Người đăng: docam
Tức giận 1 hồi. Erina cũng trở về giường đi ngủ a.
Được 1 lúc, vốn tưởng đang ngủ Cầm lại mở mắt. Khẽ nhìn sang Erina đang chìm vào giấc say. Hắn khẽ đứng dậy thay quần áo rồi bay ra ngoài. Tối nay có thể nói là 1 đêm quan trọng a. Vì đây là lần đầu Miu mở chế độ đồ sát a. Nếu bình thường thì Cầm cũng không quan tâm làm gì. Cùng lắm chỉ là đứng ngoài quan sát thôi. Nhưng từ khi biết tình cảm của Kenichi và Miu không được như trong truyện Cầm cũng phải có mặt để đề phòng nữa.
Thân hình chìm vào bóng đêm. Cầm lướt nhanh đến chỗ có tiếng múa võ. Nơi mà mấy thành viên của Shinpaku đang tập. Nấp mình vào bóng tối lặng yên theo dõi kỳ biến.
Y như rằng chỉ tầm nửa tiếng sau là có tiếng đánh nhau từ xa vọng lại. Và chờ thêm 1 lúc thì thân ảnh của Kanou Shou đang bế theo Miu hiện ra nơi chân trời.
Tất nhiên là mấy thanh niên trâu chó của Shinpaku ra ngăn cản nhưng bị đánh thua te tua a.
Nhưng Cầm cũng không ra ngăn cản vì đây là 1 trải nghiệm 1 bài học của họ cũng như các thành viên còn lại của Shinpaku a. Hơn nữa không vì bọn họ bị thương thì sao giúp Miu mở chế độ đồ sát được chứ. Không có chế độ này thì về sau cô nàng có thể gặp nguy hiểm a nhất là lúc đánh nhau với Atlantic. Chết chứ chẳng đùa. Cầm có thể trong tối ngầm bảo về cô nàng nhưng hắn không thể ở bên 24/24 a. Nên việc Miu mở chế độ đồ sát là việc nên làm a. Miễn là có thể hướng cô nàng kiểm soát được là ok rồi.
Không để Cầm chờ lâu. Chỉ một lát sau Miu đã từ trong cơn mê tỉnh dậy. Mơ màng nhìn xung quanh. Thấy mấy người bạn của mình đang nằm trong vũng máu không rõ sống chết. Trong người nàng như có cái gì đó thứ dậy. Khí tức của nàng dần biến hóa thành thứ gì đó đen tối. Miệng phát ra những lời lạnh lạnh băng:
- Không thể tha thứ.
Lúc này đầu nàng đã bị bóng tối che khuất rồi.Ttrong đầuchỉ có 1 việc là giết chết tên khốn trước mặt này thôi.
Nói rồi nàng xông lên tiến đánh Kainou Shou. Sau khi mở đồ sát. Thực lực của nàng không thua kém hắn chút nào thậm chí là có hơi nhỉnh hơn a. Miu tấn công còn Shou thì phòng thủ cú như vậy suốt 10 phút.
2 người đánh nhau từ dưới đất bay lên trời. thấy vậy Shou cười to:
- HA HA HA HA…..Đúng rồi phải thế chứ.Anh biết khi ở cùng em chúng ta có thể cùng bay lên trên bầu trời “hắc ám”. Từ lần đầu chúng ta gặp nhau. Hãy để bóng đêm nuốt chửng lấy em. HA HAHA HA HA…..
Lúc này Kenichi cũng đã chạy đến. sững sờ nhìn lên phía trên bức tường 1 Miu mà anh chàng chưa bao giờ thấy được. Một Miu đầy hắc ám, đầy sát khí đến đáng sợ. Khác hoàn toàn sự hiền lành hay cười như hắn vẫn quen.
Kanou Shou khẽ liếc qua Kenichi:
- Uy con bọ đến rồi a.
- Ai là con bọ chứ.
- Đừng để ý truyện đó. Ta chân thành khuyên ngươi nên tránh xa chỗ này ra nếu không muốn mất mạng.
- Cái gì?
- Vẫn chưa hiểu hả. Miu cô ấy đã chìm sâu vào bóng đêm rồi.
Nói rồi lại quay ra đánh nhau sống chết cùng Miu.
Tất nhiên theo đúng kịch bản Kenichi xông lên ngăn Miu nhưng không thành. Dù anh chàng có cố thế nào cũng không lại gần Miu được a. Đứng ngoài hô khản cổ cũng không thành khiến Cầm không khỏi thở dài 1 hơi. Xem ra cốt truyện vẫn bị đổi 1 số a. Hắn cũng nên xuất thủ rồi.
Chỉ thấy lúc này Miu đã chuyển hướng sang đánh Kenichi a. Anh chàng sao có thể là đối thủ của Miu khi bậy đồ sát a. Chỉ chốc lát đã bị đánh te tua a. Đúng lúc 1 bàn tay của Miu chuẩn bị đâm vào ngực Kenichi thì 1 thân ảnh xuất hiện giữ lấy nó rồi quay sang Kenichi:
- Xuống dưới đi. Chỗ này cậu vẫn chưa thể khống chế được đâu.
Kenichi kinh ngạc nhìn thanh niên trước mắt:
- Cầm kun, sao cậu lại ở đây.
Cầm khẽ mỉm cười.
- Có gì nói sau đi. Cậu nên tránh xa chỗ này đi.
Lúc ấy Miu đã thoát được khỏi bàn tay Cầm khẽ lùi về rồi lại xông lên trực chỉ Cầm mà đánh nhưng lại bị anh chàng né dễ dàng. Vừa chơi mèo vờn chuột với Miu hắn vừa hô:
- Đi đi, bạn của cậu đang cần chăm sóc kìa. Đừng để dư chấn đánh trúng họ chứ.
Lúc này Kenichi mới nhớ ra là mấy người bạn đang nằm thẳng cẳng dưới kia a. Bị dư chấn của cuộc chiến quét qua là xác định. Thế là anh chàng lại hấp tấp chạy đến đưa mấy người bạn kia đến nơi an toàn. Rồi lại quay về nhìn cuộc chiến a.
Lúc này đã qua được 10 phút. Cầm trong 10 phút này kiên trì gọi Miu thức dậy nhưng vẫn vô dụng. Hắn lại thở dài 1 hơi. Xem ra chỉ còn cách đó thôi a.
Thế là anh chàng bắt được 1 sơ hở của Miu vòng ra sau tóm và ghì chặt 2 tay cô lại cố định đằng sau. Và lấy tốc độ không tưởng hôn xuống. Miu dẫy dụa 1 hồi rồi im lặng lại.
Trong khi 2 người đang ôm hôn thắm thiết thì bên ngoài Kenichi và Shou đã trợn mắt há mồm nhìn. Đánh thức cũng không cần dùng biện pháp vô sỉ thế này a.
Chỉ thấy Cầm và Miu hôn suốt 3 phút mới dừng.
Dứt ra xong Cầm vẫn có thể tỉnh queo hỏi:
- Thế nào tỉnh lại chưa..
Lúc này chỉ thấy Miu mặt đã đỏ bừng không dán nhìn thẳng Cầm. bỗng 1 cơn suy yếu ập đến khiến nàng không khỏi ngã vào 1 nơi thật ấm áp và chìm vào cơn mê.
Nhìn Miu ngủ say trong vòng tay mình. Cầm cũng khẽ thở dài 1 hơi. Hắn chọn đến đây là đúng đắn a. Nếu không sợ cô nàng này nguy hiểm rồi.
Nói rồi hắn gọi vọng vào bóng đêm:
- Uy, lão già còn định nhìn đến bao giờ. Ra tiếp cháu gái lão đi.
Từ trong hư không bỗng hiện ra thân ảnh của Trưởng lão đang lao xuống. rồi Đứng trước măt Cầm. Tiếp lấy Miu đang ngủ say rồi trinh trọng nói:
- Cảm ơn cậu. Cầm.
Cầm xua tay:
- Cũng không có gì đâu. Ta cũng không thể để cô nàng vào bóng tối được. Mà đã thức tỉnh chế độ đồ sát thì lão hãy cân nhắc cho cô nàng học sát chiêu đi là vừa. Sớm còn hơn muộn nếu không sợ sẽ có truyện ngoài ý muốn đó.
Trưởng lão khẽ trầm ngâm rồi nói:
- Ta sẽ cân nhắc.
Cầm xua tay:
- Đó là việc của lão không liên quan đến ta. Thôi về để cô ấy nghỉ ngơi đi. Ta cũng đi xem mấy tên kia có sao không rồi nói.
Nói rồi tung người về phía Kenichi.
Trưởng lão nhìn 1 cái thật sâu theo bóng lưng của Cầm rồi lại bay nhanh về phía biệt thự a.
Còn bên này Cầm cũng đến bên Kenichi. Khẽ khám cho mấy người nhóm Shinpaku. Rồi khẽ thở dài 1 hơi. Tuy có tổn thương bên trong nhưng vẫn có thể chữa khỏi hoàn toàn. Chí ít đủ để bọn họ chiến trận cuối a,.
Hắn lấy trong túi ra mấy cây kim khẽ châm để điều hòa khí huyết cho mấy thanh niên rồi để đó. Mọi truyện để lão háo sắc và lão mắt lòng trắng lo đi.
Xong quay sang Kenichi:
- Họ không sao. Tuy hiện tại không di chuyển được nhưng tĩnh dưỡng mấy ngày là Ok thôi. Cứ để lão Ma làm đi. Mà Kenichi này. Hôm nay cậu khá lắm. Cố lên. Tôi tin cậu sẽ trở thành vĩ nhân thôi.
-
Nhưng Kenichi mặt đượm buồn nói:
- Nhưng tôi vẫn không thể lại gần Miu và giúp cô ấy. Cuối cùng vẫn để Cầm Kun ra tay a. Tôi không thể giúp được gì.
Nhưng Cầm lại lắc đầu:
- Shou cùng Miu lúc đó có thể nói đã đạt đến tầng thứ mới. Cậu không đánh lại cũng đứng thôi.
- Vậy tôi không thể chiến thắng họ được sao.
- Vớ thực lực hiện giờ của cậu muốn đánh bại Shou thì mơ đi. Nhưng….
- Nhưng gì- Mắt Kenichi lóe lên hi vọng.
- Cậu có thật muốn đánh bại Shou không?
- Tôi muốn.
- Được tôi sẽ chỉ cách cho cậu. Đó là vực.
- Vực?
- Nói kiểu cậu là vòng khống chế đó. Bây giờ cậu mới tiếp xúc với hình thức cơ bản của vực thôi. Khi nào cậu phát triển nó thành hình thái thứ 2 thì có đủ sức đánh cùng Miu hay Shou 1 trận. Cứ nghĩ đi.
Rồi để Kenichi tại chỗ suy ngẫm. còn hắn thì về đi ngủ a. quá mệt mỏi rồi. hôm nay tốn nhiều calo quá. Phải về làm 1 giấc mới được.
Thế mà Cầm không để ý có 1 thân ảnh bí mật theo sau