Người đăng: docam
Cầm nhìn thật sâu 3 người này nói:
- Gặp mặt khách khí như vậy là đủ rồi, bây giờ đã có thể cho ta biết lý do thực sự của cuộc gặp mặt này được không. Ta không nghĩ các vị gọi ta đến đây chỉ là để trò chuyện đâu nhỉ.
- Sắc sảo lắm. Đã vậy chúng ta cũng không dấu làm gì nữa- người lên tiếng không ngờ là Đường Tam- Chúng ta cũng không giấu làm chi. 2 vị thần vương đã đi du ngoạn, 2 vị tân tấn thần vương thì còn rất non nớt chưa thể hoàn toàn quản lý thần giới. dù dưới sự quản lý của chúng ta thì mọi việc vẫn ổn. nhưng theo ta cảm nhận thì thần giới sắp phải đối mặt với 1 trường hạo kiếp vô cùng lớn, những lúc này là những lúc cần dùng người. Do đó ta hi vọng ngươi có thể ở lại thần giới. hỗ trợ thần giới đi qua tràng kiếp nạn này.
Từ thần hừ lạnh 1 tiếng nhưng hắn cũng không lên tiếng. Dường như hắn cũng mong muốn Cầm ở lại. hay chính xác hơn là hắn mong muốn người kế thừa vận mệnh ở lại.
Xem ra rằng vị vận mệnh nữ thần này ở thần giới đã làm kha khá việc để lại dấu ấn của mình tại thần giới này.
Nếu có cơ hội quả thật anh cũng muốn đi theo chân Đường Tam thăm thú thế giới nhưng vấn đề là
anh không có, hơn nữa anh cũng không muốn trì hoãn quá nhiều a.
Do đó Cầm chỉ có thể từ chối:
- Nếu có thể ta cũng muốn giúp các ngươi 1 chút. Nhưng mà ta càng muốn thăm thú thế giới này. Do đó đành từ chối thôi. hơn nữa ta nghĩ các ngươi vẫn có thể tự xử được đi. Đại hạn cũng kèm theo đại cơ hôi. Biết đâu nhờ đó các ngươi sẽ đạt được thứ mà nếu cứ ở lại thần giới thì chưa chắc các ngươi đã đạt được.
Cầm nói nửa úp nửa mở khiến cho không khí căn phòng hơi có chút ngượng ngùng.
Cuối cùng sinh mệnh nữ thần đứng ra giải tỏa không khí:
- Dù sao cũng chào mừng cậu đến với thần giới. dù không biết cậu định ở lại đây đến bao lâu nhưng mà hi vọng thời gian đó cậu có vui vẻ. thần giới mãi mãi chào mừng cậu.
Cầm gật đầu không nói.
- Được rồi, nói đến nơi ở của ngươi đi. Ngươi có thể tìm thần quan để tạo ra 1 nơi ở mới. Nhưng ta nghĩ trước đó ngươi nên đi động phủ cũ của vận mệnh nữ thần mà xem. Nàng ta cái gì cũng biết nên biết đâu để lại cái gì cho cậu thì sao
Vẻ mặt anh hiện ra sự kinh ngạc:
- Vận mệnh nữ thần vẫn có động phủ ở đây.
- Không sai. Nếu cần ngươi có thể đi tìm luôn. Đi xuống dưới sẽ có thần quan hỗ trợ ngươi.
Cầm cúc 1 cung rồi đi ra ngoài. Đi lên thần giới mục đích cao nhất của anh vẫn là đi gặp vị vận mệnh nữ thần kia. Để xem mặt người đã xắp xếp tất cả. Đi xem người nắm tất cả trong lòng bàn tay.
Tiếc rằng người đó không có ở đây nhưng nơi ở của người đó vẫn còn a. Với những hiểu biết hạn
hẹp của anh về vị thần này thì mọi thứ dường như đều nằm trong tay nàng. Hiển nhiên nàng để lại nơi ở của mình là đã biết anh chắc chắn sẽ tiến tới. Khả năng nàng để lại cái gì đó là rất cao. Hiển nhiên phải đi rồi.
……….
Đó là 1 căn phòng rất đơn xơ nằm. Ngoài 1 tủ quần áo, 1 chiếc giường thì chẳng còn cái gì. Thật khó tin khi 1 vị thần lại ở 1 nơi đơn xơ như vậy. Nhưng quả thật nơi này cũng chẳng có gì cả. Cũng chẳng có gì để giấu cả. chẳng lẽ anh nghĩ quá nhiều ư. Không, bởi vì căn nhà này ở trong 1 khu vực rộng lớn.
Nghe vị thần quan này nói thì cả khu vực này đều là địa bàn của vận mệnh nữ thần. Nếu không có ở trong nhà thì nhất định sẽ tồn tại kiểu như hầm bí mật a.
Nhưng khu vực này rộng lớn như vậy. Đi tìm kiếm xung quanh chỉ có thằng ngu mới làm. Không chỉ thế những thứ để lại kia chắc chắn không để chình ình trên đất. Nếu không những người khác sẽ bỏ qua ư.
Chắc chắn không.
Lời lý giải hay nhất là dấu dưới lòng đất.
Muốn tìm ra nhất định cần tìm cửa vào mật đạo.
Nhưng đi tìm lung tung có mà đến tết ma rốc, không có chuyện vận mệnh nữ thần sẽ cho tìm kiếm dễ dàng như vậy, đi dạo 1 vòng rồi tìm ra ư. Có mà mơ.
Cách duy nhất theo Cầm chỉ có thể là… dùng sức mạnh vận mệnh.
Trên trán anh, vận mệnh chi nhãn lại mở ra. Cầm quay người tứ phía để tìm ra vị trí phù hợp với yêu cầu. Tìm ra địa điểm chân chính dấu đi bí mật.
Và anh tìm thấy thật. Cầm nở nụ cười đắc thắng. Hóa ra cũng chỉ có thế
Nhưng đột nhiên sắc mặt của anh hiện lên vẻ ngưng đọng. Bời vì vị trí anh tìm thấy không chỉ có 1 mà có đến tận 10 vị trí phân bố tại các khu vực khác nhau. Thật là đau đầu mà.
Anh dám cá trong 10 địa điểm này chi có duy nhất 1 nơi có thứ anh cần còn lại có lẽ chỉ là những địa điểm rỗng ruột thậm chí có khả năng tồn tại nguy hiểm.
Xem ra việc tìm kiếm không dễ dàng rồi. Cầm cũng có chút bó tay. Xét về tạo nghệ trên lĩnh vực vận mệnh thì chênh lệch của 2 bên vô cùng lớn. Lớn đến mức chỉ cần 1 cái bẫy nhỏ như thế này đã đủ khiến cho anh lao đao.
Chọn địa điểm nào đây. Địa điểm đó có đúng hay không. Cầm không biết bản thân có thể chọn bao nhiêu lần nhưng có lẽ sẽ hữu hạn. Bởi vì chẳng thằng nào ngu tạo ra 10 lối đi mà cho 10 cơ hội. Như vậy chẳng phải là vẽ rắn thêm chân mà thôi.
Hazzz… đã đến đây còn phải tạo ra thử thách. Vị thần này thật có 1 tâm lý biến thái mà.
Nhưng đã đến đây không có lý do gì mà anh từ bỏ cả. Cầm từ từ đi dạo quanh cả khu vực này, nắm lấy tất cả 10 địa điểm đã nói trên. Đồng thời anh còn phác thảo ra bản đồ của khu vực này. Vẽ 10 điểm lên và nối chúng lại, Chẳng ra được gì.
Dù đã nối như thế nào.
Xem ra không đơn giản như vậy. Có lẽ còn có ẩn tình nào khác.
Nhưng nó là gì?
Cầm lại tìm bên trong căn nhà, cơ hồ là lật tung cả căn nhà lên, chỉ kém phá hủy cả tòa nhà để tìm thông tin.
Vẫn chẳng có gì.
Vậy là sao. Anh hoàn toàn không hiểu. chẳng lẽ là dựa vào may mắn.
Cầm không tin tà lại tiếp tục cảm nhận vận mệnh. có lẽ giữa chúng nó có khác biệt gì đó mà anh không nhận ra chăng.
Lại chẳng có gì.
Cầm quả thật có chút cảm thấy đầu óc mình không đủ dùng. Dụng ý của vị thần này là gì đây hay chỉ là 1 trò đùa quái ác.
Đã vậy bố đéo tham gia nữa.
Bắt tìm ư, bố không tìm nữa. Nghĩ nhiều chỉ tổ mệt óc
Hừ, dù sao cũng không biết có bao nhiêu cơ hội. Nhỡ có lớn hơn 1 thì càng dễ dàng tìm ra không phải sao.
Rất nhanh, Cầm tìm ra được 1 cửa vào 1 căn hầm dưới đất.
Trong đó chẳng có gì ngoài 1 cái bàn, trên đó là 1 tờ giấy trắng nhăn nhúm.
Cánh cửa đầu tiên anh đã chọn sao.
Mang theo tờ giấy. Cầm tiến đến cánh cửa thứ 2. Vẫn là 1 căn phòng quen thuộc, bên trong vẫn là tờ giấy đó. Giống hệt.
Đây không phải là thứ anh cần.
Nhưng Cầm cũng không tiếp tục đi tiếp nữa, bởi vì nó không cần thiết.
Trở lại phòng gỗ, Cầm lôi 2 tờ giấy ra nghiên cứu. Vẻ trầm ngâm càng lúc càng nặng.
Đột nhiên anh nhìn ra cái gì. Tay anh nhanh chóng thao tác, vẻ mặt ngày càng sáng.