Người đăng: docam
Chistina khoanh tay đứng nhìn 2 người nói tiếp:
- Gia tộc của các người là gia tộc duy nhất dựa vào sự kỷ luật, dựa vào 1 con
đường đầy máu để trở thành 1 trong tam đại gia tộc. Với sự phân cấp rõ ràng
khiến cho các ngươi có thể dồn tài nguyên nhiều nhất vào các việc quan trọng.
đó là 1 điều tốt, tận dụng tối đa sức người sức của. nhưng chính vì sự phân
cấp đó đã khiến cho những thiên tài chân chính- các ngươi trở thành người lãnh
đạo dù cho rất trẻ. Chính điều đó khiến các ngươi tràn đầy kiêu ngạo. dù cho
nó giấu rất kỹ qua lớp hóa trang dày vô cùng nhưng nó lại biểu hiện rõ ràng
qua cách các ngươi đối xử với những người lớp dưới. Nhưng quân cờ các ngươi có
thể hi sinh bất cứ lúc nào.
- Chẳng lẽ các ngươi không như thế ư.
- Không sai, ta hay nói rộng ra là tất cả người có quyền lực trong vũ trụ đều
như vậy cả. Nhưng so với việc âm thầm ra tay, gia tộc chúng ta cũng như gia
tộc Xelvela đều thích dùng sức mạnh đàn áp hết thảy chứ không muốn chơi âm
chiêu, coi mọi thứ như 1 trò chơi như các ngươi .Đó đơn giản chỉ là sự khác
biệt. Miễn là kẻ đó có đủ sức chống lại chúng ta thì chúng ta sẽ toàn lực tôn
trọng hắn, tôn trọng kẻ đồng tộc của hắn. nhưng các ngươi thì không.
Rồi cô chỉ vào con mắt của mình:
- Con mắt của ta có thể nhìn thấu được nội tâm của cô. Dù cho bề ngoài cô tỏ
vẻ bình thường nhưng trong sâu thẳm con tim cô, cô coi những người trên hành
tinh này chỉ đáng làm nô lệ của cô. Từ sâu trong nội tâm cô cảm thấy siêu
việt, có lẽ với cô tất cả mọi người trên hành tinh này có lẽ chỉ xứng làm con
cờ của cô. Đó cũng là lý do vì sao cô mới cảm thấy hành động lần này chỉ là 1
trò chơi nho nhỏ. Đúng, đây có lẽ chỉ là 1 trò chơi nho nhỏ mà thôi nhưng khi
có người coi nó là thật thì đây không còn là 1 trò chơi nho nhỏ nữa. Nó đã trở
thành 1 vấn đề nghiêm trọng, 1 sự nhục nhã không hề nhẹ.
Rồi cô quay người đi:
- Vốn nghĩ cô sẽ là 1 đối thủ đáng gờm nhưng xem ra ta đã nhầm. Cô ngu ngốc
hơn những gì ta tưởng quá nhiều. Bây giờ nếu ta là cô có lẽ ta sẽ không ở lại
đây nữa đâu. Tốt nhất nên quấn xéo đi thì hơn.
Nói rồi cô quay lại căn phòng của mình. Đối với con gái thì bỏ giấc là không
nên a.
Còn Kaylin thì lâm vào trầm mặc, cô vẫn đang tiêu hóa những gì mà Chistina nói
cũng như nhìn ra chỗ sai của mình. Cô rất thông minh, là 1 thiên tài nổi bật
trong gia tộc. Cũng chính vì thế nên cô đầy kiêu ngạo. từ nhỏ cô đã được giáo
huấn bản thân mình là người nổi bật thì không cần quan tâm quá nhiều đến những
kẻ yếu hơn mình. Ý niệm đó cơ hồ đã thâm căn cố đế trong đầu cô do đó cô vĩnh
viễn sẽ không biết mình sai ở đâu và sai như thế nào.
Nếu như coi tam đại gia tộc là 3 đế quốc thì gia tộc Fransis sẽ là đế quốc
thương nghiệp. bọn họ không quan tâm ngươi là ai, không quan tâm ngươi yếu kém
hay mạnh mẽ mà chỉ quan tâm xem ngươi sẽ mang đến cho bọn họ, giá trị của
ngươi là bao nhiêu. Trái đất có giá với bọn họ hay cụ thể là Chistina không.
Có, hiển nhiên có. Nếu không thì cô cũng sẽ không tự mình đến đây và ở lại đây
trong 2 năm. Trong mắt cô chỉ sợ những người ở trái đất cụ thể là những đầu
bếp ở đây còn đáng giá gấp trăm lần rất nhiều chủng tộc cường đại khác.
Còn gia tộc Xelvela sẽ là 1 đất nước lấy võ trị quốc. bọn họ mới chân chính là
nắm tay lớn thì nắm quyền. Bọn họ không cần biết ngươi là ai, ngươi làm nghề
gì, ngươi đến từ đâu. Chỉ cần biết nắm tay của ngươi lớn bao nhiêu, càng mạnh
ngươi càng có nhiều quyền lợi, càng mạnh thì ngươi càng được tôn trọng cũng
như là gia tộc ngươi, đồng loại của ngươi cũng nhận được tôn trọng theo. Ngươi
mạnh ngươi có quyền.
Còn gia tộc Darksoul sẽ trở thành 1 đất nước phong kiến đúng nghĩa. Lấy văn
trị cuốc. So với tuyệt đối bạo lực, gia tộc này càng thích tuyệt đối chưởng
khống, đùa nghịch toàn cục như 1 trò chơi. Kaylin, thiên tài của gia tộc chẳng
khác gì 1 nàng công chúa cao ngạo cả. Nàng có thể thích, để ý 1 thiên tài xuất
thân bần hàn, 1 “trạng nguyên” như Cầm, có thể theo anh về nơi anh sống, hòa
đồng đúng lễ nghi với tất cả mọi người mà thân phận thấp kém hơn cô. Nhưng
trong thâm tâm của cô có thể hòa đồng với mọi người không. Đáp án tại lòng
người. Bình thường cô có thể trò chuyện vui vẻ nhưng nếu cần thiết cô có thể
sẵn sàng hi sinh những người này.
Cô không biết Cầm sẽ cảm thấy khó chịu vì bị chơi ư. Tất nhiên là có. Trải qua
biết bao khóa học tâm lý tất nhiên là cô biết. Và đó cũng là điều cô muốn.
Tầng giấy giữa cô và Cầm đã rách sau khi 2 người quan hệ với nhưng nhưng nó
chưa vỡ hoàn toàn như của anh với Chistina và Eiza. Cô có thể cảm nhận được 1
chút bài xích từ Cầm bởi vì cô là người mà anh không thể hiểu. So với Eiza
thẳng tính và Chistina tinh nghịch thì cô thần bí và khó đoán hơn rất nhiều.
Mà con người thì thiên tính sợ những thứ thần bí. Dù không sợ cũng sẽ có chút
dè chừng.
Và cô muốn thông qua sự kiện lần này để triệt để phá đi tầng giấy rách đó.
Triệt để tiến vào tâm Cầm.
Qua sự việc này Cầm tất nhiên là sẽ giận nhưng trong phán đoán của cô, nó chỉ
dừng lại ở mức độ và đó sẽ là cơ hội để anh tìm hiểu về cô, biết nhiều hơn về
cô, để 2 người có thể triệt để ngồi nói chuyện 1 cách chân chính. Dù sao thì
cãi nhau chính là cách nhanh nhất để hiểu nhau mà.
Nhưng phản ứng của Cầm kịch liệt hơn rất nhiều. cô chưa kịp nói bất cứ điều gì
thì anh đã bỏ đi với thái độ quyết tâm khiến bao bước chuẩn bị tiếp theo của
cô đều đổ bể. đó là điều duy nhất cô không thể hiểu. vì sao anh chàng lại kịch
liệt đến vậy. 1 trò “ đùa” nho nhỏ có cần biểu hiện kịch liệt như vậy cô.
Trong thâm tâm cô, với thực lực của Cầm bây giờ thì anh không còn tính là nhân
loại nữa rồi, cũng như trạng nguyên dù xuất thân từ bình dân nhưng về sau có
có mấy ai sẽ còn coi mình là bình dân nữa. Cô nghĩ cầm sẽ giận nhưng giận vì
bản thân bị chơi đùa chứ không phải giận vì những kẻ thấp kém kia
Nhưng xem ra là cô hoàn toàn sai rồi. Cô rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn hiểu được
Cầm. Lấy suy nghĩ chủ quan của cô để suy đoán suy nghĩ của Cầm xem ra sai hoàn
toàn rồi.
Trong đầu cô hiện lên lời nói của thầy giáo dậy tâm lý cho cô cũng chính là
chú của cô.” Muốn suy đoán 1 người trước hết chúng ta cần hiểu họ cũng như
hiểu những người xung quanh của họ. Nếu không, chờ đón chỉ là thất bại mà
thôi”. Lúc đó cô cũng khắc ghi câu này nhưng theo thời gian, dù không cần đi
sâu tìm hiểu cô vẫn có thể suy tính mọi thứ 1 cách gần như chính xác. Tính kể
rất nhiều hành tinh. Lời dạy ban đầu đã bị cô lãng quên đi.
Bây giờ, khi cô thật sự vấp ngã, thật sự gặp người mà cô không thể chưởng
khống thì những lời đó lại văng vẳng trong tai cô.
Có lẽ cô cần thử 1 lần làm theo lời dạy này a.