Người đăng: docam
Cầm ho ra 1 ngụm máu, cả người khí tức gần như tàn. Anh mỉm cười yếu ớt:
Trên mặt của Vivi khó thấy được chút dao động:
Cẩm mỉm cười yếu ớt:
Ta không muốn nàng chết, càng không muốn vì chúng ta mà cả vũ trụ này hủy
diệt. Không chỉ vì ta mà còn là vì những người khác, người thân đến cả những
người mà ta không biết. ánh sáng và bóng tối tuy là đối lập nhưng chúng nó
không thể liều mạng để tàn sát nhau. Chúng cần có nhau để cùng tồn tại, có
bóng tối mới có ánh sáng, cái gì cũng có 2 mặt của nó. Triệt tiêu 1 mặt chỉ
khiến chúng ta nhanh đến hủy diệt mà thôi.
Vậy anh muốn là làm anh hùng giải cứu thế giới không là giải cứu vũ trụ dù
cho có bị hủy diệt ư.
Không, ta không bao giờ coi mình là anh hùng và ta cũng không xứng với cái
danh anh hùng đó. Ta chỉ là 1 người bình thường nỗ lực vì những gì mà mình
muốn thôi. ta không vĩ đại như cô nghĩ. Ta đơn thuần chỉ là yếu lòng mà thôi.
Cái quan trọng hơn là…. Kẻ có thể thay đổi tất cả đã đến rồi.
Theo hướng ánh mắt của anh, nơi đó có vài thân ảnh. 3 trong số đó là Chistina,
Vivi Và Eiza. Nhưng mà cái đáng quan tâm là 2 thân ảnh đứng chính giữa. Bởi vì
2 người này chính là cha mẹ của Vivi.
Cả người cô như run lên, ánh mắt mở to không tưởng. Nhìn 2 thân ảnh quen thuộc
kia mà cô như trúng định thân thuật. Quả thật quá khó tin. Nhất là nhìn thấy
thân ảnh của mẹ cô, người mà cô vẫn nghĩ đã chết, người có thể coi như là lý
do khiến cho cô trở thành như thế này
Nhưng giờ đây, cả 2 đều đứng ở đây, lẳng lặng nhìn cô cười.
Cô có chút sợ, có chút lo lắng hoàn toàn không biết bản thân nên làm gì. Cô
sợ, sợ mọi thứ mình luôn tin tưởng đã thay đổi.
2 người kia tiến đến, nhìn cô, muốn giơ tay ra nhưng lại rụt lại, vẻ mặt có
chút áy náy.
Đúng lúc này, 1 dọng nói yếu ớt vang lên:
Không khí trầm mặc 1 chút dường như đang chờ ai đó lên tiếng
Người đàn ông, bố của Vivi gật đầu trầm dọng nói:
Mọi thứ bắt đầu khi đoàn đội của chúng ta đi thăm tử địa bắt đầu. Lúc đó ta
tuổi trẻ khí thịnh không thèm nghe khuyên bảo mà trốn đi thăm dò tử địa.
Và ta thảm bại, bị tử địa dần cho ra bã, hấp hối mà gục ngã. Cứ nghĩ sẽ
chết thì ta tỉnh lại trong 1 căn nhà nhỏ. Và người chủ của căn nhà này không
ai khác chính là nàng, chính là mẹ của con. Dù ta rất thắc mắc vì 1 người con
gái yếu đuối sao có thể sống giữa nơi kinh khủng như thế này nhưng mà ta lúc
đó đã không còn sức mà chạy nữa. chỉ có mặc người bày bố
Và rồi, cái gì đến cũng đến. ta bị vẻ đẹp của nàng, bị sự thiên lương ngây
thơ trong trắng của nàng đánh gục. dù sao hoạn nạn mới thấy chân tình. Con
người yếu đuối nhất mới dễ dàng bị rung động.
Ta đã mang nàng về nơi mình sống để cưới nàng. Kể cũng kỳ quái, không biết
vì sao mà khi về ta không có gặp bất cứ trở ngại nào. Chúng ta thuận lợi về
đến nơi và kết hôn.
Nhưng mà cái gì đến cũng đến. Nàng ấy ở nơi tử địa đó hiển nhiên không phải
bình thường. tháng nào cũng vậy, đều có mất ngày, năng lượng tối đột nhiên
bùng nổ khiến nàng ấy trở nên cuồng bạo không nhận ra ai, chỉ biết tấn công.
Hơn nữa thực lực của nàng ngày càng tăng lên. Chính ta cũng có chút lực bất
tòng tâm.
Ta cố gắng giữ kín, cố gắng tìm kiếm cách giải quyết
Dù ta cố gắng thế nào để chư dấu đi nữa cũng không thể, cái bọc cũng sẽ lòi
ra, trong 1 lần không về kịp, nàng đã đã nổi điên và tạo ra những tổn thất
không tưởng, thực lực lúc đó của nàng khi bạo phát cực kinh khủng, kinh động
đến cả cao thủ bậc nhất của gia tộc.
Mọi việc đã trở nên nghiêm trọng hơn rất nhiều. May mà địa vị của ta trong
gia tộc đủ lớn mới không khiến nàng ấy bị diệt sát tại chỗ.
Nhưng mà ta chỉ có 3 tháng để có thể giải quyết nếu không chỉ có thể giết
hoặc là cách ly.
Đó là mấy tháng điên cuồng, ta không ngừng tìm kiếm, thử hết mọi cách nhưng
thứ này chưa từng có tiền lệ, ai có thể giúp. Lại không thể nào phân giải nàng
để tìm kiếm. Lúc đó ta tuyệt vọng vô cùng. Mọi thứ như tối đen lại. quả thật
lúc đó ta rất là tuyệt vọng.
Ngay khi đó, 1 người thần bí tự xưng là đại diện thiên đạo đến tìm ta. Hắn
nói cách duy nhất để cứu nàng là tự tay ta giết nàng vào lần tiếp theo nàng
phát bệnh.
Lúc đó ta gần như tức điên lên và lao vào tấn công. Nhưng chỉ vài đòn cơ
bản, ta bị chế phục. người đó nói với ta đây là số mệnh, đây là việc cần làm
nếu như không muốn tương lai đen tối. Hắn nói hắn có cách để cứu nàng.
Dù cho không tin hắn nhưng đây là cọng cỏ cuối cùng. Ta mang về gặp tộc
trưởng, gặp lão tổ để khảo sát. Và thật không ngờ đây chính là đại diện thiên
đạo thật.
Mọi thứ sau đó đều diễn ra đơn giản. ta làm theo, tự tay đâm chết vợ mình,
Tuy nhiên người đó đúng giờ xuất hiện, lấy ra 1 tòa băng quan phong ấn nàng
lại, dặn dò ta đem nó đến nơi cực hàn, thủ hộ nó và chờ người có thể cứu lấy
nàng.
Và giờ đây 2 chúng ta có mặt ở đây để cho con biết sự thật, ngăn con lại.
Tất cả trầm mặc nghe hết câu truyện tình buồn. Không ngờ đằng sau sự tình này
lại tràn đầy uẩn khúc như vậy. Trong lòng mọi người nổi lên tôn kính, 1 người
sử dụng 20 năm chỉ để thủ hộ bên người mình yêu chờ đợi cái hi vọng hư vô
phiêu miểu, thật là đáng khâm phục mà.
1 dọng nói vang lên thu hút sự chú ý của mọi người. Đó là Cầm.
Anh mỉm cười yếu ớt nhìn Vivi nói:
Thật ra tràng tai nạn này cũng như tràng tai nạn đã hủy diệt thời đại trước
đều là 1 thiên kiếp mà mỗi thiên đạo cần vượt qua để tiến hóa. Thiên đạo trước
đã thất bại… không, là nó quyết tử chiến và khiến cho cả vũ trụ diệt vong.
Thiên đạo lần này không như vậy. nó đã có chuẩn bị sẵn.
Vivi. Mẹ cô và cô chỉ là những người đáng thương bị tận thế chọn mà thôi.
Nếu ta đoán không nhầm, để hấp thụ bản nguyên thì không phải người nào cũng có
thể. Đó chính là lý do mẹ cô vì sao lại ở đó, bà ấy được chọn là mẫu thể cho
người hủy diệt.
Và cô chính là người được chọn để hấp thu bản nguyên. Việc mẹ cô bị những
người thân, người trong gia đình giết chắc chắn sẽ xảy ra. Dù cha cô không ra
tay đi nữa. Ngẫm lại nếu điều đó xảy ra thì sao. Có lẽ mọi thứ sẽ không dừng
được rồi.
Thiên đạo biết tận thế không thể tránh khỏi nên hắn đã cử người thúc đẩy nó
và nắm 1 lá bài tẩy trong tay để có thể kết thúc nó. Thật là hảo thủ đoạn mà.
Mọi người nghe xong thì trầm mặc. Bí mất quá kinh thiên khiến bọn họ có chút
không load được. Cái cảm giác làm con cờ như thế này thật khiến bọn họ khó
chịu.
Tuy nhiên, điều mà bọn họ có thể cảm thấy được là mọi thứ có lẽ đã kết thúc
rồi. đại tan nạn có lẽ đã qua đi.