Người đăng: docam
Sáng hôm sau đêm chiến đấu. Cầm như thường lệ gọi mọi người dậy ăn sáng và anh chàng đi làm gì đó thần thần bí bí.
Mãi chiều khi mọi người được nghỉ anh chàng mới gọi tất cả lại:
- Hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu buổi tập huấn buổi chiều. Buổi tối sẽ đến phiên Erina dạy mọi người. Bây giờ chia đội nam nữ ra nào.
Mọi người tuy không hiểu gì nhưng cũng làm theo. Trong đó có thêm anh em Aldini , Alice và Ryou mới tham gia vào. Khi 2 đội đã sẵn sàng. Cầm mới hài lòng nói:
- Hôm nay ta sẽ hướng dẫn đội nữ. còn đội nam sẽ đến nơi đây mà thực tập.
Nói rồi vất cho các anh chàng 1 tờ giấy ghi địa điểm rồi mang theo chúng nữ tiến lên.
Cầm cùng chúng nữ không đi xe riêng mà lại lựa chọn đi tàu điện. Khỏi nói cũng biết thu hút rất nhiều người xem a. Dù sao mấy người này cũng là thượng đẳng mỹ nữ mà.
Tuy hơi khó chịu khi tiếp nhận ánh mắt của mọi người nhưng khi thấy mặt Cầm đầy nghiêm túc thì chúng nữ cũng đành thôi.
Và sau 1 tiếng đi. Cuối cùng Cầm dẫn mấy người vào 1 tòa nhà rồi hô:
- Sakura san, tôi mang bọn họ đến rồi đây.
1 người phu nữ tầm 30 tuổi ra đón mấy người. Khẽ đánh giá 1 chút rồi gật đầu nói:
- Không tệ. Đúng như cậu nói. Yên tâm đi. Còn lại cứ để tôi lo.
Nói rồi quay sang chúng nữ và nói:
- Đây là 1 chiến trường khốc liệt và cũng là nơi để mấy người học được đưa tâm ý vào món ăn. Cố lên. Chỉ cần để Sakura chấp nhận mấy người là qua màn rồi. Cố lên nhá.
Lời nói lập tức khiến chúng nữ khá căng thẳng. Quả thật bọn họ cũng thấy thấp thỏm vì không biết bài tập gì mà Cầm lại trở nên nghiêm túc như vậy a..
Mang theo tâm lý ấy. bọn họ theo Sakura lão bản tiến vào nhà và đi sâu vào. Cầm cũng vào theo. Và tìm 1 chỗ ngồi xuống
Uống phân nửa chén trà thì bỗng Cầm cảm thấy có khí tức lạ bủa vây anh chàng. Vội quay đầu lại thì thấy Erina đang trong trạng thái hắc hóa mặt đầy sát khí nhìn Cầm. Còn mấy người còn lại cũng đi ra với biểu cảm khác nhau có thích thú , có ngượng ngừng có thản nhiên. Và các nàng đều mặc 1 thứ là…. Đồ maid .
Đùng vậy nơi Cầm đưa chúng nữ đến là 1 quán cà phê maid a. Và còn là quán nổi nhất khu otaku Akibahara này nữa chứ. May mà Cầm cũng có thể nói là người quen ở đây( ai không nhớ thì xin nhắc lại Đỗ Mạnh Cầm tiền thân là 1 neet) mới có thể xin cho chúng nữ vào đây làm a.
Không biết có được cái gì không nhưng ít nhất từ quần áo trang phục đã khá được rồi.
Nhưng tất nhiên chúng nữ không thấy vậy a. Erina thay tất cả chất vấn anh chàng:
- Tên biến thái. Thế này là thế nào.
Cầm vẫn tỉnh queo nói:
- Thì còn thế nào nữa. Làm cô nàng Maid cà phê chứ còn cái gì nữa.
Erina người khẽ run run nói:
- Ngươi nói tập luyện là đi làm maid phục vụ thế này sao.
- Thì làm phục vụ để luyện tập chứ sao.
Cầm vẫn rất tỉnh và đẹp trai.
Nhưng câu nói đó có thể nói đã khiến Erina bùng nổ:
- Ngươi nghĩ bọn ta là ai mà bắt bọn ta làm cái nghề này. Thứ mà chúng ta muốn là cách đưa cảm xúc vào món ăn chứ không phải là đi làm cái nghề này. Đừng xúc phạm chúng ta.
Lập tức khuân mặt của Cầm biến âm trầm:
- Vậy theo ý cô thì nghề này thấp kém không thể khiến các cô có thể tăng lên tình cảm trong món ăn sao.
Chúng nữ kinh ngạc nhìn Cầm. Đây là lần đầu tiên các nàng thấy Cầm biểu hiện như thế. Erina cũng hơi sợ mà lùi lại, dọng không tự chủ được biến nhẹ đi rất nhiều:
- Không phải vậy. Ý ta là.. là..
Cầm phất tay nói:
- Không cần nói thêm gì nữa.
Nói rồi chỉ vào 1 người khách mới bước vào.
- Thấy người kia không. Cô chỉ cần làm được món ăn có thể khiến hắn cảm thấy thỏa mãn ta sẽ nhận sai và đích thân dậy cô cách đưa tình cảm vào món ăn.
Nghe được sự coi thường trong lời nói của Cầm, Erina tức lắm gắt lên:
- Được lắm, cứ chờ đi.
Nói rồi nàng đi ra tiếp khách và 1 lúc sau bưng ra 1 món ăn mang theo mùi hương mê người đặt trước mặt vị khách đó. Mặt nàng hiện lên vẻ kiêu ngạo bất tuân vì dù là lần đầu tiên làm món này nhưng với món đơn giản thế này thì đừng nói là 1 thứ dân, nàng đảm bảo là 1 người thuộc giai cấp thượng lưu cũng có thể được thỏa mãn.
Erina nhìn về phía Cầm đầy khiêu khích nhưng đáp lại cô nàng lại là 1 ánh mắt đầy coi rẻ khiến nàng ta tức lắm. Hừ cứ chờ đấy.
Nói rồi nhìn về phía vị khách đang múc muỗng cơm trứng mà cho vào miệng.
Nhưng cái viễn cảnh mà tên thứ dân phải cầm cả đĩa lên mà ngấu nghiến ăn trong tưởng tượng của nàng không xuất hiện mà chỉ thấy anh chàng chỉ ăn 1 muỗng rồi bỏ xuống quay sang lạnh lùng nhìn Erina :
- Cảm xúc đâu .Ta chọn là món cơm trứng tình yêu thế tình yêu cô để trong đó đâu. Quán này bao giờ lai tuyển thành viên kém tắm thế này.
Erina sững sờ đứng chết lặng tại chỗ. Đây là lần đầu tiên có người ăn món do nàng làm mà chỉ ăn 1 miếng a. đã thế còn chửi nàng thậm tệ nữa. Đây là 1 cú sốc rất lớn a.
Lúc này Cầm tiến tới mỉm cười nói:
- Xin lỗi quý khách. Nàng ta mới đến còn chưa học được. Mong quý khách chờ 1 chút sẽ có món mới ngay.
Nói rồi đi vào bếp bàn giao cái gì đó rồi nhanh chóng đi ra kéo tay Erina còn đang ngay đơ cán quốc về chỗ cũ thản nhiên nói:
- Giờ hãy nhìn đi.
1 lúc sau 1 thân ảnh đi ra và đám người lại được thêm cơ hội trợn mắt há mồm vì người đó là…. Kinokuni Nene a. Không ngờ vị nữ hoàng mặt đơ này của nội viện lại ở đây a. Thật không thể tin được. Đã thế nàng ta còn đang mặc quần áo hầu gái nữa chứ.
Và cũng món cơm trứng ấy lại được đặt trước mặt người khách kia.
Nhưng lần này hắn không lãnh đạm nữa mà ăn lấy ăn để, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc khiến cho chúng nữ lại được 1 phen trợn mắt há mồm a.
Lúc này Nene cũng tiến đến đám người , khẽ cúi đầu chào nói:
- Ngươi lại mồi chài thêm người đến nữa hả.
Cầm cười ngượng:
- Đâu có. Do bọn họ muốn học cách cho tình cảm vào món ăn nên ta mới đến đây đó. Không ngờ hôm nay cô lại đi làm. Thế việc chỉ dậy bọn họ để cho cô đó Nene. Giúp tôi nha. Giờ tôi có việc rồi. Thế nhá.
Nói rồi Cầm lặn mất tăm để lại chúng nữ ở đó không biết nói gì.
Cuối cùng do Nene phá vỡ im lặng:
- Được rồi, ta biết các ngươi có rất nhiều nghi hoặc Hỏi đi.
Người mở lời đầu tiên không ngờ là Alice:
- Nene senpai. Sao ngài lại ở đây vậy.
- Thì cũng giống như mọi người thôi. Ở đây làm maid ăn lương thôi.
Nene thản nhiên trả lời
- Vậy có phải cũng do Cầm Kun giới thiệu không.
Megumi rụt rè hỏi:
- Đúng a. Là tên đó giới thiệu ta đến đây khi ta yêu cầu muốn đưa tâm ý vào món ăn.
- Vậy học tỷ đã làm đến đâu rồi.
Nene suy ngẫm 1 chút rồi trả lời:
- Tuy không thể luôn luôn cho tâm ý vào món ăn nhưng ít nhất ta cũng có thể sơ bộ đưa tâm ý vào rồi.
Cuối cùng là Erina không chịu được mà hỏi:
- Thế tại sao tên kia lại từ chối món của ta mà lại ăn món của học tỷ vậy.
Nene nhìn thật sâu Erina 1 cái rồi nói:
- Tâm ý.