Người đăng: docam
1 đám mây đen dần dần hội tụ thành 1 thân ảnh. Hắn cười đầy man rợ:
Khặc khặc. Thật đúng là 1 cảm giác tuyệt diệu. Tiên giới quả thật tốt hơn
ma giới của chúng ta rất nhiều. Nơi này sẽ là của ta.
Đã thế- mắt hắn liếc nhìn nhóm người nói- vừa mới đi ra mà đã có rất nhiều
mỹ thực đang chờ. Xem ra ta hôm nay rất may mắn a.
Vẻ mặt tất cả mọi người đều biến sắc. Bọn họ ở đây đều là người nổi bật, đều
tiếp xúc với tầng thứ cao hơn. Chỉ từ khí thế bọn họ đã nhìn ra thực lực của
tên này. Kim tiên. Dù ở tiên giới khiến thực lực của hắn bị áp chế nhưng mà
cũng đủ sức giết tất cả những người ở đây. Nếu hắn có thể đồ sát tất cả mọi
người, hấp thụ máu huyết của bọn họ, không còn bị tiên giới áp chế thì quả
thật chính là 1 kiếp nạn vô cùng lớn.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều hiện lên sự quyết tâm. Tất cả đều chuẩn bị
sẵn vũ khí. Nhưng đúng lúc đó 1 dọng nói truyền vào trong đầu tất cả;
Nói rồi, Chu Phàm lao lên, cả người khí thế tăng trưởng.
1 độ Kiếp tự bạo thì khủng bố thế nào, cả ngọn núi như rung chuyển. Tất cả mọi
người cắn răng tỏa ra các hướng mà chạy. Không phải bon họ nhát gan mà có khi
cần vì đại nghiệp cao cả hơn.
Nhưng đúng lúc này, cả nhóm biến sắc. bởi vì bọn họ nhận ra, bọn họ đang ở
trong trận. Cả tỏa băng nguyên này là 1 đại trận khổng lồ mà ngọn núi này
chính là mắt trận. Chính vì những chấn động vừa rồi mà trận pháp đã được khởi
động. 1 trận pháp vô cùng khủng bố. Ánh mắt mọi người hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Nhưng có người thì không. Chu tuyết lớn tiếng nói:
Trấn tĩnh. Đây không phải lúc để tuyệt vọng. Mau xuống chân núi, biết đâu
còn cách phá trận.
Khặc, khặc, các ngươi nghĩ mình có cơ hội chạy thoát ư.
1 dọng nói vang lên, đám khói đen lại lần nữa hội tụ. Dù nó đã nhạt đi 1 phần
nhưng mà cũng không phải những người ở đây có thể đối phó. Ánh mắt mọi người
có chút tuyệt vọng nhưng mà bọn họ vẫn cắn răng lôi vũ khí ra và lao lên tấn
công. Giờ thì chỉ có liều mạng mà thôi.
Nhưng có thể sao. Tiên và nhân là như trời với đất. Có người có thể dùng nhân
thắng tiên không. Có… cố nhiên là có nhưng rất hiếm và hầu như đều đã độ kiếp
kỳ cửu kiếp. Những người chỉ còn thiếu 1 chút là thành tiên. Còn bọn họ thì
sao, Độ Kiếp kỳ cũng chỉ còn tiểu Đào và 1 người nữa. Hợp thế không đến 10
người. Mà kẻ địch thực lực hiển nhiên dù giảm cũng có thể so với chân tiên
đỉnh phong. Muốn thắng được? chỉ có trong mơ. Thứ bọn họ có thể làm chỉ là câu
kéo càng nhiều thời gian càng tốt và hi vọng vào 1 điều kỳ tích sắp xửa xảy
ra.
Nhưng rồi chờ đợi bọn họ chỉ có tuyệt vọng. Kẻ địch như con mèo không ngừng
vờn những con chuột nhỏ nhỏ. Thỉnh thoảng bắt 1 con ăn để giải thèm. 100 người
lên đến đây dùng 1 tốc độ mắt thường có thể thấy biến mất chỉ còn lại những
cái xác đen thui trên đường. Rất nhanh, mọi người đều chết hết chỉ còn 1 kẻ
duy nhất là Chu Tuyết. Nhưng mà tình hình của cô hoàn toàn không ổn tý nào.
Quanh người cô, ma khí bao phủ khiến cho cô không thể động. Vẻ mặt cô hiện lên
sự kiên cường. cô nhìn về phía tên ma tộc kia nói:
Tên này tiến đến, nhìn cô cười nham nhở:
Hắn tiến đến xờ lên khuôn mặt của cô nói:
Chu tuyết nhổ 1 ngụm nước miếng nói:
Tên này dường như không bận tâm về lời nói của cô, trái lại hắn có chút hưng
phấn:
Cô muốn chết nhưng hoàn toàn không có bất cứ cách nào. Kẻ này đã phong bế hoàn
toàn các đường tự sát của cô. Cô chẳng khác gì 1 con cừu nhỏ không có sức phản
kháng vậy. tuyệt vọng, lần đầu cô có cái cảm giác này. Cô không tin vào may
mắn nhưng giờ đây, cô lại hi vọng sẽ có 1 chàng hoàng tử lao ra cứu mình.
1 lưỡi đao phá không mà đi thẳng đến 1 đống tuyết. 1 bóng đen từ đó đi ra. 1
kẻ giấu mình dưới lớp ao đen. Hắn bất đắc dĩ nói:
Tên ma tộc cười lạnh nói:
Đích xác thuật ẩn thân của ngươi không hề tệ nhưng mà trước mặt ta thì đó
chỉ là 1 trò trẻ con thôi. Ta vẫn nghĩ là ngươi định ẩn thân để đánh lén ta
nhưng hóa ra ta nhầm. Ngươi chỉ là 1 kẻ chết nhát định ẩn núp đến khi mọi
chuyện kết thúc. Nếu như ta tâm tình tốt có lẽ ta sẽ tha cho ngươi 1 mạng
nhưng ai biểu ta chuẩn bị điều giáo tiểu nô lệ của ta đây. Do đó ngươi vẫn là
chết đi.
Thế sao. tiếc cho ta thật.
Người này cất dọng đầy tiếc nuối:
Người này cởi lớp áo choàng bên ngoài để lộ khuân mặt bình thường. Chu tuyết
nhìn sang rồi ngạc nhiên kêu lên:
Không sai, người này chính là Cầm. anh ẩn thân ở núi tuyết định xem có thể làm
anh hùng cứu mĩ nhân được hay không nhưng mà ai ngờ thứ mà những kẻ kia mang
đến lại là 1 kim tiên cơ chứ. Hoàn toàn không có khả năng có thể chiến thắng.
Đó là điều Cầm biết. do đó anh lựa chọn vẫn ẩn thân tiếp, chờ cơ hội.
Nhưng điều anh không ngờ là kẻ này quá mạnh. 100 người không biết bao nhiêu
người tự bạo nhưng vẫn không có bất cứ tác dụng nào. Anh đi ra cũng chẳng có
bất cứ tác dụng nào chỉ có thể nằm đó mà cầu may.
Nhưng cuối cùng vẫn bị phát hiện.
Tình hình giờ đang vô cùng nguy cấp.