Người đăng: docam
Chu Tuyết nhìn về phía thanh niên và nói:
Thanh niên lại vất cho cô 1 ánh mắt đầy khinh bỉ rồi không thèm quan tâm nữa.
thậm chí không thèm trả lời. Nói nhảm, ăn hàng không muốn ăn nữa thì còn gọi
gì là ăn hàng. Chu tuyết hỏi xong cũng nhận ra câu hỏi của mình có chút ngu
ngốc nhưng thấy thái độ của thanh niên này khiến cho cô càng tức hơn.
Hít 1 hơi bình ổn tâm tình, cô không nói nhảm nữa, phất tay, 1 con gà hiện ra.
Con gà này lập tức thu hút sự chú ý của thanh niên thần bí. Anh quay sang nhìn
về phía cô và nói:
Đây có phải là… bát trân kê trong truyền thuyết. Nuôi hoàn toàn bằng các
loại thảo dược quý hiếm cho nên chất thịt không chỉ ngon mà còn cực kỳ bổ
dưỡng, không thua gì ăn đan dược cả. Sao cô lại có 1 con như thế này mà.. còn
sống nữa. chẳng lẽ.
Không sai, đừng nghĩ chỉ mỗi ngươi là ăn hàng. Ta cũng là 1 ăn hàng. Nhưng
ta cao cấp hơn ngươi rất nhiều.
Nói rồi cô lôi ra 1 viên châu và nói :
Nói rồi cô nhìn thanh niên và nói:
Thanh niên hết nhìn con gà lại nhìn cô Hít 1 hơi và nói:
Chu tuyết mỉm cười đắc ý. Hừ, đừng nghĩ ta không thể làm gì ngươi . Đứng trước
món ăn ngon không ăn hàng nào không bị mê hoặc a. Và cô cũng vậy:
Thanh niên trầm ngâm 1 chút rồi gật đầu:
Như đã chuẩn bị sẵn, Chu tuyết phất tay, lập tức 1 nguyên liệu xuất hiện. Mà
nó còn rất là tươi ngon. Quả thật là phong cách nhà có tiền.
Thanh niên ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm đống nguyên liệu như đang nhìn 1
nhóm mỹ nữ đang khỏa thân. Điều này khiến cho Chu tuyết khó chịu không thôi.
cô nàng bắt đầu hoài nghi về mị lực của bản thân. Chẳng lẽ mình không được hấp
dẫn như vậy sao
Nhưng mà thanh niên cũng không có để ý cô mà bắt đầu xông về phía nguyên liệu
và lựa chọn, phân ra. Xem ra hắn có ý định làm rất nhiều món.
Rất nhanh, các nguyên liệu đã được phân loại hoàn tất. số còn lại bị anh chàng
này thẳng tay thu lại.
Thanh niên quay ra nhìn chu tuyết nói:
Nói rồi thanh niên lại tất bật xử lý.
Và 1 khung cảnh như khoa huyễn xảy ra trước mắt cô. Thanh niên thần bí như có
thể phân thân,có được 3 đầu sáu tay. Hắn đồng thời xử lý rất nhiều nguyên liệu
với 1 tốc độ không tưởng mà còn vô cùng chính xác. 1 mình thanh niên này như 1
nhà bếp hoạt động hết năng xuất vậy. Các cô thật tò mò không biết ai có thể
tạo ra 1 con quái vật như vậy. Dường như các cô có thể thấy 1 ngôi sao sáng
trong làng ẩm thực chuẩn bị bay lên.
Rất nhanh, từng đạo món ăn hoàn thành, mùi thơm bốc lên tứ phía khiến người ta
say mê. 2 cô nàng ngửi nhi si như say, nước miếng không nhịn được mà trào ra.
Quá thơm, chỉ mùi thơm thôi đã khiến các cô trầm mê. Các cô càng lúc càng khát
khao được thưởng thức thứ này.
Thời gian lại trôi qua. Thanh niên vuốt mồ hôi trên trán, vẻ mặt hài lòng.
Anh nhìn về phía 2 cô nàng và nói :
Chiếc bàn hết sức đơn xơ vừa được tạo ra từ đá ven đường. Nhưng các cô cũng
không ngại điều đó. Như cô đã nói, ăn hàng đứng trước món ngon là không có
cách nào kháng cự a.
Rất nhanh, Cầm mang ra 3 cái đĩa đặt trước mặt 3 người nói :
Quý tộc ở chỗ ta ở 1 bữa ăn thường sẽ có 7 món. Đây là món đầu, món khai
vị. súp ánh trăng.
Nắp được mở, 1 ánh sáng hiện lên trước mặt mọi người như ánh trăng vừa lóe
sáng. Nhìn vào bên trong, nước súp trong suốt phản ảnh ánh trăng trên bầu trời
tạo nên 1 hoàn cảnh cực kỳ mĩ lệ.
Dọng Cầm vang lên :
Nguyệt quang thảo phối với xương của Nguyệt Ảnh thú. Tiến hành hầm trong
thời gian dài tạo ra món này. Chỉ tiếc rằng thời gian không nhiều, ta có dùng
chút thực lực thẩm thấu vào đẩy nhanh quá trình khiến cho món ăn này không đạt
đến đỉnh cao của nó. Nhưng tất nhiên cũng đã rất mĩ vị.
Thanh niên thở dài tiếc nuối. Món hầm muốn đạt được ngon hiển nhiên không phải
thúc đẩy là được, Cần có sự gia trì của thời gian khiến cho các nguyên liệu tự
động dung hợp với nhau mới là tuyệt phối. Nhưng dù sao thời gian cũng không
quá nhiều, không thể không sử dụng thực lực cưỡng ép hoàn thành việc chắt lọc
tinh hoa khiến cho món ăn giảm đi mấy phần.
Nhưng tất nhiên nó cũng là 1 mĩ vị khó có.
Nó chinh phục hoàn toàn Chu tuyết và Tiểu Đào. Quá ngon, thật sự quá ngon. Dù
cho không đạt đến đỉnh phong nhưng nó hoàn toàn đánh bại rất nhiều những món
súp mà các cô từng ăn.
Cô như thấy được bản thân mình đắm chìm dưới ánh trắng vô ngần đầy mĩ lệ khiến
cô vô cùng say mê.
Quá ngon, quá ngon đi.
Lúc đó, dọng của cầm lại vang lên :
Câu nói khiến cho 2 cô nàng mới tỉnh lại. Đĩa súp đã hết từ bao giờ. Trước mặt
các cô là 1 bát rau trộn. Trông… nó quả thật có chút đơn giản, màu sắc bát mắt
nhưng món này không chín a. nói thật, các cô ăn rất nhiều nhưng chưa từng ăn
món nào như thế này. Tuy nhiên, chỉ 1 món đầu tiên đã chinh phục các cô. Do đó
cả 2 lựa chọn ăn.
Và món này không làm các cô thất vọng. Vị thanh mát tràn ngập khoang miệng của
các cô. 1 cảm giác các cô chưa từng ăn bao giờ. Rất lạ nhưng rất ngon. Cộng
thêm nước sốt xuất sắc khiến cho món này thật sự rất ngon dù chỉ là rau sống.
Rất nhanh, 1 bát rau sống đã vào bụng cả 3 người. Cầm lại đi ra chuẩn bị 1
món.
Anh bưng lên 3 cái đĩa tiến đến và nói:
1 miếng thịt vẫn còn xèo xèo tiếng mỡ, trên nó là 1 quả trứng tinh xảo, bên
cạnh là vài hạt bắp rang cháy.
1 đĩa cá hiện ra trước mắt mọi người. Miếng cá mỏng như không khí. Có thể nhìn
xuyên qua.
1 món không chỉ ngon mà còn rất đẹp.
Và đã đến món chính.