Người đăng: docam
Trung niên nam tử kinh ngạc nhìn về phía Chu Tuyết vẻ mặt trầm đi:
Hồ nháo, đây không phải là lúc giải quyết mọi thứ theo tình cảm. Hắn chỉ là
người ngoài. Có lẽ hắn cứu ngươi thật nhưng mà chúng ta vẫn còn nhiều cách để
đền bù hắn chứ không nhất thiết cần mất nhiều như vậy.
Không, chẳng có cách nào cả. Hắn có lẽ là người ngộ nhập tiên giới. Ở đây
chẳng còn bất cứ người thân nào để chúng ta trả ơn. Nhưng mà con biết là nếu
như xin thì chắc chắn sẽ không được. Hắn chỉ là người ngoài. Chữa cho hắn có
thể khiến chúng ta phải tổn thất 1 kim tiên. Sẽ chẳng ai đồng ý mua bán lỗ vốn
như vậy. Nhưng nếu như không trả ơn được hắn thì con sẽ cắn rứt cả đời nữa.
Đây có khi sẽ trở thành tâm ma khiến con vĩnh viễn không thể nào tiếp tục đột
phá. Muốn trả ơn thì con nhất định phải cứu hắn. Muốn cứu hắn nhất định phải
cho hắn 1 danh phận đủ nặng để được nhận niết bàn chi hỏa. Và có lẽ không có
danh hiệu nào thích hợp hơn danh hiệu hôn phu của đại công chúa cả.
Trung niên nam tử lâm vào trầm ngâm. Bởi vì những điều mà cô nói là chính xác.
Nhân quả ở thế giới này là thứ cực nặng, có khi chỉ vì 1 lần nhân quả khiến
cho 1 thiên tài bị hủy diệt. Ông cũng nhìn ra quyết tâm của cô. Tính cách đứa
cháu này ông biết. Nếu quả thật thanh niên này chết đi thì quả thật có khả
năng đứa bé này sẽ không tiến được mất. Ông thở dài 1 hơi và nói:
Nói rồi, 3 thân ảnh biến mất để lại 2 mẹ con nhà hồ ly với vài viên đan dược.
Dù sao tình trạng của Cầm cũng không kéo dài lâu.
……
Trong 1 phòng họp sang trọng, Chu tuyết đứng đó, trước mặt cô là từng thân ảnh
uy nghiêm. Đây chính là các bậc tiền bối trong gia tộc.
Người ngồi trên nhất, mặc hoàng bào chính là trưởng tộc kiêm là hoàng đế của
Chu Tước đế quốc và cũng là cha của cô, Chu Lâm. Ông nhìn xuống đứa con gái mà
ông yêu thương nhất này và nói;
Chu Tuyết hít 1 hơi thật sâu cúi đầu:
Cảm ơn phụ hoàng đã nghĩ cho con. Con đưa ra quyết định này không phải là
bộc phát nhất thời. Hắn là người con trai duy nhất mà con từng tiếp xúc mà
không cảm thấy ghét hơn nữa còn rất hứng thú là đằng khác. Hơn nữa hắn cũng
coi như là hội tụ đủ những yếu tố mà con hi vọng. Hắn mạnh, rất mạnh. có thể
chịu được trò đùa của 1 kim tiên trong khoảng thời gian lâu như vậy đủ để
chứng minh nhiều điều. Hắn không tự tư trốn sau lưng vị hồ ly tiền bối kia đủ
để thấy hắn rất dũng cảm, sẵn sàng hi sinh vì người khác. Đó chính là hành
động của anh hùng.
Hắn dù có lẽ có chút miễn cưỡng nhưng mà cũng coi như là đáp ứng đủ yêu cầu
của ta. Còn về bối cảnh ư. Hắn có thể ở độ tuổi này đạt được thực lực này hiển
nhiên thiên phú không hề tệ. Mà đó còn khi mà hắn ở hạ giới. Do đó ta tin nếu
có sự bồi dưỡng thì hắn hoàn toàn có thể trở thành 1 cường giả, hoàn toàn có
thể sánh với ta.
Chu Lâm nghe vậy cũng có chút kinh ngạc. Đứa con gái này tính cách thế nào
chính lão cũng hiểu. Tầm mắt vô cùng cao. Thậm chí cả thiên tài đứng đầu thiên
tài bảng là Lăng Phong cũng không khiến cô nàng này chịu phục. Thế mà thanh
niên kia lại khiến cho đứa con này đánh giá cao như vậy. Dù cho có rất nhiều
yếu tố tác động nhưng cũng đủ để chứng minh sự ưu tú của thanh niên này.
Lão liếc mắt hội ý với các vị tộc lão rồi đồng thời gật đầu. Niết bàn chi hỏa
cố nhiên rất là trân quý nhưng so với vị đại công chúa này thì hiển nhiên công
chúa vẫn là ưu tiên hàng đầu. hơn nữa có thêm 1 vị thiên tài gia nhập cũng coi
như là có chút an ủi đi.
Ông phất tay nói:
Tổ địa, nơi được tạo ra để tế bái đồng thời nó còn là 1 nơi cực kỳ quan trọng
với chu Tước đế quốc. nơi hấp thụ niết bàn chi hỏa.
Bất cứ 1 vị tộc nhân nào của Chu Tộc đều sẽ hấp thụ 1 đóa niết bàn chi hỏa.
Nhưng mà niết bàn chi hỏa có sự cao ngạo của nó, càng là những đóa đẳng cấp
cao thì càng khó hấp thụ.Thậm chí không thiếu trường hợp niết bàn không thành
công mà tan thành tro bụi. Chính vì thế, vai trò của tổ địa được đẩy lên cao
hơn rất nhiều. tuy nó không có trợ giúp quá nhiều cho khả năng dung hợp với
niết bàn chi hỏa nhưng chí ít đề cao khả năng sống sót của những thiên tài này
khiến cho bọn họ có cơ hội thử lại lần nữa.
Cầm được đưa đến nơi này đủ thấy anh được nhân nhượng đến mức nào.
Cầm được đặt nằm lên 1 tế đàn, trên đó, hỏa khí không ngừng bốc lên áp chế hắc
khí trên người Cầm. Dưới sự chứng kiến của mọi người. 1 đóa niết bàn chi hỏa
mang theo nhiệt lượng vô cùng lớn. Từ khí thế đã khiến người ta hít thở không
thông.
Tất cả mọi người vẻ mặt ngưng đọng. Tất cả đều tiếc vì 1 đóa niết bàn chi hỏa
sắp mất đi. Không mấy ai nghĩ Cầm có thể thành công. Đây không phải vấn đề
nghị lực có thể giải quyết. 2 luồng năng lượng có thể so sánh với kim tiên lấy
cơ thể 1 luyện hư làm chiến trường. Kết quả thế nào không cần nghĩ cũng biết.
Bạo thể mà chết.
Bọn họ quyết định như vậy hoàn toàn là nể mặt mũi vị hoàng đế và cũng như vì
không muốn thấy 1 vị thiên tài bậc nhất có nhân quả không thể giải.
Thứ khiến bọn họ tò mò là liệu thanh niên này có thể chịu đựng được bao lâu a.
Ngay sau khi niết bàn chi hỏa tiến nhập vào người Cầm. 1 tiếng phượng ngâm
vang lên. Từ người Cầm, mọi thứ chia làm 2 thái cực. 1 nửa thì bốc lên từng
luồng hắc khí màu đen tràn ngập khí tức tà ác. 1 bên là 1 ngọn lửa đầy thánh
khiết. Cả 2 nguồn năng lượng to lớn đang đối chọi nhau 1 cách cực kỳ gay gắt.
Mà thân là chủ cơ thể. Tình trạng của anh là có thể nghĩ. Thân thể Cầm không
ngừng bị tàn phá lại không ngừng bị phá hủy.
Nỗi đau không thể đong đếm khiến cho Cầm tỉnh lại từ cơn mê. Và cảm giác đầu
tiên của anh là đau. Vô cùng đau. 1 bên thì như bị đặt lên bếp để nước trong
khi đó 1 bên thì đau như bị thiên đao vạn quả.
Cả người anh không ngừng bị hắc khí tàn phá lại không ngừng được ngọn thánh
hỏa chữa trị. Nhưng mà cường độ quá lớn khiến cho cơ thể anh không thể nào
chịu đựng được.
Nếu không xử lý được thì chỉ sợ cuộc chiến chưa ngã ngũ thì anh đã bị tàn phá
mà chết từ bao giờ.
Tình huống cực kỳ nguy cấp.