất của người này cũng như sự chăm sóc nữa. Nhưng chắc chắn không có vượt qua
6 tháng. Thời gian quá ngắn để ông lưỡng lự.
Ánh mắt ông vô tình mà cố ý nhìn về phía thiếu niên này và nói:
Cầm thở dài 1 hơi, quả thật không thể nào có thể lừa vị này a.Đã lộ thì anh
cũng không có giấu nữa. Anh xóa bỏ lớp hóa trang để lộ ra mặt mình. Anh mỉm
cười nói:
Không ngờ 1 vị đế vương như ngài mà cũng biết đến 1 nhân vật nhỏ như ta
thật là vinh hạnh quá.
Đừng nói nhảm nữa. Hình ảnh của ngươi trong ta bây giờ là vô cùng xấu đó.
Đừng để ta mất đi nhẫn nại mà bức bách ngươi.
Đã đến mức này tất nhiên Cầm cũng không có hứng thú nói nhảm nữa:
Ngay sau câu nói của anh, lập tức 1 áp lực cực lớn truyền đến khiến anh quỳ 1
chân xuống. Dọng nói của Bạch Thường Quân vang lên đầy uy nghiêm;
Ngươi vừa nói cái gì.
Ta nói ngài nên để ta làm con rể, nhạc phụ đại nhân ạ.
Áp lực lên người của anh lại tăng lên cao vô cùng như muốn ép ăn nằm rạp xuống
đất nhưng Cầm vẫn kiên cường chống chịu mà nhìn ông và nói:
Ngươi nghĩ ta sẽ để con gái của ta vào tay 1 kẻ mưu mô như ngươi sao.
Ngài có lẽ không có lựa chọn. Nếu ta đoán không nhầm thì Bạch An công chúa
đang ở giai đoạn 2 đi. Đến giai đoạn này thì nhất định cần cẩn thận. Không chỉ
yêu cầu về công pháp mà còn phải yêu cầu về người sử dụng.
Ngươi hiển nhiên cũng biết đi, ranh giới giữa song tu và thái bổ là cực kỳ
mỏng manh. Chỉ cần người tu luyện không để ý 1 chút thôi có thể chuyển từ song
tu thành thái bổ bất cứ lúc nào. Mà thủy tinh thể có thể nói chẳng khác gì là
1 liều thuốc mê người khiến cho những kẻ tu luyện công pháp trầm mệ.
Do đó dù cho có là công pháp đó nhưng nếu như người tu luyện không thể nào
có thể làm chủ được công pháp đó thì vô cùng dễ dàng.
Ngươi hiển nhiên cũng đoán được rồi nhỉ. Không sai, ta tu là song tu công
pháp đồng thời ta cũng đã trải qua việc vượt quá giới hạn giữa song tu và thái
bổ. Ta không nói mình sẽ mạnh hơn tất cả những người tu luyện song tu công
nhưng mà chắc chắn cũng không thấp. Nhưng cái quan trọng là những kẻ còn lại
kia liệu có tu luyện loại công pháp thỏa mãn hay không.
Ta biết ông nghĩ gì. Định ép lấy công pháp của ta để cho kẻ mà ngươi chọn
tu luyện ư. Ngươi nghĩ sẽ mất bao nhiêu thời gian và liệu cô công chúa kia có
chờ được hay không.
Hay là mặc kệ, bảo vệ cô trong tầm tay. Đích xác là có thể khi mà thể chất
đại thành cũng không chết người. Nhưng có thể nói từ đây thì nàng ta sẽ vĩnh
viễn khó có thể ra ngoài. Đừng nói với ta là cô không hiểu được khát vọng của
Bạch An. Nàng khát vọng được tự do, được ra ngoài như thế nào có lẽ ông hiểu
hơn ta. Nếu như biết đến cả đi lại cũng không thể đi nhiều thì có lẽ so với
giết nàng còn khó chịu hơn rất nhiều.
Các lựa chọn đang được bày ra trước mắt ông nhưng lựa chọn cách nào thì tùy
ông.
Bạch Thường Quân lâm vào trầm mặc, áp lực trên người Cầm rút đi khiến anh có
thể đứng lên. Im lặng chờ đợi. Anh biết ông sẽ chọn cách nào.
Y như rằng, 1 lúc sau, Bạch Thường Quân lên tiếng :
Tiểu tử, ngươi thành công lợi dụng điểm yếu của ta cũng như lợi dụng tất cả
những lợi thế của mình. Ta cũng không có ngồi đây đấu trí với ngươi. Ta sẽ cho
ngươi cơ hội để truy cầu con gái ta, sẽ không cấm cản ngươi. Ngươi có thể coi
như đây là lời đồng ý của ta với việc ngươi có thể truy cầu con gái ta. Nhưng
mà ta sẽ dành quyền quyết định cho con ta. Chỉ khi nó đồng ý thì ngươi mới có
thể tiến lên.
Đừng nghĩ có cái mác con rể chu tước đế quốc mà cho rằng mình có thể làm gì
quá đáng. Nếu như ta phát hiện ra ngươi đối xử không tốt với con gái ta thì dù
là chân trời góc bể ta cũng sẽ khiến ngươi trả giá.
Cầm cũng hơi ngạc nhiên về sự dứt khoát của vị đế vương này. Trong tưởng tượng
của anh thì ông sẽ còn cần hỏi nhiều hơn nữa rồi mới đưa ra quyết định.
Nhưng ngẫm lại thì quả thật nó cũng chẳng có tác dụng gì. So với những kẻ
ngoài kia thì rõ ràng lợi thế của anh quá nhiều. Tri thức chính là lực lượng
a. So với việc kiếm 1 kẻ nào đó mà chính vị đế vương cũng không rõ có thể làm
gì không thì lựa chọn 1 kẻ hiểu cực rõ vẫn là lựa chọn cực tốt. Dù cho kẻ này
có là 1 tên dâm tặc thương thiên hại lý đi nữa.
Điều này cũng đã đủ chứng minh tình yêu của ông với vị tiểu công chúa này.
Đây là 1 điều có lợi cho anh.
Nhưng Cầm cũng không có vui được bao lâu bởi vì dọng của Bạch Thường Quân lại
lên tiếng :
Ta không cần biết ngươi làm cách gì chỉ cần không quá đáng. Ta sẽ cho ngươi
1 tháng để chinh phục con gái ta nhưng không thể nào sử dụng những thủ đoạn
cường ngạnh.
Nếu như trong vòng 1 tháng ngươi không thể khiến con gái ta xao động mà cam
tâm tình nguyện cho ngươi thì ngươi sẽ phải cho ta biết tất cả những gì ngươi
dấu diếm về thủy tinh thể.
Ngươi có thể coi như đây là thử thách của ta với ngươi, thử thách đầu tiên
cũng là cuối cùng. Ngươi.. có dám tiếp nhận không.
Cầm thở dài, anh biết vị đế vương này có đồng ý dễ dàng như vậy. quả thật là
có điều kiện kèm theo a.
Điều kiện này có khó không, nói khó không khó mà dễ tất nhiên cũng không dễ.
Mà đối với cầm thì điều này hiển nhiên không khó chút nào.
Càm mỉm cười thản nhiên và nói :