Người đăng: docam
Cầm lâm vào trầm mặc. Chẳng lẽ không có cách nào tấn công trước hay sao.
Chẳng lẽ cứ phải chờ đợi kẻ địch tấn công rồi mới phản kích hay sao.
Thế thì quá bị động đi.
Kẻ địch ở trước mặt đang thản nhiên bày mưu tính kế anh mà không làm gì được.
cái cảm giác này thật là vô cùng khó chịu mà.
Thở dài 1 hơi, dù sao cũng không có đầu mối để biết cô nàng định làm gì. Giờ
vọng động chỉ càng làm lộ sơ hở mà thôi. Vẫn là yên lặng chờ thêm mấy ngày nữa
để có thêm thông tin vẫn là hơn a.
………
Cũng cùng lúc này, ngoài vũ trụ, trên 1 chiếc thuyền sang trọng, 1 cô gái cầm
cái điện thoại mà vẻ mặt không hề vui. Dường như đầu dây bên kia đã làm cái gì
khiến cho cô không vui.
Đặt điện thoại xuống, cô khẽ búng tay, lập tức có 1 người hiện ra sau lưng cô
khẽ cúi người:
- Tiểu thư có gì phân phó ạ.
- Tìm cho ta thông tin về Chistina và gần đây cô nàng này có động tĩnh gì nổi
bật hơn.
- Vâng.
Người này khẽ cúi đầu rồi nhắm mắt, rất nhanh hắn trả lời:
- Mấy ngày gần đây cả 3 đại gia tộc đã rộ lên tin tức tiểu thư Chistina đã
kiếm được vị hôn phu của bản thân mình và đang vui vẻ ở trên trái đất. hơn nữa
vị hôn phu kia kiêu ngạo lên tiếng thách đấu tất cả những người dám có ý đồ
với tiểu thư Chistina. Ai dám đến thì đánh cho hắn què dò. Điều này khiến cho
vài người khá là tức giận, nghe nói thiếu gia Charlotte F Xelvela đã lên đường
đến trái đất để cho kẻ cuồng vọng này 1 bài học.
- Ồ.
Thiếu nữ ồ lên 1 tiếng rồi lâm vào trầm tư. Kết hợp với những gì mà người vừa
gọi điện cho cô thì cô cũng đã hiểu được 1 chút rồi, cũng đã mường tượng được
rốt cục điều gì đã xảy ra.
Nhưng để chắc chắn thì vẫn cần thêm chút thông tin.
Cho ta thông tin chi tiết về Chistina trong thời gian vừa qua.
- Vâng.
Dường như đã đoán được chủ nhân cần gì, người này báo cáo luôn:
- Từ người của ta cho biết thì 2 năm gần đây Chistina tiểu thư đều ở trái đất
để học làm bếp. Hình như ngài ấy đến trái đất và bị mỹ thực ở đây triết phục
mà ở lại đây học tập. Dường như còn nhờ cả vị đại tiểu thư gia tộc Fransis
giúp thay đổi trí nhớ hàng loạt để có thể dễ dàng hòa nhập.
- Như ngài biết, mẹ của tiểu thư chistina chính là cô cô của ngài, 1 thiên
tài với vị giác cực kinh khủng. Nàng chính là mỹ thực gia nổi tiếng nhất của
vũ trụ này cũng như là đầu bếp nổi tiếng nhất. tiểu thư Chistina cũng được
thửa hưởng cái lưỡi đó cũng như thiên phú nấu bếp. Dù là lần đầu tiếp xúc với
món ăn trái đất nhưng với căn cơ vững chắc cùng thiên phú kinh người nên chỉ 2
năm thôi mà cô đã có trình độ khá cao. Đến gần đây thì cha mẹ trên danh nghĩa
của cô đột nhiên bị tai nạn mà chết đi. Cô nghiễm nhiên thành cô chủ. Tuy
nhiên, với bản tính kiêu ngạo nuôi từ nhỏ khiến cô rất nhanh thua lỗ mà phải
đóng cửa hàng.
- Nhưng với bản tính hiếu thắng không chịu thua nên cô quyết định phục thù mà
tham gia 1 cuộc thi ẩm thực lớn bậc nhất thời bấy giờ cho những người đầu bếp
không chuyên, Master Chef. Tưởng rằng với thực lực của cô thì dễ dàng có thể
chiến thắng thì có 1 người hiện ra ngáng chân cô nàng này, nhất cử đạt chức vô
địch.
- Nhưng hận thù như vậy thì không đến nỗi Chistina cần chơi lớn như vậy a. dù
cô nàng này rất kênh kiệu nhưng không phải là loại thua mà không nhận.
- Vấn đề không nằm ở đấy. Vấn đề là trong vòng chung kết, người kia thể hiện
ra thực lực vượt xa Chistina tiểu thư nhưng vào món cuối lại giả vờ để thua
khiến cho tiểu thư Chistina cảm thấy như bị vũ nhục. có lẽ cũng vì thế mà mới
xảy ra cớ sự này. Theo người của ta trên thuyền của tiểu thư Chistina thì hầu
gái thân cận vừa về thuyền lấy thuốc trị thương, chính xác là thuốc tiêu xưng.
Xem ra thiếu niên kia không dễ chơi và Chistina tiểu thư đã ăn thiệt thòi
không nhỏ, tình hình cụ thể thì vẫn chưa biết được hoàn toàn.
- Ồ.
Cô gái lạnh nhạt lên tiếng trong khi trong đầu cũng đã biết được rốt cục
truyện gì xảy ra. Có ý tứ, có ý tứ a.
Đang nhàm chán đột nhiên có chuyện vui thế này mà không tham gia quả thật là
phí vô cùng mà.
Xem ra trái đất sắp có trò vui rồi đây.
Mắt cô lập lòe những ánh sáng khác thường rồi cô hạ lệnh:
- Tiến lên, mục tiêu là…. Trái đất.
………….
Cũng cùng lúc đó, trên 1 con thuyền khác. 1 Mỹ nữ xinh đẹp tuyệt luân với mái
tóc đỏ rực lửa. gương mặt tràn ngập anh khí đang ngồi trước 1 chồng bản thảo.
Vẻ mặt nghiêm nghị mà nghiên cứu.
Đột nhiên, có người đi vào cung kính nói:
- Tiểu thư, có thông tin mới nhất truyền từ tàu của Kaylin tiểu thư. Theo đó
bọn họ đã chuyển hướng đi đến 1 hành tinh gọi là trái đất. hình như tham gia 1
cuộc vui gì đó.
Cô gái tóc đỏ nghe vậy dừng lại công việc của mình, nhíu mày thật sâu rồi đột
nhiên phất tay:
- Đổi lịch trình, không về gia tộc nữa, mở toàn lực đến trái đất cho ta.
- Nhưng mà tộc trưởng kêu ngài trở về.
- Hừ, thì sao. Dù sao kêu ta về cũng chỉ là để tham gia vài cuộc thi nhàm
chán thôi, có gì hơn người. Không về. đi đến trái đất cho ta, ta cảm thấy được
có trá trong chuyến đi này của con hồ li tinh đó. Nhất định không được để nó
đến trước.
Người này dường như cũng đoán được sự việc sẽ thành ra như thế này nên thở dài
1 hơi rồi nói:
- Vâng ạ, để tiểu nhân đi truyền lệnh xuống.
Thế là thêm 1 con tàu chở theo 1 nhân vật khó lường đi đến trái đất.
…….
1 ngày trôi qua, Cầm lại lên dạy như bình thường, Chistina cũng đi học như
bình thường nhưng lần này cô không còn tỏ ra quá khích như mọi ngày nữa. cô an
vị nghe giảng như thể học sinh ngoan vậy, không có những hành động mạnh bạo,
không có những cử chỉ quá lố. Hết thảy đều bình thường.
Nhưng chính cái bình thường này khiến cho bao lời xì xào nổi lên. Miệng lưỡi
thiên hạ cộng thêm trí tưởng tượng phong phú nên không lâu sau đó, rất nhiều
lời đòn về mối quan hệ của 2 người này như thế nào. Nào là việc Chistina đã
chán cơm. Có người nói là người thầy đã mang người yêu ra mắt khiến cho học
trò của mình hết hi vọng…vv…
Nhưng dù cho bên ngoài có đồn đại thế nào thì 2 người trong cuộc vẫn duy trì
im lặng, ai làm việc đó. Chistina vẫn là 1 học sinh ngoan trong khi đó Cầm vẫn
làm tròn vai trò giáo viên của mình cứ như những ngày vừa rồi trôi qua chỉ là
1 giấc mộng.
Cứ thế ngày trôi qua, những lời bàn tán cũng đã trôi qua phần nào, mọi thứ
cũng trở lại như bình thường. Cầm cùng với Chistina cũng cư xử như chưa có
truyện gì xảy ra,dường như cả 2 vẫn chỉ là những học sinh và giáo viên bình
thường.
Chiều hôm đó, Cầm trở về căn nhà của mình thì đột nhiên thấy cửa mở, lập tức
anh lâm vào đề phòng. Đừng nhìn mấy ngày nay anh tỏ ra bình tĩnh chứ bất cứ
lúc nào anh cũng trong trạng thái quan sát cũng như đề phòng. Trước cơn bão
bao giờ cũng là gió yên biển lặng, nến lơ là thì chờ chúng ta chỉ là bị sóng
to đánh chìm mà thôi.
Bây giờ bắt đầu có những dị biến đầu tiên, xem ra những ngày yên lặng đã kết
thúc.
Hít 1 hơi thật sâu, Cầm mang theo tâm lý bình thản mà vào nhà.