Người đăng: docam
Mấy ngày sau, 1 đoàn đội đi đến, khí thế cực thịnh. Nhìn mũ giáp chỉnh tề có
thể thấy được đây là quân đội. Thực lực không yếu, thuần 1 màu nguyên anh. Nên
biết đây chỉ là quân đội thôi a. Trong đoàn không thiếu những luyện hư thậm
chí Cầm còn cảm giác được có khí thế mạnh hơn, có lẽ là hợp thể thậm chí là độ
kiếp kỳ. Chính giữa đoàn là 1 phượng giá trạm trổ từng con phượng hoàng như
thật. Chiếc phượng giá được kéo bằng 8 con ngựa trắng muốt. Khí thế không hề
yếu. Chỉ nhìn thôi là thấy được sự cao quý của người ngồi trong nó.
Cũng đúng thôi, đây chính là phượng giá của Chu Tuyết, đại công chúa của Chu
Tước đế quốc. Là hòn ngọc cao quý nhất của Đế quốc a.
Đằng sau đoàn đội là từng đoàn đội nhỏ hơn, từng chiếc xe cũng rất cao quý.
Xem ra là những cái đuôi theo sau a. Dù sao thì hồng nhan thì họa thủy mà.
Thành chủ cũng như là các gia tộc lớn, các quan viên đã đứng ngoài cửa chờ đợi
rồi. Vẻ mặt bọn họ đều rất căng thẳng. Cũng đúng thôi, bọn họ là 1 tòa thành
cực nhỏ, cực hẻo lánh. Trong khi đó người đến này thân phận quả thật quá cao
quý. Không cẩn thận thì mất chức là việc nhỏ. Bị giết luôn cũng không chừng a.
Đoàn xe đi vào trong phủ thành chủ biến mất khỏi ánh mắt của mọi người.
Cầm từ xa nhìn mà nhíu mày. Anh vẫn nghĩ có cơ hội tiếp cận xem ra là rất khó
đi.
Bây giờ muốn tính bước tiếp theo thì cần biết mục đích của cô nàng đến đây làm
gì.
Nhưng làm cách nào để hỏi, anh không biết a.
Cầm vẫn đứng đó lẳng lặng chờ. Chờ thời cơ để tự mình tìm hiểu thông tin.
Và không phụ công của anh, trong bóng đêm, Cầm nhìn thấy 2 thân ảnh từ cửa
thành đi ra ngoài. Là 2 vị công tử ngọc thụ lâm phong như đang đi dạo chơi.
Tuy nhiên, ngụy trang tốt như thế nào đi nữa sao có thể qua mắt Cầm. chỉ nhìn
đơn giản anh có thể thấy đây là 2 tiểu cô nương . Mà khí chất như thế thì còn
có thể là ai ngoài Chu tuyết.
Mắt Cầm sáng lên, đúng là đang buồn ngủ lại gặp chiếu manh. 1 kế hoạch dần
hiện ra trong đầu anh.
Thân hình anh lẩn vào trong bóng tối.
…….
Chu tuyết đứng bên hồ, hít 1 hơi thật sâu, tâm tình khó chịu vơi đi phần nào.
Thật, mấy ngày đi đường này cô vô cùng khó chịu. Không biết vì sao chuyến đi
này của cô bị vào tai Thiên Cơ các. Mà đã bị thiên cơ các biết thì đó không
còn là bí mất nữa. Và thế là cô có 1 đống cái đuôi đi theo. Những kẻ mặt dày
này đã làm phiền cô rất lâu rồi. Đánh cũng đánh mỏi tay mà giết thì không thể
giết được khiến cô vô cùng đau đầu.
Bây giờ cuối cùng cũng đến nơi, cô cần 1 chỗ để giải tỏa tâm tình 1 chút. Ban
đầu cô định đi vào trong thành nhưng dù đây là thành nhỏ thì có cái gì, đó là
còn chưa kể những tai mắt ở xung quanh. Chính vì thế cô mới quyết định cải
trang đi ra ngoài hít thở không khí.
Nhìn khung cảnh có chút thơ mộng này,cô thở dài 1 hơi. Tâm tình cũng tốt lên 1
chút.
Đúng lúc này, 1 mùi thơm đầy quyến rũ truyền vào mũi cô, một mùi thơm cô chưa
bao giờ ngửi, cô không nhịn được mà nuốt nước miếng. 2 cô gái nhìn nhau rồi
cùng đi về phía mùi hương phá ra. 1 đống lửa hiện lên trước mắt cô. 1 thanh
niên đang ngồi đó, vừa hát 1 bài hát kỳ lạ vừa nướng 1 con giống gà. Mùi thơm
chính là từ con gà này tỏa ra.
Đột nhiên thanh niên kia lên tiếng:
Chu Tuyết nghe vậy thì trầm mặc, dù cho cô nàng không có tận lực giấu diếm
nhưng mà cũng không phải a miêu a cẩu có thể phát hiện. chẳng lẽ cô đã bị lộ
thân phận rồi ư.
Đã thế thì cô cũng không có lý do gì mà giấu nữa. cô phất quạt đi ra nhìn về
phía thanh niên này.
Thanh niên liếc nhìn cô rồi quay người lầm bầm:
- Con gái mà giả trang làm con trai làm gì.
Chu tuyết vẻ mặt trầm đi :
Thanh niên lại liếc nhìn cô rồi nói :
Chu Tuyết nghe thanh niên này nói thì trầm mặc. cô không phải là lần đầu tiên
dịch dung đi ra ngoài, bị phát hiện cũng không ít nhưng mà cô vẫn nghĩ đó là
do tình báo của Thiên Cơ các. Hóa ra là do cô không biết dịch dung ư.
Đúng lúc này thanh niên kia lại lên tiếng :
Chu tuyết vẻ mặt trầm đi, cô nhìn về phía thanh niên nói :
- Ngươi theo dõi ta ư.
Thanh niên nhìn về phía cô như là nhìn 1 kẻ ngu :
Cô biết suy luận 1 chút không. Đây là 1 thành nhỏ, rất nhỏ a. Bình thường
chẳng ai rảnh đi dịch dung cả. Kẻ dịch dung chỉ có thể là những vị khách hôm
nay. Mà người đầy anh khí mà lại là con gái thì còn ai khác ngoài vị Chu Tuyết
công chúa kia cơ chứ. Đừng nghĩ ai cũng thích cô mà lầm tưởng. Ảo tưởng sức
mạnh vừa thôi. Cô rất đẹp nhưng mà cô cũng không có đẹp đến độ ai cũng phải
cúi chào.
Thế cô xuất hiện ở đây làm gì. Đừng nói với ta là đi ngang qua. Hay là vì..
Anh lấy con gà ra giơ lên :
Thanh niên lấy con dao khẽ rạch trên con gà 1 đường, mùi thơm đột nhiên bùng
nổ khiến người ta chảy nước miếng. quá thơm. Chu Tuyết và tiểu Đào- thiếp thân
nha hoàn của cô vốn đang tức vẫn bị mùi thơm này quyến rũ. Thân phận cô cao
quý. Hiển nhiên cô đã cũng đã thưởng thức mỹ thực tại Thực Vỹ lâu. Mà còn là
tại tổng bộ của Thực Vỹ lâu, ăn món ăn do đích thân trù thần làm ra.
Những món kia quả thật vô cùng ngon lành, mùi thơm nức mũi khiến người ta say
mê. Nhưng mà đó toàn là những nguyên liệu vô cùng cao cấp với những dược liệu
cũng không chịu thua kém. Nhưng chỉ mùi thơm thôi mà món này đã không thua kém
những món kia. Mà đây là cái gì, 1 con gà. 1 con gà linh khí rất mỏng hiển
nhiên phẩm chất không quá cao.
Thật bất khả tư nghị. Muốn ăn. Muốn thử xem món này vị nó như thế nào. Muốn
thử xem 1 nguyên liệu bình thường liệu có thể tạo ra được mĩ vị hay không.
Nhưng mà cô không động. Sự kiêu ngạo không cho phép cô cúi đầu đi xin anh.
Nhất là đi xin kẻ vừa khinh bỉ cô. Cô đang chờ, đang chờ kẻ này tình nguyện
nhường con gà cho cô. Và cô, sẽ miễn cưỡng nhận lấy coi như là chấp nhận lời
xin lỗi của hắn.
Thanh niên nhìn về phía cô, lại nhìn về phía con gà đang tỏa ra mùi thơm đầy
quyến rũ. Ánh mắt anh như hiểu ra, anh nở nụ cười đầy hiểu ý.
Chu Tuyết vẻ mặt có chút đỏ lên như bị nhìn thấu nhưng cô cũng có chút mong
chờ. Rốt cục con gà này ngon đến mức nào.
Thanh niên bắt đầu hành động.