1 Tháng


Người đăng: docam

Nhìn thấy các cô nàng tràn ngập hứng khởi, Cầm lập tức đổ 1 gáo nước lạnh:


  • Đừng có bị huyễn tưởng của ta mê hoặc. Thế giới tự nhiên không phải đơn
    giản như các em nghĩ đâu. Dù các em có phát huy hết khả năng của mình thì khả
    năng sống sót nhóm của em cũng chỉ lên đến 40% là cùng. Đừng có lơ là. Đừng
    nên quên, nhóm các em vẫn chỉ có 4 người là có khả năng chiến đấu. Chỉ cần hơi
    lơ là để bị tập kích thì ta dám chắc 10 em chỉ có vài người có thể chạy thoát.
    Muốn sinh tồn, cần tập trung, phải luôn quan sát tứ phía. Đột nhiên tay anh
    khẽ động, 1 viên đá bay với tốc độ cao sượt qua tóc của Ren,


  • Bịch.


Tiếng rơi lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, quay lại, 1 con nhền nhện
khổng lồ vừa bị bắn thủng đầu rơi xuống đất. dù không biết con này có độc hay
không nhưng 1 con có thể lặng lẽ tiếp cận bọn họ thì cả nhóm đã thấy lạnh sống
lưng. Ngẫm lại nếu như bọn họ ngủ để những con nhện gớm ghiếc này bò xung
quanh và đốt yêu vài cái thì sao. Ngẫm lại đã thấy rét run.


  • Trong rừng rậm, các loài dã thú ăn thịt không phải là thứ đáng sợ nhất. Thứ
    đáng sợ nhất với các em chính là côn trùng, các loại chân đốt. Những con vật
    nhỏ bé nhưng số lượng khổng lồ đồng thời mang theo kịch độc chết người. Muốn
    tránh chúng chỉ có đề phòng là chưa đủ mà cần quan sát rất nhiều. Sống sót
    trong rừng rậm không bao giờ là đơn giản đâu.

Nhưng cô nàng lâm vào trầm mặc. Bây giờ ngẫm lại, từ khi đến đây bọn họ đều
thiếu sự tôn kính với rừng rậm. Thứ mà bọn họ luôn bàn đến, thứ mà bọn họ lo
sợ chỉ là những loài động vật cỡ lớn, những loài ăn thịt. Dù sao, các cô đều
là những người hiện đại, thiên nhiên hoang dã mà các cô biết đến chỉ qua các
bộ phim. Mà trong đó, kẻ thù lớn nhất của con người bao giờ cũng là các loài
động vật to lớn. Có sự lầm tưởng này cũng là bình thường.

Nhưng giờ, nhờ Cầm cảnh tỉnh, các cô mới nhớ tới 1 kẻ nguy hiểm hơn đối với
các cô. Những con côn trùng, những kẻ thù nhỏ nhắn nhưng đầy độc. Những thứ mà
các cô hoàn toàn khó lòng đề phòng.

Thực tế cũng đã chứng minh, số người bị giết do các loài ăn thịt cỡ lớn thua
xa số loài chết do côn trùng, nhện hay các loài chân đốt khác giết.

Rất rõ ràng, nếu các cô chỉ chăm chú vào những loài thú ăn thịt, các cô có thể
chết bất cứ lúc nào.
Quả thật vô cùng nguy hiểm.

Các cô đều chưa chuẩn bị sẵn sàng đối phó với thiên nhiên nguy hiểm.

Nhưng xem ra trong số 10 người, có người không quan tâm đếu điều đó mà lại
nói. Chỉ thấy Kazuha tiến đến gần Cầm, kiểm tra tay của anh, vẻ mặt không thể
tin được.


  • Xương vẫn gãy nát, vậy làm sao thầy có thể điều khiển cánh tay mình, đã thế
    còn bắn ra 1 viên đá với tốc độ kinh khủng như vậy, rốt cục thầy đã làm cách
    nào vậy.

Cầm có chút không biết nói thế nào. Vấn đề đó có phải là thứ cần quan tâm hiện
hay hay không. Anh từ chối cho ý kiến và nói:


  • Trên thế giới có rất nhiều thứ mà chúng ta không thể nào giải thích được,
    cơ thể con người cũng vậy. Khi mà em xâm nhập sâu để khai phá tiềm lực của nó,
    em mới thấy được tiềm năng của nó. Đó cũng không phải là thứ ta muốn nói lúc
    này. Thứ ta muốn các em lo lắng lúc này là làm sao để sinh tồn ở đây cơ.


  • Có lẽ các em cũng đã nhận ra được phần nào đó nguy hiểm của khu rừng này
    nhưng nó vẫn là quá ít ỏi. Ta sẽ giúp các em có thể sinh tồn được ở đây.


  • Chuẩn bị đi. Tháng ngày tiếp theo của các em có lẽ sẽ rất là cơ cực đó
    ………..


Thời gian thắm thoát thoi đưa, cứ thế một tháng đã trôi qua.

Trong khu rừng rộng lớn, tiến vào 1 khu vực nhỏ, 1 thân ảnh vắt vẻo ở trên
cây, tầm mắt nhìn ra xa, trong khi đôi tai khẽ rung động. đột nhiên cô nhảy
xuống đất, len lỏi trong khu rừng 1 cách nhanh nhẹn, tiến về 1 khu cắm trại,
ở đó, từng thân ảnh đang ngồi làm việc. Có người lau vũ khí có người đang phân
loại các loài thảo dược, có người phơi những miếng thịt tươi. Cô tiến đến nói:


  • Cách nơi này 1km có 1 con giống nai đang ăn cỏ. có lẽ đây là 1 nguồn dự trữ
    của chúng ta.
    Lời nói lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. cô gái đang lau thanh kiếm kỳ
    dị nói:


  • Đã xác nhận quanh đó có nguy hiểm gì không.


  • Không, tôi không nghe bất cứ tiếng cử động nào. Dường như xung quanh không
    có kẻ rình mồi khác.


  • Được rồi, đi săn thôi.


1 lúc sau, các cô đã trở lại, mang theo chiến lợi phẩn bị thương ở chân. Nó
vẫn còn sống và đang kêu lên vài tiếng thảm thiết. Ánh mắt lóng lánh nói lên
rất nhiều.

Nhưng các cô nàng này đều không mảy may cảm động. cô gái phơi thịt,tiến đến
với 1 lưỡi đao bằng đá. Bằng 1 nhát cắt ngọt ngào, con vật không còn biết gì
nữa. cô vui vẻ xẻ thịt nó và nói:


  • Xem ra chúng ta trưa nay có món bít tết thịt hươu rồi a.

Rất nhanh, cô xẻ thịt thành những khối vuông vắn, đánh lửa, lấy ra 1 phiến đã
bằng phẳng đặt lên đống lửa. bôi lên đó ít dầu ép từ vài loại cây lạ, chi thịt
lên,rải thêm chút hương liệu. rất nhanh, mùi thơm bốc lên tứ phía mê lòng
người.

Những cô còn lại không nhàn rỗi, đào bẫy kiểm tra xung quanh để đảm bảo không
có bất cứ loài thú nào xung quanh. Bình thường các cô cũng chỉ ăn thịt khô mà
thôi, những bữa tươi thế này là rất hiếm có bởi vì nó có thể đưa đến những kẻ
địch không cần thiết. Tất nhiên nó cũng có thể đưa đến những kẻ vãng lại đầy
nguy hiểm. Sau 1 lần bị 1 con hổ răng kiếm tập kích khiến cho vài cô nàng bị
vết thương sâu. May mà khi đó các cô đều có kinh nghiệm đồng thời cũng thu
thập được rất nhiều dược liệu mới không dẫn đến những thảm họa xảy ra. Cũng từ
đó, các cô mới triệt để cẩn thận hơn để có thể sinh tồn trong nơi này.

Chỉ thỉnh thoảng khi bắt được 1 mồi và xác định xung quanh không có loài mào
nguy hiểm thì các cô mới dám làm như vậy.

Cầm nhìn các cô vui vẻ ngồi bên chờ thịt chín mà ánh mắt lóe lên từng tia
sáng. Đối với biểu hiện của các cô nàng trong thời gian qua khiến anh rất hài
lòng, dù cho còn rất nhiều thiếu sót nhất là về khoản trinh sát và cảnh giác
với môi trường xung quanh nhưng so với 10 ngày trước. các cô có thể nói là lột
xác thành người khác.

Biến đổi lớn nhất vẫn là 6 cô nàng không biết chiến đấu. Nhớ lúc mấy ngày đầu,
các cô nàng đến đi đường còn khó, ngày chỉ có thể đi chưa đến 10km đường rừng.
Bây giờ, các cô đều có thể hành quân cả ngày. Nhất là Haibara Ayumi và
Yonehara Yumi. Với công việc khiến mà các cô được phân công buộc các cô phải
thay đổi. Bằng sự cố gắng và thiên phú bất ngờ. Bây giờ cơ thể các cô tràn đầy
linh hoạt, có thể bay nhảy giữa các cành cây 1 cách linh hoạt.

Wakamatsu Serika, Yonehera Sakurako,Satake Yoshimi đều có sự tăng trưởng sức
mạnh, điều đáng chú ý là khả năng phối hợp của các cô. Nó đã tăng lên rất
nhiều.

Người tăng lên ít nhất có lẽ là Ren. Dù sao khởi đầu của cô cũng rất cao,
ngoài lần gặp con hổ răng kiếm ra thì chưa có bất cứ điều gì có thể khiến cô
gặp nguy và đột phá. Cái tăng lên nhiều nhất có lẽ vẫn là giác quan của cô đi.
Hay có thể nói là sự nhạy cảm với môi trường xung quanh- thứ cần thiết dù là
đánh nhau hay là sinh tồn.

Chỉ 1 tháng, đạt đến mức này quả thật là đã rất bất ngờ rồi.

Nhưng xem ra đó là cực hạn của các cô, cực hạn mà môi trường bây giờ mang lại
cho các cô.
Có lẽ nên thêm chút sóng gió cho các cô nàng này rồi.


Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục - Chương #819