Người đăng: docam
Chu tước nhìn Cầm như nhìn 1 kẻ ngu không biết tự lượng sức mình. Với những kẻ như thế này thì nó cũng lười đi khuyên.
Nó nói với dọng lạnh nhạt:
- Nếu ngươi đã quyết định như vậy thì ta cũng không khuyên ngươi nữa. hi vọng ngươi có thể sống sót đi.
Miệng nó khẽ hé, từ đó, 1 ngọn lửa màu vàng đầy diễm lệ đi ra, dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy tiến nhập cơ thể Cầm.
Như vất mồi lửa vào bể dầu, chỉ 1 đóm lửa nho nhỏ, ngọn lửa màu vàng nhanh chóng bùng phát bao phủ lấy thân thể Cầm. Nung chảy linh hồn anh.
Ngọn lửa cuồng bạo bắt đầu đốt cháy linh hồn anh. Từ chân lên đến thân rồi cuối cùng là đầu báo hiệu linh hồn anh đã bị thiêu rụi.
Chu tước thấy vậy khẽ lắc đầu. Cứ tưởng người này có thể chống chịu trong chốc lát nhưng không ngờ từ bỏ nhanh như vậy. Nhưng ngẫm lại thì cũng đúng, 1 linh hồn nho nhỏ như vậy có thể chóng chịu sự ăn mòn của thánh hỏa trong chốc lát như vậy đã không tệ rồi.
Nhưng ngay sau đó, nó lại thấy không đúng. Bởi vì ngọn thánh hỏa không vì tên mạo hiểm tử vong mà biến mất. nó vẫn lơ lửng ở đó như đang chờ đợi cái gì.
- Chẳng lẽ…..
Vẻ mặt của nó có chút không tin được. Nhưng sau đó là vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Lẳng lặng chờ đợi.
Không biết qua bao lâu, ngọn lửa đó vẫn bập bùng cháy, dù ánh lửa đã nhạt đi rất nhiều nhưng nó vẫn kiên cường tồn tại ở đó, kiên cường sống sót.
Đột nhiên, ngọn lửa tắt vụt đi không có bất cứ dấu hiệu nào.
Chu tước thấy thế không khỏi thở dài 1 hơi:
- Hazzz…. Cuối cùng vẫn chịu thua mà tan thành mây khói sao. Cũng đúng thôi, 1 người bình thường có thể chống chịu lâu như vậy đã cực kỳ kinh diễm rồi. Mong hắn có thể chịu được thánh hỏa đồng ý mà là điều viển vông. Hắn dù sao cũng chỉ là 1 nhân loại mà thôi.
Nó lắc đầu thêm 1 cái thể hiện sự tiếc nuối của bản thân rồi nhắm mắt lại như định chìm vào giấc ngủ.
Nhưng không được bao lâu thì đột nhiên mắt nó lại mở, hiện lên vẻ kinh ngạc nồng đậm. Ngọn thánh hỏa tưởng chừng như vụt tắt lại lần nữa cháy lên, không những thế càng cháy lại càng mạnh.
Từ trong đó, 1 thân hình dần dần hình thành, từ đầu đến thân rồi cuối cùng là chân. Nhưng ngọn thánh hỏa vẫn âm ỷ đốt khiến cho thân ảnh càng ngày càng ngưng thực.
Dục hỏa trọng sinh là đâu. Là đây chứ đâu.
Đồng nghĩa với đó thì Cầm đã được thánh hỏa chấp nhận, có thể tiếp nhận năng lượng của nó.
- Không thể nào, 1 nhân loại mà lại được thánh hỏa chấp nhận ư. Thật sự quá bất khả tư nghị mà.
Nhưng dù nó không tin thì sự thật vẫn bày ra trước mắt, Cầm đã vượt qua thử thách, đã lần nữa được dục hỏa trọng sinh.
Ánh lửa vẫn đốt cháy âm ỷ 1 thời gian dài mới biến mất để lộ thân thể của Cầm, không là linh hồn của anh nhưng trình độ ngưng thực của nó khiến nó chẳng khác gí thân thể cả.
Cầm vẫn nhắm nghiền mắt như đang chìm vào trong cảm ngộ. Chu tước cũng không có đánh thức anh mà chỉ im lặng đứng đó, lẳng lặng chờ đợi.
Không biết qua bao lâu, đột nhiên, người của Cầm lại bùng cháy lên thánh hỏa, trên trán anh, 1 đồ hình ngọn lửa dần dần hình thành,dần dần sáng rõ.
- Thánh hỏa ấn ký. Thật không ngờ tiểu tử này có thể đạt được. Rốt cục hắn đã làm cái gì.
Không trách nó thất thố như vậy. Bởi không phải bất cứ ai vượt qua được thử thách của thánh hỏa là sẽ có thánh hỏa ấn ký.
Ngươi vượt qua thử thách của thánh hỏa sẽ được 1 cơ hội dục hỏa trọng sinh. Nhưng nếu ngươi có thể chinh phục thánh hỏa thì ngươi không những có thể dục hỏa trọng sinh mà còn có thể chưởng khống thánh hỏa. Mà tiêu ký cho việc đó là ngươi có được thánh hỏa ấn ký.
Vượt qua thử thách và có được thánh hỏa ấn ký dù hiếm nhưng không phải không có. Nó cũng chính là 1 ví dụ. Nhưng trường hợp nhân loại có thể chinh phục thánh hỏa là chưa từng được ghi chép. Đây chính là trường hợp đầu tiên.
Rốt cục tiểu tử này đã làm cái gì mới chinh phục được thánh hỏa. Để nó cam tâm tình nguyện phục vụ.
Dù trong lòng trăm mối không thể giải nhưng mà chu tước vẫn lẳng lặng đứng bên thủ hộ Cầm. Dù không biết sao anh làm được nhưng thân là người được thánh hỏa lựa chọn. Thân phận của Cầm sợ rằng không thua kém nó chút nào. Tất nhiên nó phải dốc toàn lực mà thủ hộ rồi.
Thời gian lại trôi đi, ngọn lửa bao quanh anh chàng đã nhạt dần nhưng dấu ấn trên trán anh lại càng ngưng thực, càng rõ ràng.
Đột nhiên, ánh lửa bùng lên rồi tắt hẳn. Cầm dần mở mắt, trong con mắt anh có lấp loáng ánh lửa.
Cầm đứng lên, lật tay ra, 1 ngọn lửa màu vàng hiện lên trên tay anh, nhỏ bé nhưng tràn ngập khí tức kinh khủng.
Ánh mắt anh hiện lên vẻ cảm thán nồng đậm.
Đừng nhìn anh có thể dễ dàng thu phục ngọn lửa này như vậy. Khổ cực trong đó không phải ai cũng chịu được.
Cầm cũng không chịu được. Thậm chí có thể nói anh bị đốt chết ngay lập tức.
Nhưng vẫn còn may, trong người anh vẫn còn ấn ký của phượng hoàng. Nó cản lại bước cuối cùng của ngọn lửa đang đốt linh hồn anh thành tro bụi. Khiến cho anh có cơ hội chuyển mình, dựa vào cảm ngộ của bản thân vào dục hỏa trọng sinh mà chuyển mình. Thành công trong khoảnh khắc.
Tuy hung hiểm thật đó nhưng thu hoạch cũng cực kỳ khủng bố. Linh hồn của anh được thêm 1 lần lột xác, phá rồi lại lập. bây giờ cường độ linh hồn của anh đã có thể so được với hóa thần trung kỳ thậm chí có thể liều mạng với hóa thần hậu kỳ.
Không những thế, Cầm còn thu được khả năng điều khiển thánh hỏa. Không, nói chính xác hơn là thánh hỏa đã in ấn ký vào trong người anh. Bây giờ có thể nói anh là 1 nửa bất tử điều cũng không ngoa. Bây giờ anh đã có thể mượn nhờ thánh hỏa mà dục hỏa trọng sinh mỗi khi sinh mệnh bản thân gặp nguy hiểm.
Bây giờ anh không cần phải lên tầng 6 nữa, chỉ cần hoàn hồn anh có thể mượn nhờ thánh hỏa mà trọng sinh.
Bây giờ anh đã không còn bị cái chết tạo áp lực lên vai khiến tâm lý của anh thả lỏng rất nhiều.
Cầm mỉm cười nhìn Chu tước nói:
- Bây giờ có thể coi như ta thông qua khảo hạch được không.
Chu Tước lẳng lặng nhìn Cầm rồi nói:
- Thật không ngờ ngươi đã có thể vượt qua được thánh hỏa. Không những thế còn chinh phục được nó để thu được thánh hỏa ấn ký. Dù tò mò nhưng ta biết đó là bí mật của ngươi nên cũng không hỏi nhiều. Chỉ chúc mừng ngươi thu hoạch được thánh hỏa. Rất tiếc ngươi không có thân thể nên ta không thể giúp cải tạo thân thể ngươi được. Nhưng miễn ngươi có dấu ấn đó thì bình thường bất tử điểu sẽ là đồng minh đáng tin cậy của ngươi. Hi vọng điều đó sẽ có ích cho ngươi sau này.
- Và xin chúc mừng ngươi đã qua thử thách và có lẽ cũng là người duy nhất vượt qua thử thách của cửa này. Để chúc mừng ngươi ta sẽ cho ngươi 1 giọt tinh huyết cùng như 1 căn lông vĩ của ta. Hi vọng nó có thể giúp ích cho ngươi
Cầm mỉm cười đáp lễ:
- Cảm ơn ngài đã tăng lễ. Nó có ích cho ta rất nhiều. hi vọng chúng ta có thể gặp lại.
Chu tước mỉm cười:
- Cố gắng lên, ta tin tưởng chúng ta có thể gặp lại. Bởi ta tin tưởng ngươi có thể trở thành chân chính chủ nhân tòa tháp này.
Cầm mỉm cười không đáp nhưng nó cũng đủ để thể hiện sự tự tin của anh.
Tòa tháp này anh chắc chắn chiếm lấy rồi.