Người đăng: docam
Cuộc chiến nổ ra. Roxie không chút do dự ẩn vào trong lùm cây. Thân là 1 xạ
thủ, khả năng cận chiến của cô là có nhưng mà hiển nhiên không cao. So với đó,
cô càng am hiểu hơn là ám sát.
Hơn nữa, dù nói là 2 đánh 1 nhưng cả 2 đều kiêu ngạo, sao có thể làm điều đó.
Cô đây là đang tạo cơ hội để Mina ra tay trước.
Mina hiển nhiên cũng ngầm thừa nhận điều đó. Hắn cũng quả thật muốn biết được
kẻ này mạnh miệng hay có công phu thật. Haki bao trùm 2 tay, Mina lập tức xông
lên tấn công, khí thế to lớn vô cùng.
Nhưng kẻ địch của hắn lại không phải người bình thường. Kinh nghiệm chiến đấu,
võ thuật hay cả haki thì hắn sao có thể sanha bằng anh. Thân thể thì càng
không cần bàn nữa.
Và cái kết như đã được định trước, Mina bị đè ra mà đánh không thương tiếc.
Nếu như đây không phải là luận bàn thì chỉ sợ bây giờ hắn ta chỉ là 1 cái xác
không hồn mà thôi. Cầm có thể nói là đã đạt đến 1 cảnh giới khác, có lẽ đã đạt
đến mức tứ hoàng thậm chí là hơn. Còn chính xác anh mạnh đến mức nào thì Cầm
cũng không thể biết được.
Đối với thực lực của mình bây giờ, Cầm khá là hài lòng. Nhưng không vì thế mà
anh tự kiêu, bởi vì kẻ mà anh đối đầu mạnh đến mức nào chính anh cũng không
biết nhưng chắc chắn mạnh hơn anh. Con đường phía trước anh cần đi còn dài
lắm.
Và thu phục 2 người này có lẽ chính là bước đầu tiên.
Cầm lập tức ra tay nặng hơn ý đồ kết thúc trận đấu càng sớm càng tốt. Áp lực
lên người Mina tăng mạnh. Lão không thể không thừa nhận, mình yếu hơn thanh
niên này mà yếu hơn rất nhiều.
Nhưng bản tính kiêu ngạo của 1 đấu sĩ không cho phép lão chịu thua dễ dàng như
vậy. Lập tức, lão bứt ra. Cầm cũng không truy đuổi. Đã đánh thì phải đánh phục
mới thôi.
Mina nhìn Cầm, nghiêm túc nói:
Cả người lão bắt đầu biến đổi, 2 tay thành 2 cánh to, cả người thon lại, và
biến đổi. 1 con khủng long sấm to lớn hiện lên trước mặt Cầm. Cả người của lão
bay lên trời, ánh mắt nhìn chằm chằm Cầm.
Lão tấn công, thế công như vũ bão. Sau khi biến đổi, vô luận là tốc độ, sức
mạnh hay là sức phòng ngự đều tăng lên rất nhiều. nó tấn công như vũ bão nhưng
mà Cầm cũng không phải dạng vừa. cả 2 đánh bất phân thắng bại, cả 1 vùng rung
động trước cuộc chiến của cả 2 người.
Nhưng chỉ sau 3 phút, mọi thứ lại trở lại như cũ. Bởi vì sức mạnh của Cầm lại
tăng lên hay nói chính xác ra là anh lại bộc lộ thêm càng nhiều thực lực. Mina
từ chủ động tiến công bây giờ chỉ có thể trốn ở trên trời, bị động tránh né
những thứ mà Cầm tung lên với tốc độ cực cao.
Cuộc chiến lại lần nữa thành 1 chiều.
Chỉ cần thời gian thì anh hoàn toàn có thể mài chết tên này.
Nhưng đúng lúc này, 1 mũi tên xé không mà đến. tốc độ nhanh đến cực hạn, lại
đi không 1 tiếng động, trên đó bao hàm haki. Dù cho là người ăn hệ logia nếu
như mà không để ý hoàn toàn có thể trọng thương.
Nhất là khi Cầm đang bận đối phó với Mina, mũi tên này càng đúng lúc càng độc.
Nhưng mà đó là trong mơ. Bởi vì, Cầm sao có thể quên được nguy cơ tiềm ẩn
trong khu rừng kia.
Anh tất nhiên nhận ra được ý định đơn đấu của 2 người nhưng mà anh cũng không
quên anh đã nói là 1 đấu 2.
Khi mà thực lực của anh bày ra vượt trội hơn hẳn thì việc 1 và 1 là trò cười.
Việc cô gái kia tập kích không phải là không xảy ra.
Thực tế, trong khi đấu với Mina thì anh vẫn phân tâm chú ý trong khu rừng.
không thể không nói, cô nàng này khả năng ẩn thân cực mạnh, dù trời sáng nhưng
anh cũng hoàn toàn không phát hiện ra vị trí của cô.
Mãi đến khi cô bắn ra mũi tên này.
Khi mũi tên còn cách anh tầm 1 mét,Cầm lập tức quay người lại. Cả cánh tay bao
trùm lấy haki chặn lấy mũi tên trí mạng kia trong khi đó ánh mắt khóa chặt vị
trí của Roxie.
Nhưng anh không khỏi bội phục khả năng của cô nàng. Hóa ra lý do anh không
phát hiện ra vì.. cô nàng cách anh đến cả cây số. Vậy mà vẫn có thể bắn 1 mũi
tên ác liệt như vậy.
Không những thế, khi mà đòn đánh thất bại, cô nàng lập tức quay người ẩn vào
rừng rậm khiến Cầm lần nữa mất dấu. Quả thật là lão làng.
Trong khi đó, Mina vốn bị đánh giờ lập tức phản công khiến cho anh phải từ bỏ
việc tìm kiếm Roxie.
Thế trận trở thành 2 đánh 1. Mina không ngừng tấn công, dù cho bị đánh thi lão
ta vẫn quấn lấy Cầm. Để cho kẻ sau lưng anh có cơ hội tấn công. Kẻ đó chính là
Roxie. 2 người tâm cao khí ngạo đã hợp tác với nhau để đánh bại Cầm.
Cuộc chiến tiến vào 1 chút cân bằng. Cầm đề Mina ra đánh. Đột nhiên 1 mũi tên
đánh đến khiến
cho cuộc chiến bị ngắt quãng, rồi lại bắt đầu.
Nhưng mà mọi thứ không duy trì lâu, vấn đề chủ yếu ở đây là..Mina có thể chịu
được bao lâu. Tên bắn thì hay đó nhưng mà không trúng thì làm gì. Trong khi
Mina liên tục chịu những cú đánh nặng vô cùng. Nếu như mà lão này không chịu
được thì 1 mình roxie có thể làm gì cơ chứ.
Nếu như không có biến chuyển, có lẽ không bao lâu nữa, Cầm cũng sẽ thắng thôi.
Sự thật bày ra trước mắt, 2 người này hiển nhiên cũng biết được.
Mà phá cục này chỉ có 1 người, Roxie. Trong 2 người, người có khả năng tổn
thương đến anh chỉ có 1… Roxie. Nhưng mũi tên của cô không động đến người Cầm
thì làm sao có thể có tác dụng gì được.
500m bắt chuẩn độc như vậy đã rất giỏi nhưng mà để kẻ địch có giác quan kinh
người và luôn để phòng như Cầm không phát giác cũng rất khó.
Roxie, cắn răng. Cô đứng cách Cầm đến cả 500m bởi vì khoảng cách này là khoảng
cách an toàn để cô có thể trốn thoát và cắt đuôi dù cho có bị phát hiện. giờ
nếu như tiếp cận thêm thì quả thật
chẳng khác gì đưa dê vào miệng cọp.
Mà theo tính toán của cô, muốn có thể tấn trong khi anh chưa kịp phản ứng thì
phải lại gần chí ít 100m thậm chí là gần hơn. Khoảng cách đó…. Là quá nguy
hiểm. 100m đối với bọn họ có lẽ chỉ cần khoảng vài giây ngắn ngủi. Thời gian
đó là quá ít để chạy trốn. Nên biết bây giờ là ban ngày, dù đây là rừng rậm
nhưng để chạy trốn thì quá khó khăn nhất là khi kẻ đó mạnh hơn cô rất nhiều.
Có thể nói, 1 mũi tên này nếu như không thành công thì cô sẽ xác định. Cận
chiến cô là rất yếu a.
Nhưng mà tình hình này thì chỉ có liều mà thôi, không thử 1 lần thì cô cũng
không phục a. Ánh mắt của cô nhìn lên con khủng long bay trên trời, 2 người
nhìn nhau rồi gật đầu.
Thế công của Mina cùng lúc càng bạo dạn, có thể nói là liều chết đánh với Cầm.
nhất thời Cầm bận không rảnh tay được.
Trong khi đó, Roxie liên tục đổi vị trí, từ từ tiếp cận.
500m…400m…300m…200m…100m..
Đến đây thì cô không dám tiếp tục tiếp cận. Vì ánh mắt của Cầm như vô tình
cũng như hữu ý nhìn về phía này. Cô cũng không chắc bản thân đã bị lộ chưa
nhưng mà nếu như cô tiếp thêm chút nữa thì… cô nhất định bị phát hiện.
Nhưng đến đây cũng đủ để cô tung đòn chí mạng.