Người đăng: docam
Trốn đi thật ra Cầm mới thở dài 1 hơi. Tý thì bị bắt, ai ngờ cô nàng thị nữ
kia lại mạnh như vậy, sợ rằng đã độ Kiếp kỳ đi. Vẫn còn may mấy tên kia đến
trước khi món chính được thưởng thức nếu không sợ rằng anh đã không chạy được
a.
Không sai, thanh niên thần bí kia chính là Cầm và tất cả mọi thứ đều là anh
bày ra.
Đây chính là cách để anh tiếp cận cô nàng. Cách tiếp cận hiệu quả nhất mà có
thể dùng hầu hết với các loại con gái là tạo sự khác biệt. Muốn tiếp cận hiệu
quả nhất tất nhiên là cần thu hút sự chú ý của cô gái đó. Mà cách nhanh nhất
và hiệu quả nhất hiển nhiên là tạo sự khác biệt khiến cho các cô nàng hứng
thú. Nói thật, chỉ cần quan sát kỹ và khiến mọi thứ thật tự nhiên thì 10 cô
nàng có đến 8,9 cô sẽ bị mắc bẫy.
Cầm không biết nhiều về cô nàng này nhưng mà từ việc cô len lén bỏ ra khỏi
thành thì có thể thấy cô rất khó chịu với đám người theo đuôi kia.
Hiển nhiên cô nàng thuộc loại không thích hư vinh, xu nịnh. Việc anh cần làm
là làm ngược lại. biết thân phận của cô nhưng không thèm quan tâm.
Tất nhiên nếu chỉ nói ra miệng thì mọi thứ sẽ không có chút nào thuyết phục
thậm chí là gây phản cảm. Ngươi phải có cái gì đó đủ để khinh thường cô nàng
thì thái độ cảu ngươi là tự kiêu. Chẳng có bất cứ tác dụng gì.
Đó chính là lý do vì sao mà anh nấu ăn. Ẩm thực vẫn là thế mạnh của anh. Chỉ
cần khiến cô nàng hứng thú là đã đủ rồi.
Điều anh không ngờ là cô nàng này là 1 ăn hàng chân chính mà còn là siêu cấp
ăn hàng khi mà lúc nào cũng mang nguyên liệu bên mình. Nó không ngờ lại là trợ
công để ăn để lại ấn tượng càng sâu.
Còn vì sao anh lại chạy đi ư. Chiếm hữu là thiên tính và là thuộc tính của mỗi
người kể cả trai hay gái. Càng khó chiếm được càng kích thích tất cả mọi
người. Cầm biết món ăn của mình có sức sát thương lớn thế nào. Nhất là khi
những nguyên liệu này đều vô cùng cao cấp. Có thể nói rằng ăn hàng không có
sức chống cự trước sự tấn công của món này. Cầm đã đoán được cô nàng này sẽ bỏ
lớp mặt nạ mà ra tay với anh. Anh là người dễ dãi như vậy sao.
Tuy nhiên, thứ anh không ngờ là thực lực của cô nàng đi theo lại khủng bố như
vậy. May mà có những kẻ kia đến khiến anh rời đi trước nếu không sợ rằng anh
đã bị bắt a.
Còn may. Kế hoạch của anh vẫn tiến hành 1 cách thuận lợi. giờ có thể đến bước
tiếp theo rồi.
Bây giờ việc anh cần lẳng lặng đi theo, tìm cơ hội để làm 1 lần anh hùng cứu
mỹ nhân đầy trùng hợp thậm chí là cố hết sức để cứu mỹ nhân, tốt nhất là cả 2
lâm vào hiểm cảnh. Rất nguy hiểm nhưng mà tỷ lệ hồi báo cũng cực cao. Bài này
tuy cũ nhưng mà nó vẫn rất hiệu quả a.
Thật ra Cầm vẫn còn biện pháp khác để tiếp cận, mưa dầm thấm lâu là 1 trong
những cách cực kỳ hữu hiệu mà khi đã thành công thì có thể nói người phụ nữ
kia đã là của ngươi,khả năng bị đội nón xanh thấp vô cùng.
Nhưng mà nó rất lâu, nhất là khi mà cô nàng này lại là 1 nữ cường nhân. Cầm
cũng không muốn tốn thời gian đó. Chỉ có thể liều thôi.
Nhưng trước đó cần lấp đầy cái bụng đã. Cầm cũng rất tò mò không biết được món
gà ăn mày chế biết từ bát bảo kê kia ngon đến nhường nào.
Trên đường đi, Cầm vẫn dùng linh lực của bản thân ôn dưỡng nó để nó có thể giữ
được nguyên vị. Vừa mở ra, 1 mùi thơm khiến lòng người mê say trào ra. Cầm
không nhịn được mà chảy nước miếng. Thật đúng là cực phẩm mà. Nghĩ đến bản
thân còn 2 con gà như vậy nữa trong giới chỉ khiến anh kích động vô cùng, thật
không biết nên làm gì với những nguyên liệu cao cấp này đây.
- Chít chít.
1 tiếng kêu vang lên ngăn chặn việc Cầm chén sạch nửa con gà. Cầm nhìn sang, 1
ánh mắt nhìn lại anh, 1 thân ảnh xuất hiện trước mặt Cầm. Là 1 con hồ ly trắng
không tỳ vết đầy thuần khiết, đôi mắt màu đỏ đầy linh tính đang nhìn về phía
con gà ăn mày. 3 chiếc đuôi sau lưng khẽ vung vẩy. Nó chút rụt rè sợ hãi không
muốn tiến lên nhưng mùi thơm từ con gà khiến nó không muốn rời đi.
Cầm nhìn nó đột nhiên mỉm cười:
Anh vắt chiến đùi gà vất ra xa cho nó. con hồ ly có chút do dự rồi cuối cùng
nó vẫn tiến lên và bắt đầu ăn, ánh mắt hiện lên sự mê li. Hiển nhiên trong đời
nó chưa từng ăn món nào ngon như thế này.
Cầm nhìn thế thì mỉm cười. Đối với 1 người đầu bếp thì khi món ăn của mình
được công nhận thì đó cũng là 1 điều vô cùng hạnh phúc.
Rất nhanh, chiếc đùi gà đã bị ăn hết. con hồ li dường như chưa hết sự thòm
thèm, ánh mắt nó lom dom nhìn về phía phần còn lại. Như đã đưa ra 1 quyết định
trọng đại, nó thận trong tiến đến gần Cầm, cọ cọ lớp lông tơ trắng muốt mềm
mại vào đùi anh như đòi hỏi.
Cầm quả thật là dở khóc dở cười. Anh để lại cho mình 1 miếng nhỏ rồi đưa hết
cho tiểu bất điểm đầy tinh quái này. Thậm chí cả thạch 7 màu và nước ép bách
quả anh cũng đưa ra. Dù sao cũng không thiếu 1 điểm này a.
Nhìn nó vẫy đuôi ăn 1 cách vui vẻ. Cầm nhẹ nhàng vuốt lớp lông mềm mại. 1 cảm
giác dễ chịu truyền đến khiến anh vô cùng khoan khoái. Anh bắt đầu hiểu vì sao
có nhiều người thích nuôi mèo đến như vậy dù cho có rất nhiều thứ rắc rối xảy
ra. Bởi đơn giản cái cảm giác vuốt vuốt thế này thật vô cùng Yomost.
Rất nhanh, bữa cơm đã hoàn tất. Cầm cũng không muốn ở lại đây lâu. Xoa đầu
tiểu hồ ly lần cuối. Anh nói:
Nhưng tiểu hồ li giữ chặt gấu quần anh, cất những tiếng chi chi đầy khó hiểu.
Cầm quay lại nhìn nó nói:
Vùng lông nơi má của nó hơn đỏ lên nhưng nó vẫn gật đầu khiến Cầm bật cười.Quả
thật là 1 tiểu ham ăn mà. Nhưng rất nhanh sắc mặt anh trở nên nghiêm túc :
Tiểu hồ ly cúi đầu như đang suy ngẫm điều gì. Cuối cùng nó ngẩng đầu lên nhìn
Cầm, vẻ mặt đầy nghiêm túc gật đầu. Chi chi như muốn nói điều gì.
Nhìn tiêu bất điểm đáng yêu như vậy Cầm cũng mỉm cười. Có 1 sủng vật manh manh
để vuốt như thế này ai ngu mà không nhận lấy cơ chứ. Dù cho sau này khẩu phần
anh có thể bị đe dọa đi nữa.
Tiểu Hồ li, dường như rất vui mừng, 3 cái đuôi không ngừng vẫy. Nó nhảy luôn
lên vai của Cầm như đánh dấu chỗ của nó.
Cầm cười cười, lấy 1 tấm áo choàng che phủ cả 2 người và ẩn mình vào trong màn
đêm tĩnh lặng.