Người đăng: docam
Chu tuyết dường như đã chán chơi cái trò giả trang này. Cô cởi khăn che mặt
của mình. 3 tên kia lập tức nhìn ra môn đạo. vẻ mặt của bọn họ dần biến sắc,
luống cuống không biết nên làm gì.
Chu Tuyết lạnh dọng nói:
Chu Tuyết không thèm quan tâm điều này. Cô không xử lý nhưng mà có lẽ số phận
của những kẻ này và đường lang đã xác định. Ngoài kia không có thiếu những kẻ
muốn nịnh bợ mà “vui lòng” trợ giúp cô.
Đột nhiên, từ dưới đất, Đường Phủ vùng dậy nói:
Đại công chúa, mong tha mạng. Chỉ cần ngài tha mạng cho chúng tôi thì tôi
sẽ lộ ra điều này.
Ánh mắt mọi người lại tụ về phía tên này. Chu tuyết lạnh dọng nói:
Nói đi.
Biết đây là cơ hội cuối cùng của mình:
Những kẻ khác không có quá nhiều cảm giác nhưng mà Chu tuyết và tiểu Đào lại
biến sắc.Các cô đến nơi này để làm gì. Bởi vì cô nghe thấy được thông tin có
tuyết hồ ly ẩn hiện quay đây. Sắp đến sinh nhật tổ nãi nãi, cô mới đến đây đê
bắt 1 con về làm quà sinh nhật. Thông tin này chỉ là tình cờ cô biết được và
chỉ có cô và tiểu Đào biết thông tin này. Chắc chắn kẻ này không biết được.
Hắn biết thông tin chỉ có 1 lý do. Đây là 1 cái bẫy.
Vẻ mặt cô trở nên âm trầm. cô phất tay:
Màn hài kịch kết thúc nhưng nó lại đem lại 1 thông tin vô cùng lớn.
Chu Tuyết lên tiếng:
Cơ hội thể hiện vậy sao có thể bỏ qua. 1 vị công tử lập tức đi ra nói:
Nhưng rất nhanh cũng có kẻ đứng ra phản đối và nói:
Cũng rất nhiều người ủng hộ nhưng mà cũng có rất nhiều người phản đối. 2 thái
cực phân hóa rõ ràng cãi nhau om củ tỏi lên.
Dọng nói của Chu Tuyết vang lên:
Cả 2 bên đều có lý. Ta cũng đồng ý với việc Khởi Nguyên sâm lâm có hồ ly
tuyết. Muốn hấp dẫn ta đến đây hiển nhiên phải có thứ đủ sức hấp dẫn ta. 1
tuần nữa là thượng thọ tổ nãi nãi, nếu bỏ qua hồ ly tuyết này thì ta cũng khó
có thể tìm được 1 món quà nào tốt hơn. Nhưng mà ta cũng đồng ý với việc chúng
ta cần cẩn trọng. Kẻ địch dám dụ chúng ta đến đây hiển nhiên bọn họ đã chuẩn
bị sẵn sàng và lường trước được thực lực của chúng ta. Nhưng ta đoán sẽ không
có chân tiên xuất hiện. Bởi nếu vậy thì hắn có thể lập tức đột kích ta chứ
không cần dăng bẫy như vậy. Phải biết ta cũng rất thường xuyên ra ngoài.
Do đó, khả năng cao nhất là trong khu rừng này có bí mật gì đó, 1 sát lộ có
thể khiến chúng ta không có khả năng phản kháng. Chỉ cần tìm ra thứ đó, chúng
ta hoàn toàn có thể không sợ hãi mà phải giết.
Ta tin các vị ở đây, hi vọng các vị giữ bí mật điều này và âm thầm phái
người thăm dò xung quanh. Nếu vị nào có thể tìm ra thì ta sẽ trọng thưởng.
Có thưởng tất có dũng phu. Tiếng tán thưởng, tiếng vỗ mông ngựa vang lên không
dứt.
Sau đó tất cả rút lui về điều động nhân thủ để mà bắt đầu tìm kiếm. Ai không
muốn đại công chúa thiếu mình 1 thiên đại ân tình chứ.
Cả căn phòng chỉ còn 3 người. Chu Tuyết, tiểu đào và Chu Phàm. Chu tuyết mặt
lạnh đi nhìn Chu Phàm nói :
Mắt Chu Phàm lóe lên ánh sáng khó hiểu :
Chu tuyết hừ lạnh nói :
Hiển nhiên cô đang vô cùng giận. bị người ta tính kế không bao giờ là 1 cảm
giác dễ chịu nhất là với những thiên chi kiều tử. Cô có thể đi sao, tất nhiên
có thể. Nếu cô đi, mọi thứ có lẽ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng mà thân là 1
vị quân nhân, lo sợ sức mạnh của kẻ địch mà bỏ chạy là 1 hành vi không thể nào
chấp nhận được. Cô muốn xem xem rốt cục kẻ nào muốn hại cô.
Chu Phàm dường như có chút bận tâm nói :
Điều mà Chu Phàm nói đến là liên quan đến 1 luật ngầm ở tiên giới. Chân tiên
trở lên không thể nào ra tay bắt nạt những kẻ yếu hơn độ kiếp kỳ. Đây chính là
do tiên Môn đặt ra sau khi rất nhiều thiên tài bị nghiền ép. Để thực hiện điều
đó thì Sát Tiên lệnh được tạo ra. Mỗi khi Sát Tiên lệnh được đưa ra thì toàn
bộ tiên giới sẽ 1 hồi gió tanh mưa máu, cả tiên giới đều đồng loạt xuất động
đi giết kẻ dám làm trái lệnh kia. Từ khi luật này bắt đầu thì Sát Tiên Lệnh đã
xuất hiện 3 lần kéo theo rất nhiều vị tiên phải ngã xuống để chứng minh quyền
uy của mình.
Cũng chính vì thế mà việc thiên tài ngã xuống sớm đã giảm đi rất nhiều.
Nhưng không có gì là tuyệt đối. Nhất là với những kẻ phi thăng. Có những kẻ
được ghi danh thì cũng có những kẻ phi thăng mà không được đánh dấu. Và đó
chính là những kẻ sẽ bị lợi dụng để ra tay diệt sát các vị thiên tài.
Không lạ khi mà vị này lo lắng điều đó. Bởi chỉ có chân tiên ra tay mới chắc
chắn 100% thành công diệt sát vị đại công chúa này.
Chu Tuyết nghĩ đến điều đó sao, tất nhiên là có. Nhưng cô vẫn rất tự tin. Cô
nói :
Chính vì thế nên ta mới để ngươi quan sát những kẻ này. Chỉ có thêm thông
tin chúng ta mới có thể nắm quyền chủ động trong tay.
Thực hành đi.
Chu Phàm biết mình không thể cản chỉ có thể cung kính cúi đầu và rời đi. Hắn
vẫn còn nhiều chuyện cần làm để đề phòng tất cả.