Người đăng: docam
Hoa thành, nơi hội tụ của những tài tử tài nữ của tiên giới, là tòa thành trực
thuộc của Hoa Tông, 1 trong tam tông. Độ phồn hoa không cần nói cũng biết.
Tòa thành này nổi tiếng với 2 thứ. 1 là những thơ lâu, cầm lâu. Nơi mà các
thanh niên tài tuấn tụ tập để đối thơ, để vọng nguyệt. Và thứ 2 chính là… kỹ
viện. Không sai, chính là kỹ viện nơi mà các cô gái bán sắc.
Tại sao lại có ư. Ngươi đang thắc mắc tại sao 1 thành phố lớn như vậy lại có
lỹ viện kinh doanh 1 cách hoành hành đến mức thành bản sắc như thế này ư. Đó
đơn giản bởi vì hoa tông cho phép. Không sai, kỹ viện là hợp pháp. Không chỉ
thế, rất nhiều đệ tử đều là chiêu bài của các kỹ viện nơi đây.
Nếu bạn nghĩ hoa tông là nơi tụ tập của phái nữ thì bạn đúng rồi đó. Là nơi tụ
tập của các tài nữ thì cũng đúng luôn. Nhưng nếu nói đây là 1 ổ kỹ nữ thì cũng
không sai. Bởi vì gần 1 nửa nữ đệ tử lại là tu mị công. Mà nơi nào tu mị công
dễ dàng nhất, hiển nhiên là kỹ viện a. Chính vì lý do đó, kỹ viện đã trở thành
1 đặc sản của nơi này.
Và trong đó, nổi tiếng nhất không ai khác ngoài Mị Cơ. Người được công nhận là
đệ nhất mỹ nữ đương thời. Dù tu là mị công nhưng cô đồng thời cũng là đệ nhất
tài nữ. Văn võ song toàn mà mị lực cũng tuyệt luận.
Điều đặc biệt là đến hiện giờ, cô vẫn còn trinh trắng. Theo như tình báo quý
giá mà anh mua được từ thiên cơ các thì mỗi tháng, Mị Cơ đều xuất hiện ở đệ
nhất kỹ viện, Thanh Phong Lâu của Hoa thành. Nếu như vị tài tử hoặc công tử
nào có thể khiến cô vui lòng thì có thể thành bạn trong màn với cô.
Bao năm trôi qua, số người thành bạn trong màn của cô nàng rất nhiều nhưng
người có thể chạm đến cô lại là con số 0.Độ khó chinh phục quả thật không hổ
là 10 sao.
Dù rất nhiều kẻ làm người trong màn ra không tàn cũng phế nhưng trên đời không
thiếu những kẻ bị vẻ đẹp của cô mê muội mà tiến đến cầu duyên.
Còn vì sao cô làm như vậy ư. Tất nhiên 1 phần để tạo danh tiếng cho kỹ viện
này mà càng nhiều là tìm người bạn đời. Đối với 1 người tu mị công, lần đầu
rất quan trọng. có thể nói 1 người tu mị công còn trinh và 1 người tu mị công
đã mất có sự khác biệt vô cùng lớn. Không ngoa khi mà nói phụ nữ bao giờ cũng
quyến rũ hơn thiếu nữ vô số lần.
Không ai có thể tưởng tượng Mị Cơ sao khi giao hoan sẽ trở nên quyến rũ đến
nhường nào.
Chỉ tiếc không có bất cứ người đàn ông nào hợp pháp nhãn cũng như có thể chinh
phục nàng.
Và thế mà cứ 1 tháng 1 lần, cả Hoa Thành lại trở nên vô cùng náo nhiệt mỗi khi
vị Mị Cơ này lộ diện.
Và hôm nay chính là 1 ngày như vậy.
Hầu như tất cả mọi người đều đổ về tòa kỹ viện xa hoa nhất Hoa Thành, Thanh
Phong Lâu. Đủ loại người, từ những tên vai u thịt bắp đến những vị quý công tử
quần áo là lượt, ngọc thụ lâm phong. Đủ loại nam nhận tụ tập ở đây.
Trong đó, 1 thân ảnh ăn mặc giản dị lẳng lặng tiến nhập đoàn người. Người này
hiển nhiên là Cầm. Và mục đích của anh hiển nhiên đã rõ ràng, tán đổ vị này.
Nhưng bây giờ anh gặp khó khăn. Bởi không có vé vào cửa. Số lượng nam nhân quá
đông trong khi đó không gian thì có hạn, tất nhiên sẽ không phải ai cũng có
thể tham gia buổi gặp mặt này.
Muốn vào cần có vé mà vé thì chỉ vừa ra vài phút đã hết sạch. Điên cuồng chẳng
khác gì người Việt Nam mua vé xem đá bóng.
Trong thông tin anh mua lại không có nhắc tới điều này. Thật là 1 lũ gian
thương. Cầm cá ở đây không thiếu người của Thiên Cơ các bán vé vào.
Và cái giá có lẽ sẽ vô cùng chát.
Cầm đoán không sai, chi đơn giản quét qua anh có thể thấy được mấy người đang
luồn lách trong làn người mồi chài vài tấm thẻ.
Mà xem ra không chỉ là 1 thế lực mà là mấy thế lực. vì có sự cạnh tranh giữa
những tên cò mồi.
Thật là gian thương.
Dù rất khó chịu với điều này nhưng mà Cầm cũng không có cách nào khác mà vời 1
tên và mua. Dù
sao anh cũng muốn đi vào a.
May sao anh cũng tính là tiểu phú ông. Đừng hiểu nhầm, đây không phải là tiền
mà anh xin của Chu tuyết mà là do anh sử dụng trù nghệ của mình kiếm tiền từ
những người tham gia chế tạo thế giới pokemon. 2 năm qua, đại đa số thời gian
là anh làm. Số lượng linh thạch thu được cũng không hề ít. Dù sao cũng toàn là
đại lão. Dù không đến mức phú khả địch quốc nhưng mà có lẽ tài phú cũng đủ so
sánh với 1 tam lưu thậm chí là nhị lưu tông môn đi.
Dù có chút khó chịu vì thông tin không đầy đủ nhưng mà chút tiền đó Cầm vẫn bỏ
ra được.
Mang theo thẻ mời, Cầm thuận lợi qua cửa dưới ánh mắt kỳ quái của rất nhiều
người.
Đi vào trong thì thấy toàn người là người. 1 khu vực rộng lớn không có bất cứ
thứ gì. Không có cảnh các bàn tiệc, không có cảnh những bàn tiệc đầy sắc.
Ngược lại những kỹ nữ đều đứng trên lầu nhìn xuống như chuẩn bị xem cuộc vui.
Chờ 1 lúc sau, 1 thân ảnh đi ra. 1 cô gái tư sắc thượng thừa nhưng vẻ mặt có
chút kiêu ngạo nhìn xuống đám tài từ và nói:
Cầm hơi sững người, lại nhìn sang xung quanh thì dường như không có ai ngạc
nhiên. Tất cả đều đã tiếp giấy và bắt đầu viết hoặc là để những kẻ đi theo
viết. Hiển nhiên là đã có chuẩn bị.
Cầm cúi đầu suy ngẫm. Làm thơ anh hoàn toàn không biết. Bảo anh chế thơ còn
được chứ làm 1
bài thơ đúng chuẩn có phối âm phối vần thì quá khó.
Nhưng mà không phải là anh không thể làm. Trong đầu anh cũng có vài bài. Nhưng
mà dù sao đó cũng là thơ tiền kiếp, ai biết được kiểu làm thơ ở thế giới này
sẽ như thế nào. Dù cho thơ của anh có tràn ngập tinh túy nữa nhưng cũng chưa
chắc đã phù hợp ở đây.
Không phải là anh không tin vào những tác phẩm của cha ông để lại nhưng mà bây
giờ nếu như thể thở ở đây anh sử dụng là lục bát mà ở đây dùng lại là những
kiểu thơ cần sự phối vần 1 cách nghiêm khắc như ngũ ngôn tứ tuyệt thì sao?
Người ta liệu có chấp nhận?
Đây là sơ xuất của anh khi mà chuẩn bị không kỹ.
Bây giờ điều anh hi vọng là luật làm thơ ở thế giới này sẽ không quá nghiêm
khắc đi.