Người đăng: docam
Đứng trên đầu thuyền, Mã Tiểu Đào quay sang nhìn Cầm mỉm cười 1 cách đầy ẩn ý:
- Xem ra ngươi quá đẹp đi. Ánh mắt của bọn họ đều tập trung vào hết ngươi cùng với Liên Tâm rồi. Ta cũng có chút ghen tị đó.
Cầm chỉ có thể nhún vai. Không sai “ cô gái tóc xanh” đó chính là anh, Cầm tất nhiên nhìn ra ánh mắt của những người đó nhìn anh thì anh biết là bọn họ nhầm anh là con gái rồi. dù rất bất đắc dĩ nhưng mà Cầm cũng không có cách nào. Cũng không có lý do gì mà giải thích.
Anh chỉ có thể nhún vai đầy bất đắc dĩ thôi.
Lăng Lạc Thần thì lý trí hơn hẳn. Cô khé liếc mắt nhìn đám người nói:
- Phải cẩn thận bọn hắn. Rõ ràng chúng có kế hoạch nhắm vào chúng ta. Không thể nào khinh thường được
Cầm khẽ gật đầu:
- Đúng vậy. ta vốn nghĩ chúng sẽ trực tiếp ra tay cơ nhưng không ngờ lại không. Thật không biết chúng định làm cái gì. Nhưng mà binh đến tướng cản, nước đến có đê ngăn. Giờ đứng đây suy đoán chỉ khiến tình hình càng khó khăn thêm thôi. Chúng ta cũng không thể nào bơi chay đến quần đảo sa đọa a.
Mã tiểu Đào khẽ gật đầu:
- Cũng đúng. Vốn ta nghĩ chuẩn bị chiến đấu 1 trận ra trò nhưng bọn chúng lại không động thủ. Chúng ta cũng không thể nào ra tay trước khi mà kẻ địch lấy lễ đối đãi được.
Cầm cũng gật đầu đồng ý. Quả thật như vậy. Kẻ địch đã nói như vậy mà bọn họ ra tay thì quả thật
có chút không hợp tình hợp lý a.
Nhưng mà đứng chờ thế này cũng có chút cảm giác bị động khiến Cầm cũng không biết nên giải quyết như thế nào. Ai bảo kẻ địch ra bài không theo lẽ thường a.
Giờ chỉ có thể đến đâu hay đến đó thôi.
….
Sau hơn 30 phút đứng ngắm biển thì 1 tên thủy thủ đi lên cúi đầu nói:
- Phòng ốc đã chuẩn bị, mời các quý cô đi theo tôi.
Cầm khẽ gật đầu nói:
- Dẫn đường đi.
Rồi anh bế cô nàng công chúa dẫn theo những người còn lại đi tiến đến cuối thuyền, nơi đó có căn phòng đã chờ sẵn. 1 to và 1 nhỏ hơn.Bên trong cũng đã được thu dọn gọn gàng. Đều có những chiếc giường nho nhỏ xinh xinh ở trong đó.
Xem ra những tên này cũng chuẩn bị khá là chu đáo a..
Thậm chí trong không khí còn có 1 mùi trầm hương thoang thoảng khiến người ta cảm giác thoải mái.
Cầm dù cảm thấy hơi kỳ quái nhưng mà cũng không có suy nghĩ quá nhiều. Anh lập tức phân chia:
- Các cô nghỉ ở phòng lớn còn 1 mình tôi ở phòng nhỏ là được rồi. có gì lập tức tạo ra tiếng động để những người kia đến cứu giúp.
- Mấy cô nàng khẽ gật đầu rồi ai về phòng người đó.
Tên thủy thủ dẫn đường không có lập tức trở về mà nán lại theo dõi tình hình. Nhìn thấy nhóm Cầm chia xong phòng thì hắn mới vội vã trở về, tiến vào phòng tạm thời của thuyền trưởng.Hắn khẽ báo:
- Thuyền trưởng, bọn họ đã chia phòng xong rồi. 1 mình cô gái tóc xanh ở 1 phòng còn những người khác ở 1 phòng riêng.
Tên thuyền trưởng cũng không có ngạc nhiên mà khẽ gật đầu:
- Vậy xem ra là đúng như chúng ta đã nghĩ. Cô nàng mắt xanh chính là người lãnh đạo của nhóm người này. Hơn nữa cô nàng rõ ràng không quen ngủ chung vơi người khác do đó mới ở 1 phòng riêng dù nó nhỏ hơn phòng kia kha khá.
Rồi hắn cất tiếng cười dâm:
- Xem ra trước khi hưởng dụng những người kia ta cần chăm xóc cô nàng thủ lĩnh này trước mới được a.
Rồi hắn quay sang tên này nói:
- Đã đưa món đó vào chưa.
- Rồi ạ. Mà xem ra các cô nàng này khá là thích trầm hương đó và không nhận ra cái gì cả.
- Tất nhiên là không nhận ra rồi. Nếu tách riêng thì trầm hương đó cũng chỉ là trầm hương bình thường. Nhưng chờ đến giờ ăn tối thì. Hắc hắc.
- Được rồi, đi xuống chuẩn bị cơm tối đi. Không được sơ hở. Chuẩn bị món ngon 1 chút. Nếu không dụ các cô nàng này ăn nhiều 1 chút thì sẽ rắc rối đó. Thuốc không đủ thì cuộc vui tối nay sẽ không hay đâu.
- Tất nhiên rồi ạ. Chỉ hi vọng chúng em có thể có chút canh để uống thôi.
Tên thuyền viên cười dâm mà lui xuống. Vẫn còn nhiều thứ chuẩn bị để buổi tối tổ chức cuộc vui a.
……..
1 ngày trôi qua nhanh chóng và đêm tối lại ập đến. Đêm nay, trên thuyền tổ chức 1 bữa tiệc long trọng. Các cô nàng cùng Cầm dù không muốn nhưng vẫn tham gia cho phải phép. Nhưng với tâm lý đề phòng. Hầu như đều là Cầm thử trước. Khi chắc chắn không có vấn đề gì thì các cô nàng mới ăn. Mà ăn cũng không quá nhiều. Đủ để sống mà thôi. 1 phần vì những món ăn này không quá hợp khẩu vị mà chủ yếu là lòng đề phòng quá nặng đi.
Mấy người bọn họ cũng chỉ định ăn bữa ăn chào mừng này mà thôi. với thực lực của đám người Cầm thì không ăn mấy ngày cũng chẳng ảnh hưởng gì. Chỉ cần ở trong phòng đến khi đến nơi thì kẻ địch dù có bẫy rập gì chỉ sợ cũng khó lòng thực hiện đi.
Sau khi ngồi 1 lúc, Cầm cùng đám người lấy cớ mệt mỏi để trở về phòng. Trước khi về phòng của bản thân. Anh không quên dặn.
- Nhớ khi ngủ cũng cần có 1 người giữ tỉnh táo để tránh kẻ địch sẽ lợi dụng đêm tối để giở trò. Có gì thì chỉ cần tạo động tĩnh lớn là ta sẽ tiếp ứng ngay. Tên mạnh nhất ở đây là đấu la đỉnh phong. Nếu chúng ta cố hết sức thì hòa toàn có thể bảo mệnh thậm chí là chiến thắng.
Các cô nàng khẽ gật đầu,thân ở trên thuyền địch mà không có lòng đề phòng thì là tự phụ chứ không phải tự tin. Và các cô tất nhiên sẽ không mắc cái lỗi lầm đó.
Thậm chí các cô cũng đã phân sẵn việc ai ngủ ai sẽ canh chừng rồi a.
Thấy các cô như vậy thì Cầm khẽ thở dài 1 hơi. Miễn là bọn họ không bị tách ra thì có lẽ sẽ không
có vấn đề gì đi.
Cầm trở về phòng, mùi hương tràn vào mũi khiến Cầm cảm thấy cả người có chút nong nóng. Nhưng nghĩ có lẽ đó là do vài ly rượu anh vừa uống nên Cầm cũng không quá để ý mà chuẩn bị đi ngủ. dù sao anh cũng thích ngủ a.
Nhưng mà anh sao có thể ngủ 1 cách ngon lành được a.
Sau 1 lúc, cầm không thể nào không tỉnh dậy vì cảm giác nóng bức trong người. Không phải do trời
nóng mà là từ trong người bốc ra.
Sắc mặt anh khẽ biến sắc. thân là người từng trải, không phải nói là trải qua rất nhiều lần. Cầm lập tức nhận ra đây chính là xuân dược phát tác a..
Mắt anh lập tức chú ý đến đĩa hương kia. Sắc mặt càng trầm trọng. Không sai được ,nhất định do nó mà ra.
Nhưng điều làm Cầm không rõ là rõ ràng anh cảm nhận và đã xác định hương đó không vấn đề .Mà bọn họ đều hít suốt, sao có thể.
Chẳng lẽ… do bữa ăn vừa rồi. Là kết hợp sao. Đáng chết, sao lại gặp thứ đồ mắc dịch đó ở đây cơ chứ.
Nguy rồi, các cô nàng… Nếu ở phong này cũng có tức là,,, các cô nàng ngoài kia cũng đang gặp nguy hiểm . Đáng chết. Lại quá chủ quan rồi.
Lãnh tĩnh, mình cần lãnh tĩnh. Giờ mình cần nghĩ cách.
Đúng lúc đó, cánh cửa kia mở ra và thân ảnh của tên thuyền trưởng bước vào.
Hắn thâý Cầm ở đó thì hơi bất ngời:
- Không ngờ cô lại tỉnh lại. Xem ra linh giác không tệ a.
Cầm băng lãnh nhìn tên thuyền trưởng:
- Không ngờ ngươi dám làm thế với ta. Ngươi có biết ngươi đang phạm 1 sai lầm cực lớn không.
- Tất nhiên ta biết. Nhưng đây là ngươi “ tình cờ” dính xuân dược còn ta chỉ “ bắt đắc dĩ” cứu ngươi mà thôi.Nào, ngoan ngoãn mà tận hưởng đi. Ta sẽ làm ngươi dục tiên dục tử. Và những cô gái đi theo ngươi cũng vậy.
- Ngươi đã làm gì bọn họ.
- Hiện giờ thì không có gì nhưng mà sau khi cho ngươi dục tiên dục tử sau thì bọn họ sẽ được vinh hạnh nằm dưới thân thể ta.
Cầm nghe vậy thì cũng thở dài phần nào.
Anh cười lạnh:
- Nếu muốn, thì đến đi.