Người đăng: docam
Trong hồng mông, Phục Hi khe phất tay, 1 thân ảnh mờ nhạt hiện ra trong tay
ông. Nếu Cầm ở đây sẽ lập tức có thể nhận ra đây chính là tiểu Bích, khí linh
của công đức hoàn. Không ngờ cô nàng lại ở đây.
Phục Hi nhìn cô thở dài nói:
Tiểu Bích cúi đầu im lặng. Cô vừa là khí linh vừa không phải là khí linh của
công đức hoàn. Chính xác ra thì cô là 1 tu sĩ nho nhỏ được tam hoàng lựa chọn
để hỗ trợ Cầm mà thôi. Để làm điều đó, cô phải chịu hạn chế rất nhiều. Mà
trong số đó chính là không được hỗ trợ hoặc tác động trực tiếp vào chủ thể,
chính là Cầm.
Chính vì vậy, cô không bao giờ dám tự ra tay để làm điều đó mà thường dẫn dắt
những người phụ nữ xung quanh anh hỗ trợ. Mượn sự thần kỳ của ngự nữ tâm kinh
tạo ra những màn cứu thua trông thấy. Nhưng lần này thì quả thật việc quan hệ
không giúp được gì. Chỉ có thể từ chính cô đến trợ giúp. Đây có thể nói là vi
phạm thiết luật cả vũ trụ. Dù cho có còn sống hay không thì cô cũng sẽ tan
thành tro bụi. Nếu không phải vì tam hoàng không ngại tổn thương cứu cô thì cô
không có mặt ở đây.
Cô cũng không ngờ mình lại làm việc điên rồ thế này. Nhưng nếu như mà lại lần
nữa thì cô cũng vẫn sẽ làm như vậy mà thôi.
Đối với điều này, cô đã sẵn sàng bị phạt, sẵn sàng chịu hết thảy hậu quả.
Phục Hi nhìn cô thở dài. Đường đường thánh nữ của 1 thánh địa bậc nhất tiên
giới lại vì tình mà luân lạc đến tình trạng này thật không còn gì để nói.
Nhưng không thể không nói, cô vẫn hoàn thành thật tốt nhiệm vụ. Cầm cũng đã đi
đến mức này. Nói thật, nếu không có cô thì có lẽ Cầm đã thất bại từ lâu lắm
rồi.
Với chiến công như thế, lão sao có thể trách phạt được cơ chứ.
Phục hi khẽ phất tay nói:
Mắt tiểu Bích lại lóe lên hi vọng:
Vậy thì con.. con có thể gặp lại chàng sao.
Tất nhiên, dù sao mục đích cuối cùng của chuyến đi cũng là tiên giới. Nhưng
mà ta chỉ sợ con không còn trí nhớ nữa. Chúng ta chỉ tạm thời che chắn cho con
trước thiên đạo. Nếu như con muốn có thể sống sót thì cần phải loại bỏ hết tất
cả mọi thứ có liên quan trong khoảng thời gian con làm khí linh. Kẻ cả trí nhớ
của mình.
Tiểu Bích nghe như vậy thì hơi thất lạc nhưng cô cũng nhanh chóng lấy lại được
sự bình tĩnh cần có. Cô nói:
Phục Hi mỉm cười nói:
Rồi lão khẽ phất tay:
Tiểu Bích, Không giờ là thánh nữ Loan Bích cung kính cúi đầu và lăng không
bước đi.
Phục Hi nhìn theo rồi vẻ mặt có chút phức tạp:
Trong 1 vùng rừng hoang dã, 1 cánh cổng dần xuất hiện, từ trong đó, 1 thân ảnh
đi ra. Kèm theo đó là tiếng nứt vỡ vang lên rõ rệt. Nhìn xuống phía dưới,
thanh niên vẻ mặt có chút phức tạp:
Người thanh niên này không ai khác chính là Cầm. Sau cuộc chiến đó, Cầm mang
theo Boa, Sophia,Maria và Mio, đón thêm cả Mera trở về đất nước Amazone lyly.
Nơi anh lên làm vua của cả đất nước này. Điều anh ngạc nhiên mà Mio cũng không
phải kháng sau khi biết được sự thật. có lẽ khi người ta mất đi mục tiêu chính
của mình thì sẽ trở thành thế này đi.
Cầm lên làm vua 1 năm.1 năm để quan sát sự biến đổi của thế giới. quan sát
hoạt động của Shaw.
Chỉ mất 1 năm mà anh chàng đã thu thập tất cả các trái ác quỷ có trên thế giới
này và biến mất.
Đó cũng là lúc Cầm rời đi. Ở đây rất tốt nhưng mà Cầm vĩnh viễn không quên đi
mục đích của mình. Vì càng nhanh hơn có thể trở nên cường đại, để có thể trở
về. Cầm không thể không đi tiếp.
Và bây giờ, anh có mặt ở đây dưới 1 thân hình mới. 1 thanh niên tầm 15 tuổi.
Thứ vừa rạn nứt chính là công đức hoàn. Khi mà không còn khí linh và thực hiện
chuyến đi cuối cùng của mình, nó đã rạn nứt. giờ nó chẳng khác gì 1 trữ vật
hoàn bình thường cả.
Ngoài việc không gian bên trong nó lớn vô cùng ra cũng chẳng có bất cứ tác
dụng gì. Nhưng nó lại chính là kỷ vật trọn yếu nhất của anh. Thứ đã đi cùng
anh suốt bao nhiêu thế giới.
Thở dài 1 hơi thu nó lại. Cầm tinh tế cảm nhận được linh khí trong không khí.
Thứ linh khí.. anh có thể hấp thu để mà tu luyện. hơn nữa độ đậm đặc rất cao.
Điều này làm Cầm rất vui mừng. Chỉ sợ thế giới cuối cùng này là 1 thế giới của
tu sĩ. Mà với độ đậm đặc này xem ra thế giới này trình độ không hề thấp. chắc
chắn có đạt đến độ kiếp kỳ.
Hơn nữa theo như kinh nghiệm đọc truyện trung bao nhiêu năm của anh thì những
thế giới như thế này bao giờ cũng có đường thông đến những thế giới cao hơn.
Do đó hi vọng ngao du của anh có lẽ sẽ được thực hiện.
Đây có thể coi như là 1 tin tức vô cùng tốt.
Đúng lúc này, trên bầu trời, mây đen kéo lại mang theo khí thế vô cùng lớn.
Nhìn khí thế chính là thiên kiếp đánh đến.
Vẻ mặt Cầm nhìn lên bầu trời có chút ngưng đọng.Các thế giới anh đi qua hoàn
toàn không có cái gọi là thiên kiếp. do đó con đường đột phá của anh có thể
nói là 1 mạch mà thành.
Nhưng xem ra bây giờ phải trả giá rồi đây. Chỉ sợ thiên kiếp này là tổng hợp
của mấy loại kiếp a. Sẽ khủng bố lắm đây.
Nhưng đây cũng là cơ hội. Thiên kiếp là thứ mà các tu sĩ vừa sợ lại vừa mong.
Không biết bao nhiêu kẻ đã chết dưới đó nhưng nếu vượt qua thì có lơi rất lớn
.Đây có thể coi như 1 lần rèn luyện khó có được a.
Ánh mắt anh nhìn lên trên bầu trời đầy chiến ý. Đến đi, xem ai sợ ai.
Cũng cùng lúc đó, 1 tòa thành nhỏ ngoài rìa khu rừng. Vài thân ảnh đứng đó vẻ
mặt ngưng đọng. Từ khí thế xem ra không có ai yếu hơn Cầm, đều là Luyện Hư
đỉnh. Bọn họ lần lượt là thành chủ và 2 phó thành chủ của Bảo Bình thành. 1
tòa thành nhỏ đến không thể nhỏ hơn.
Tất cả vẻ mặt đầy ngưng đọng nhìn đám mây đen đang tụ tập. 1 vị phó thành chủ
nói:
Nhưng đáp lại hắn là cái lắc đầu của thành chủ:
Mọi người nghe vậy cũng hít 1 hơi lạnh. Vẻ mặt có chút kinh khủng nhìn về bên
dưới.
Không ai biết, ở bên dưới họ, 1 thân ảnh dấu dưới lớp áo choàng đang tiến
nhanh về khu rừng.