Người đăng: docam
Chu tuyết ngỡ ngàng nhìn Cầm, cô không hiểu lắm vào câu nói của anh.
Như biết cô nàng này không hiểu, Cầm bắt đầu giảng giải:
Ngay từ khi vào ta đã thấy lạ, bởi vì ta được gọi là cô gia. Cô không thấy
nó quá đường đột sao.
Thế có gì lạ. Do anh đã niết bàn trọng sinh,thể hiện ra anh có liên quan
nhất định với chu tước phượng hoàng. Do đó muốn thu anh về dưới trướng thôi.
Cô không thấy lạ là bình thường. Thu về dưới trướng có rất nhiều cách.
Nguyên việc cho tôi 1 đóa niết bàn chi hỏa đã là công đức vô lượng để lưu tôi
lại rồi. Không nhất thiết phải thiết lập hôn sự giữa cô và tôi. Trong cơn mơ
ta lờ mờ nghe được cô nói ta là người yêu của cô. Nhưng thiết nghĩ những lời
này cô cũng chỉ nói cho cao tầng. 1 câu nói vô thưởng vô phạt. Giữa chúng ta
cũng không có bất cứ quan hệ gì. Muốn từ chối nó là vô cùng dễ dàng. Cô thử
nghĩ xem nếu mà phía trên ngỏ ý không cần cô hiến thân thì cô sẽ làm sao.
Chu tuyết suy nghĩ 1 chút rồi nói:
Ta sẽ đồng ý, dù sao thì chúng ta mới quen. Có thiện cảm là thật nhưng mà
chưa đến mức yêu đâu.
Chính xác. Do đó hoàn toàn không cần thiết ta nhất định phải làm phò mã.Dù
cho sẽ có những lời ra tiếng vào nhưng cha ngươi có lẽ hoàn toàn có thể đè ép
chỉ cần ta gia nhập là được.
Ta đoán ông ta không làm vậy với 3 mục đích. 1 chính là giúp cô giũ bỏ cái
lớp ngoài. Tác thành cho cô. 2 là ổn định vấn đề này. Và cuối cùng là vì ta.
Ngươi?
Đúng, ông ta hiển nhiên là muốn ta hỗ trợ cô.
Hỗ trợ ta?
Chẳng lẽ qua chuyến đi này cô vẫn chưa nhận ra vấn đề của mình a. cô có lẽ
là 1 vị tướng tài, có lẽ tài lãnh và huấn luyện binh sĩ rất cao nhưng mà cô dù
sao vẫn còn quá trẻ tuổi, kinh lịch quá ít. Dù cô đã cử rất nhiều người đi dò
thám nhưng ta nghĩ cô sẽ không tin đó là tất cả đi. nếu không cô cũng sẽ không
tuyển nhiều pháo hôi như vậy.Nhưng người kinh nghiệm hiển nhiên sẽ không lỗ
mãng xông lên như cô đâu. Nguyên việc xông vào 1 cái bẫy đặt sẵn đã là 1 sự
ngu ngốc vô cùng chứ chưa nói đến việc bên cạnh có khả năng có nội gián. Đây
chính là sự xúc động không cần thiết. nói thẳng ra nếu không phải có ta tình
cờ ở đó liều mạng hỗ trợ thì cô bây giờ có khi đã là 1 nữ nô đầy hiểu chuyện
rồi.
Thế giới ngoài kia hắc ám hơn cô tưởng tượng nhiều. Bây giờ chúng đã bắt
đầu nhăm nhe nhắm đến cô. 1 con gà như cô mang theo cái đầu nóng sợ rằng chết
lúc nào cũng không biết đó. Cô còn cần kinh lịch nhiều. Để có thể an toàn để
mạnh lên. Cô cần 1 người đủ kinh nghiệm hỗ trợ.Và ta không phải là đưa than ấm
vào đêm tuyết sao. Ta có lẽ chính là thứ cô cần. Và đây có lẽ là lý do chính
khiến cho cha ngươi quyết định tuyển ta làm rể.
Chu tuyết nghe xong thì cũng cảm thấy có lý, nhưng lần này cô nhìn ra được lỗ
hổng:
Cầm nhìn về phía cô nàng và nói:
Cô không thấy lạ khi mà cha cô đã xác định ta làm con rể mà lại thử thách
nặng như vậy. dù cho đây chính là thử thách đi nữa thì đây là vấn đề mặt mũi.
Nên nhớ, ta lấy là đại công chúa. Thử hỏi việc con rể trưởng quỳ gối bước vào
thì sẽ làm sao .Đây không phải là giảm nhuệ khí của thiên tài mà còn là vấn đề
mặt mũi của cả đế quốc. Ông ta vẫn làm như vậy chứng tỏ có thứ còn quan trọng
hơn.
Tất nhiên, thứ đó chỉ khiến ta nghi ngờ, còn xa mới đủ để đưa ra kết luận.
Cái khiến ta đưa ra kết luận là thái độ và câu từ của cha cô. Cô có thấy cả 2
lựa chọn có vấn đề gì không.
Không có. Có vấn đề gì. 1 cái là ăn bám, 1 cái là tự tạo thế lực, có chút
thực lực để mà đường đường chính chính đến cưới ta.
Chính là cái đó. Ăn bám không nói. Cô không cảm thấy trường hợp 2 là vô
giải sao. Nói thẳng thế này nhé. Tôi tứ cố vô thân, ở đây không có người thân.
Tạo thế lực tất nhiên là được nhưng để nó có chút khả năng đối chọi với Chu
tước đế quốc thì phải mất bao nhiêu năm. Đó là còn chưa kể đến việc công bố 2
chúng ta đính hôn. Cô nghĩ thử xem những kẻ thích cô sẽ để yên điều này xảy ra
ư. Nói thẳng ra rằng bọn họ chỉ cần tác động 1 chút là ta còn sống hay không
cũng là 1 vấn đề.
Đây là 1 nhiệm vụ bất khả thi. Chỉ cần có chút lý trí thì không ai lại chọn
cách này cả.
Từ đó có thể nhìn ra được mục đích của ông. Cha ngươi làm những việc đó chỉ
với 1 mục đích. Hạ thấp ta, khiến sự nguy hại của ta trong mắt những người hữu
ý muốn biết là 1 phế vật, 1 kẻ tư lợi. Để ta có thể thuận lợi làm kẻ sau màn
trợ giúp cô. Dù sao với cô bọn họ còn kiêng kỵ chứ với kẻ ở rể như ta thì có
lẽ chết như thế nào cũng không biết. Ta cũng chỉ là mượn nước đẩy thuyền thôi.
dù sao thì điều này đói với cả 2 bên đều có lợi mà.
Chu tuyết có chút bất ngờ, thật ra thì cô cũng hoàn toàn không ngờ rằng bên
trong đó có sự ẩn ý như vậy. Thật sự là thách thức trí thông minh mà.
Đúng lúc đó, Cầm lại lên tiếng:
Chu Tuyết cúi đầu trầm mặc rồi lên tiếng: