Người đăng: docam
Không biết qua bao lâu. Mio mới từ từ đứng dậy. Nhìn thân ảnh vẫn còn lâm vào
mê mang kia mà cô có tâm tình cô có chút phức tạp. dù cho đã sống ngàn năm
nhưng dù sao đây cũng là lần đầu của cô. Cảm xúc có chút phức tạp.
Dù cho cô cũng không có quan tâm quá nhiều đến trinh tiết nhưng mà nó vẫn chút
cảm giác là lạ. Nhưng cô cũng không ghét cảm giác đó chút nào mà còn cảm thấy
có chút thinh thích. Dù cho có chút mệt mỏi và có chút đau nhưng nó không hề
tệ. Điều quan trọng là cô cũng đã thành công chinh phục kẻ khó chơi này.
Đây chính là khả năng mị hoặc lớn nhất của trái mị hoặc mà mỗi chủ sở hữu chỉ
có thể làm 1 lần. Lấy trinh tiết bản thân mình đổi lấy khả năng khống chế cao
cấp nhất. có lẽ không thể nào phá giải. với tinh thần lực của mình, không có
ai có thể chống đỡ được sự dụ hoặc của cô. Cô vẫn nghĩ bản thân mình sẽ không
bao giờ phải sử dụng đến điều này. Nhưng không ngờ kẻ này lại mạnh đến mức
khiến cô buộc phải dùng. Thật đúng là 1 niềm vui ngoài ý muốn.
Đối với kẻ đã cùng cô làm lần đầu. Cô quả thật có chút cảm giác khác lạ. Cái
cảm giác này cô đã từng có từ rất lâu trước đây. có lẽ nó là cảm giác yêu đi.
Cô tiến đến ngồi bên Cầm, nhẹ nhàng sờ lên khuân mặc tuấn tú của anh, sờ lên
thân hình hoàn mĩ ấy. ánh mắt cô hiện lên tham vọng chiếm hữu cực lớn.
Cô nằm lên người Cầm và thì thầm:
Thánh địa Mary, trong 1 căn phòng đầy sang trọng. 1 thân ảnh uyển chiển đứng
dậy hiển lộ ra 1 thân ảnh hoàn mĩ, trên giường, 1 người đàn ông hoàn mĩ cũng
không kém đang nằm đó, yên tĩnh như 1 mĩ nam tử. Mio tiến đến gần, nhẹ hôn lên
đôi môi của người này. Rồi cô phất tay, từ 1 góc, Boa xuất hiện, trên tay là 1
bộ quần áo. Hỗ trợ Mio mặc vào.
Mio liếc nhìn cô nàng 1 cái rồi nói:
Ra đến bên ngoài,nhìn lên bầu trời. Mio thầm thì 1 tiếng:
Ánh mắt cô không biết sao có chút cô đơn. Dường như cô đang suy nghĩ điều gì
đó.
Cũng cùng lúc đó, trong căn phòng cô vừa đi ra. 1 thân ảnh xuất hiện.1 thân
ảnh nhỏ nhắn xinh đẹp. Nếu Cầm còn thanh tỉnh, anh nhất định nhìn ra được kẻ
này chính là con thú cuối cùng. Trong cuộc chiến đó, không biết vì sao mà cô
cùng như đàn thú của cô lại biến mất. Mà giờ đây, cô nàng lại xuất hiện ở đây,
xâm nhập vào 1 khu vực đầy canh gác mà hoàn toàn không có bất cứ tiếng động.
Ánh mắt cô nàng có chút phức tạp nhìn Cầm. Cô thì thầm:
Rồi ánh mắt cô hiện lên kiên quyết. Cô lần nữa ẩn đi vào trong bóng tối.
……….
Tại 1 vùng biển ẩn nào đó, trong 1 tòa thánh đường, 1 cô gái ngồi đó yên lặng
cầu nguyện. Cô đẹp, rất đẹp, không hề thua kém gì Mio hay Boa. Nhưng khác với
vẻ đẹp đầy mị hoặc của 2 người, cô đẹp 1 cách thần thánh mà đầy dịu dàng khiến
người ta không hề có mảy may dị tâm.
Cô đột nhiên ngẩng đầu lên khẽ thì thầm:
Từ ngoài bờ biển, 1 con cá dần dần tiến đến khiến cho sóng biển nổi lên, 1
thân ảnh từ trong miệng nó chui ra. Là tiểu la lị. cô nhìn về phía cô gái đầy
thánh quang kia nói:
Đi thôi, đã đến lúc ngươi phải hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi.
Ta biết.
Cô khẽ thầm thì 1 tiếng rồi đi theo tiểu la lị vào miệng con cá.
……..
Mio đang hôm nay không còn ngủ cùng Cầm nữa. Mai sẽ là ngày cực dương, là ngày
tốt nhất để hấp thụ chuyển hóa thành bất hủ.
Cầm cũng vì thế được 1 ngày ở 1 mình.
Trong căn phòng rộng lớn mà lạnh lẽo. 2 thân ảnh từ trong bóng tối hiện ra.
Cô gái thần thánh lên tiếng:
Đây chính là người ta cần cứu ư.
Đúng vậy.
Nhưng sợ rằng ta không thể xua tan được thứ đã khiến anh ấy bị mê hoặc.
Cái này tất nhiên là ta biết. Trái ác quỷ của ngươi và trái mà Mio ăn là
tương khắc nhau và có thể triệt tiêu nhau. Nhưng tinh thần lực của cả 2 cách
nhau quá xa, nhất là khi kẻ đó đã dùng cảnh giới cao nhất mà quả mị hoặc có
thể làm được. Do đó ta mới có mặt ở đây, với trái chuyển hóa, ta có thể khiến
tinh thần lực của cô miễn cường gần bằng Mio. Do đó nếu cô sử dụng cái đó, cô
hoàn toàn có thể làm được.
Vậy ư.
Ánh mắt của cô gái hiện lên sự do dự Cái mà tiểu la lị nói đến hiển nhiên là
hiến thân. Đến cả Mio khi mà mất lần đầu còn có chút cảm xúc phức tạp chứ đừng
nói đến 1 cô gái nhút nhát và có chút hiền lành này.
Tiểu la lị nhìn cô nói :
Đừng do dự, Sophia cũng biết được cô còn sống là vì trường hợp này mà. Tất
cả là vì cha chúng ta.
Ta biết mà. Maria tất cả là vì cha chúng ta.
Anh mắt cô gái hiện lên sự kiên định. Cô dần dần thoát lớp trường bào của mình
hiển hiện lên thân hình đầy ma quỷ, 1 thân hình hoàn mĩ.
Đúng lúc đó, từ trong bóng tối, 1 bàn chân tấn công đến, nhanh như chớp.
Cô gái thần thánh- Sophia hoảng hốt lùi lại, dù sống rất lâu nhưng mà quả thật
cô chưa từng chiến đấu bao giờ, sức chiến đấu của cô có thể nói là cặn bã.
Nhưng tiểu la lị bên cạnh, Maria thì không như vậy. Chỉ vài đường cơ bản, kẻ
vừa tấn công đã bị chế phục. Đó là 1 cô gái xinh đẹp bậc nhất. Còn ai khác
ngoài Boa.
Bị chế phục nhưng cô cũng không ngừng dãy dụa muốn thoát ra. Thật không biết
vì sao.
Maria ánh mắt lóe sáng, cô nói với Sophia :
Sophia mỉm cười yếu ớt. cô tiến đến bên người Boa, khẽ điểm lên trán cô nàng.
1 luồng ánh sáng thần thánh từ người cô tràn vào người boa.
Chỉ thoáng chốc, ánh mắt của Boa mất đi sự mê mang mà còn lại sự thanh minh.
Lúc này, Maria mới thả cô nàng ta.
Boa từ từ đứng dậy, vẻ mặt vẫn còn chút mê mang nhưng ánh mắt cô vẫn tràn đầy
đề phòng nhìn 2 người này.
Cô không biết vì sao mình lại ở đây. điều duy nhất cô nhớ là đang chăm sóc Cầm
bị thương năng ở trên thuyền mà thôi.
Rốt cục đã có chuyện gì xảy ra.