Người đăng: docam
Cầm đi đến trường trong tiếng xì xào bàn tán của mọi người. Nhưng thân là
người có kinh nghiệm, Cầm phong vân khinh đạm mà đi tiếp như thể việc hôm qua
chưa từng xảy ra.
Đột nhiên, có 1 dọng nói vang lên;
- Đứng lại.
Cầm quay người lại thì thấy Kotegawa Yui dẫn theo đội của cô nàng đi đi đến,
chống nạnh nói:
- Có phải thầy bắt 1 học sinh lớp 12 làm nô lệ cho thầy không. Trả lời đi,
Cầm quay người lại, có chút thấy nhức đầu vì cô nàng lắm chuyện này. Anh nói:
- Uy, ta biết em là đội trưởng đội sao đỏ của trường này nhưng mà em quản
không phải quá rộng sao. Đây là chuyện riêng tư a.
(để sao đỏ cho nó thân thương )
- Sao lại không, thân là đội trưởng đội sao đỏ. Em không thể nào chấp nhận ở
trường tồn tại 1 kẻ đồi bại như vậy. Nhất là kẻ đó là giáo viên chủ nhiệm của
mình.
Cầm nhức đầu nói:
- Vậy sao không đi mà giải quyết lão hiệu trưởng ý. Lão già biến thái đấy còn
ác liệt hơn ta a.
- Hừ, thầy hiệu trưởng rồi sẽ được ban sao đỏ chế tài. Nhưng trước đó phải
trừng phạt kẻ trước mắt đó.
Đối với cô nàng lúc nào cũng đặt kỷ luật lên đầu như thế này quả thật không
biết nói sao.
Cầm tất nhiên cũng không phải là lão hiệu trưởng cũng như là Rito mà quỳ xuống
nghe cô chửi. Đó là chưa kể anh chưa làm cái gì sai cả. Tất cả chỉ là tại cái
“định mệnh”.
Cầm quay người lại đi:
- Gần 8h rồi, mau vào lớp đi. Học sinh nghiêm túc như em chắc có lẽ không
muốn vào lớp muộn đâu nhỉ.
Rồi anh định đi thẳng.
Tuy nhiên Yui hiển nhiên không không có ý định tha cho anh dễ dàng như vậy. Cô
tiến lên chắc trước mặt anh nói:
- Không được, nếu thầy không cho em cũng như mọi người 1 câu trả lời thích
đáng thì còn lâu em mới để thầy đi.
Và, khi đó, cái gì đến rồi cũng đến. cú ngã thần thánh bắt đầu. Cầm đột nhiên
đạp hụt cái gì đó và cả thân thể anh đổ ào về phía cô. 2 tay bắt được 2 cục gì
đó mềm mềm trong khi đó miêng chạm vào môi thơm.
Không gian như tĩnh lại trong vài giây. Mọi người sững sờ trước khung cảnh
kình bạo trước mắt.
Trong vài giây đó, Cầm cũng từ trong ôn nhu tỉnh dậy. Bằng tốc độ không tưởng,
Cầm bật dậy phủi bụi trên người vội nói:
- Xin lỗi.
Trong khi thâm tâm anh rủa 18 đời tổ tông tên thiên đạo chết bầm. Cứ phát động
những lúc như thế này thì anh biết làm sao.
Đáng chết mà.
Trong khi đó, Yui cũng từ dưới đất đứng dậy. Nhưng cô không chửi như anh vẫn
tưởng mà quay người bỏ chạy khiến Cầm lúc này như 1 tên sở khanh vừa ruồng bỏ
con gái nhà người ta.
Tiếng xì xào bàn tán truyền vào tai Cầm khiến anh cảm giác nhoi nhói trong
lòng. May sao đúng lúc
đó, tiếng trống báo hiệu giờ học đã đến giải vây cho anh.
Nhưng cũng từ đó, tiếng xì xào bàn tán lại vang lên. Dù mới là học sinh lớp 10
nhưng danh tiếng của Yui đã rất lớn. Đến cả hiệu trưởng còn phải quỳ trước mặt
cô là đủ biết rồi. Nhờ có cô mà quyền uy của nhóm “sao đỏ” trở nên cao hơn
hẳn.
Nhưng mà 1 cô nàng công chính như vậy lại chịu thất bại trước 1 giáo viên mang
tiếng trăng hoa- Đỗ Mạnh Cầm.
Thế là, Cầm đột nhiên được phong lên cái danh tình thánh, truyền ngôn chỉ cần
anh ra tay thì dù cô gái có khó cưa thế nào cũng đổ. Chỉ trong nháy mắt, Cầm
nhiễm nhiên trở thành 1 thần tượng trong đám con trai.
Khi biết điều này thì Cầm chỉ có thể im lặng. dù anh xác nhận rằng anh có rất
nhiều cách khiến những người con gái đổ gục nhưng vẫn đề là anh chưa làm gì a.
tất cả chỉ là trùng hợp, chỉ là do thiên đạo giở trò quỷ.
Nhưng Cầm vẫn khôn ngoan chọn cách im lặng. Giờ lên tiếng chỉ khiến sự việc
càng thêm rắc rối. Đặc điểm mà anh thích ở thế giới này là mọi rắc rối đến
cũng nhiều mà đi cũng nhanh, chỉ cần mọi thứ dần đi vào ổn thỏa thì mọi thứ
rồi cũng sẽ trôi qua mà thôi.
Giờ chỉ có thể tận lực không để bản thân “ ngã” thêm cái nào nữa hoặc là tạo
sì căng đan nào nữa thì mọi thứ sẽ ổn rồi.
Nhưng Cầm muốn tránh đi không có nghĩa là rắc rối tìm đến.
Chiều hôm đó, khi tan học. 1 người đứng đó chờ anh. Mà khiến anh càng im lặng
hơn thì người đó lại là Yuuki Rito. Nhân vật đáng ra là chính của thế giới
này.
Giờ đang đứng đó chờ anh.
Thân là 1 giáo viên mẫu mực, dù trong lòng suy nghĩ rất nhiều nhưng mà ngoài
mặt vẫn rất bình thản mà cười:
- Rito, có gì tìm thầy vậy.
- Em… em….
Rito cứ đứng đó mân mê bàn tay. Dường như không dám nói lên điều gì. Có thể
nói là ngại đi. Điều này với cầm cũng không có vấn đề gì nhưng mà không có
nghĩa là người khác sẽ không. Từ trong bóng tối, Kenichi Saruyama- người bạn
tốt nhất của Rito không nhịn được đi ra bá vai anh chàng này và nói:
- Thưa thầy, bọn em đều biết thầy là tình thánh nên Rito muốn nhờ thầy tư vấn
để tỏ tình ạ.
Cầm như hiểu ra, anh nhìn rito 1 cái thật sâu như đang đánh giá anh chàng rồi
nói:
- Nếu thầy không nhầm thì người em thích là Sairenji Haruna nhỉ.
Như bị nói trúng tim đen, Yuuki Rito khoa tay mua chân nói lắp:
- Sao… sao… sao thầy.. biết ạ.
Cầm mỉm cười hòa ái:
- Không muốn người khác biết thì đừng làm. Thầy cũng không mù. Trong giờ học
không phải em vẫn thường nhìn trôm Haruna sao.
Rito cúi đầu không nói như 1 đứa trẻ vừa bị phát hiện ra lỗi sai vậy.
Cầm mỉm cười nói:
- Được rồi, ngẩng đầu lên đi. Ta cũng không trách em đâu, dù soa đây cũng là
điều bình thường của tuổi dậy thì mà. Nhưng không nên để nó làm ảnh hưởng đến
việc học đó. Được rồi, thầy sẽ giúp em. Em để ý Haruna từ bao giờ.
Rito vẫn cúi đầu nói
- Em với Sairenji học cùng nhau từ thời cấp 2. Khi đó cô ấy là người dễ
thương nhất lớp và em bị vẻ đẹp của cô ấy quấn hút. Cô ấy dễ thương, hòa đồng,
thân thiện. cô ấy chẳng khác gì 1 thiên sứ mà không ai chán ghét cả. Khi lên
cấp 3, chúng em học cùng nhau, em nghĩ đó là định mệnh. Và em muốn tỏ tình với
Sairenji . Nhưng mà bao nhiêu cơ hội qua đi em vẫn không dám làm. Thầy có cách
nào giúp em có dũng khí làm điều đó được không.
Cầm lâm vào trầm tư như thể đang suy nghĩ gì đó. Đây là do anh… cố ý diễn a.
thân là 1 người đã xem rất nhiều lần bộ truyện này thì anh còn không rõ tình
cảm của 2 người này a. Rõ ràng đều yêu nhau sâu đậm nhưng đều ngại không dám
nói ra. Không, chính xác là 1 người ngại còn 1 người là không dám. Nhiều khi
dám thì đều bị phá đám.
Với hiểu biết của mình, đưa đôi này đến với nhau là điều dễ dàng. Nhưng để gậy
dựng 1 hình tượng thầy giáo hiểu tâm lý học sinh thì anh cần xắp xếp câu từ
sao cho nó có tính xuyên thấu cao hơn. Điều này không phải là điều đơn giản.
Ăn nói được gọi là 1 nghệ thuật thì kẻ ăn nói giỏi có thể coi như là 1 người
nghệ sĩ giỏi.
Cầm có thể dễ dàng động viên Rito đi tỏ tình để cặp đôi này đến với nhau nhưng
cách giải quyết này không triệt để vì tính cách của cả 2. Muốn giải quyết việc
này cách tốt nhất là phá giải đi rào cản trong lòng 2 người. Và muốn thông qua
lời nói để làm điều đó không phải đơn giản, cần 1 người nghệ sĩ đến hoàn
thành.
Người đó không ai khác ngoài anh a.