Người đăng: docam
Mã Như Long đứng giữa 2 người con gái, ánh mắt đầy điên cuồng và không cam tâm.
Hắn quyết định liều.
Chỉ thấy Mã Như Long nhìn về phía Mã Tiểu Đào cười gằn rồi đột nhiên lấy ra 1 chuôi kiếm và 1 quả nhỏ.
Quả nhỏ phát nổ tỏa ra hơi lạnh hơi kiềm chân Mã Tiểu đào.
Trong khi đó, hai tay Mã Như Long nắm chặt lấy đuôi kiếm, từ từ nâng thanh kiếm lên cao. Thân kiếm phát ra ánh sáng màu vàng kim rực rỡ, có thể thấy, từ mũi kiếm kéo dài đến chuôi kiếm có đến chín cái pháp trận. Ánh sáng màu vàng kim càng lúc càng tỏa ra rực rỡ, từng tia sáng không ngừng bắn lên không trung. Khi Mã Như Long đẩy thanh kiếm lên, có vẻ mất rất nhiều sức, hai đồng tử của hắn dần dần biến thành màu vàng sậm.
- Tỉnh lại đi, Thẩm Phán Chi Kiếm.
Mã Như Long hét lớn một tiếng, hồn lực trong cơ thể rót vào thanh kiếm với tốc độ kinh người. Vì hắn rót hồn lực vào quá nhiều nên thậm chí còn có thể thấy từng vòng ánh sáng trắng từ dưới chân hắn dâng lên, lướt qua cơ thể, cuối cùng dừng lại ở hai tay rồi mới chui vào thanh kiếm.
Mà thanh kiếm nhấp nháy ánh sáng vàng kim cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa. Từ chuôi kiếm, ánh sáng màu vàng kim nhanh chóng co rút lại dần dần phân thành hai màu.
Một bên kiếm hóa thành màu trắng, bên còn lại biến thành màu đen. Hai màu sắc đối lập nhau, ẩn ẩn còn phát ra ánh kim rực rỡ trông có chút quỷ dị kỳ quái.
- Bỉ vi hắc ám, định tội dị đoan. .
Hai tay Mã Như Long nắm chặt thanh kiếm chỉ thẳng về phía Mã Tiểu Đào, đồng thời còn đặc biệt quay mũi kiếm màu đen về gần phía cô nữa.
Nhất thời, một tia sáng màu đen từ trên không trung lóe lên rồi vụt tắt.
Ngọn lửa màu đỏ rực bao phủ cơ thể cô tức thì cháy mạnh, nhưng khi ánh sáng màu đen đó xuất hiện, không hiểu tại sao lực phòng ngự của ngọn lửa phượng hoàng lại không có tác dụng, tia sáng màu đen cứ thể chui vào cơ thể cô.
Mã Tiểu Đào bỗng cảm thấy cơ thể mình có gì đó khác người, ngọn lửa phượng hoàng màu đỏ rực nháy mắt biến thành màu đen, cảm giác hắc ám u ám truyền khắp toàn thân. Ngay cả Tà Hỏa đã bị áp chế của cô cũng nương theo đó mà chui ra, hợp lại một chỗ với ngọn lửa màu đen ấy, cô càng lúc càng cảm thấy mình không thể khống chế nó nữa.
Đây là Hồn Đạo Khí gì thế này? Mã Tiểu Đào thật sự giật mình, lần đầu tiên cô gặp phải tình huống quỷ dị như thế này, công kích từ Hồn Đạo Khí của đối phương căn bản không thể phòng ngự sao?
Cũng cùng lúc đó, phần màu trắng trên thanh kiếm của Mã Như Long bỗng nhiên lóe sáng, một quầng sáng màu vàng mang theo hơi thở quang minh nháy mắt bành trướng bao phủ khắp sàn đấu.
Mã Tiểu Đào kêu thảm một tiếng, ngọn lửa màu
đen trên người cô bắt đầu bốc lên từng đoàn sương mù, đồng thời hơi thở quang minh kia khi vừa phủ xuống người cô, cô liền cảm thấy ngọn lửa phượng hoàng trong cơ thể mình bắt đầu di chuyển tán loạn, giống như muốn chạy thoát khỏi cơ thể cô vậy.
Mã Như Long mỉm cười đắc ý, bố cục hoàn mỹ của hắn rốt cuộc cũng thành công.
Lúc trước, khi hắn chiến đấu với Khương Bằng đã từng nói, là một Hồn Sư, chỉ khi nào sử dụng Hồn Đạo Khí do tự bản thân mình làm ra mới phát huy được tác dụng cao nhất. Những lời này, căn bản không phải nói cho Khương Bằng nghe mà dành cho những thành viên học viện Sử Lai Khắc đang ngồi dưới khán đài kia.
Thực tế, thanh Thẩm Phán Chi Kiếm hắn đang sử dụng này, bản thân hắn có khả năng chế tạo ra không? Dĩ nhiên là không rồi, đây là một kiện Hồn Đạo Khí Cận Thế cấp tám, hơn nữa còn là loại cao cấp nhất nữa.
Mỗi một nửa phần kiếm của nó đều có kết hợp thêm hơi thở quang minh hoặc hắc ám. Đầu tiên, bắn hơi thở hắc ám vào người đối thủ, sau đó sử dụng hơi thở quang minh xét xử đối thủ. Nếu đối thủ có cấp bậc thấp nó còn có thể nháy mắt làm hồn lực đối phương hoàn toàn tan rã, thậm chí nếu không may còn bị hủy diệt hoàn toàn.
Mã Như Long bất quá chỉ là Hồn Đạo Sư cấp sáu, lần này hắn muốn sử dụng Hồn Đạo Khí cấp tám cũng phải trả cái giá không nhỏ. Mã Tiểu Đào lúc này không thể quan sát xung quanh nên không thấy trước ngực hắn có một cái trận pháp đỏ như máu đang bừng sáng, mãnh mẹ thiêu đốt.
Đấy là một kiện Hồn Đạo Khí cấp bảy khác, tên là Tế Điện Chương, lấy Sinh Mệnh Lực và tiềm năng của bản thân làm tế phẩm, nháy mắt có thể giúp cơ thể hắn bùng phát mạnh mẽ, vì thế hắn mới có thể sử dụng Thẩm Phán Chi Kiếm. Có điều dĩ nhiên hắn không thể sử dụng nó trong một thời gian dài, nhưng không sao, bấy nhiêu đã đủ để hắn giải quyết Mã Tiểu Đào.
Mã Như Long làm sao không biết dù trận này mình thấy bại, trận kế tiếp huynh muội Tiếu Hồng Trần chiến thắng thì bọn họ cũng chiến thắng. Nhưng, cũng giống như Đái Thược Hành, hắn không muốn quyền quyết định thắng bại lại rơi vào tay người khác, vì hắn còn là đội trưởng của chiến đội Nhật Nguyệt nữa.
Cho nên, hắn không tiếc trả phá, dù trong vòng một năm tới, tu vi không thể tăng thêm cũng quyết tâm sử dụng thanh kiếm này.
Chuôi kiếm này chỉ khi nào gặp Hồn Sư có vũ hồn thuộc tính Quang Minh hoặc Hắc Ám mới không có tác dụng, nhưng Mã Tiểu Đào lại là Hồn Sư thuộc tính Hỏa.
Nghe Mã Tiểu Đào kêu lên thảm thiết, Mã Như Long liền cảm thấy cái giá mình phải trả thật xứng đáng, trong lòng hắn bỗng nhiên xuất hiện một cảm giác khó tả. Đồng đội của hắn, hắn đã có thể báo thù cho họ rồi.
Mã Như Long đột nhiên bước về trước một bước, Thẩm Phán Chi Kiếm trong tay chém thẳng về phía Mã Tiểu Đào.
Trong tích tắc hắn suy nghĩ những điều trên, Mã Tiểu Đào ở bên kia cũng đồng thời phát sinh dị biến.
Ngọn lửa Phượng Hoàng của cô đã hoàn toàn biến thành màu đen, Tà Hỏa trong cơ thể cô theo sự dẫn dắt của Hắc Ám Lực đã bắt đầu tràn ra ngoài. Ngọn lửa Phượng Hoàng lúc này với màu sắc đen tối, điên cuồng dâng lên, tàn sát trong cơ thể cô.
Mã Tiểu Đào đã không thể khống chế bản thân nữa.
Bên ngoài, hơi thở quang minh điên cuồng áp bức làm ngọn lửa hắc ám của cô tán loạn khắp nơi, còn bên trong, Tà Hỏa kết hợp cùng Hắc Ám tàn sát điên cuồng.
Cô có cảm giác bản thân mình như muốn hỏng đến nơi rồi.
Hơi thở Tà Ác trên người cô gần như là một bộ phần của Hắc Ám nên tác dụng của Thẩm Phán Chi Kiếm với cô còn cao hơn người thường gấp mấy lần, hai mắt màu đỏ rực của cô cũng nháy mắt hóa thành màu đen như mực.
Cô không cam long, chứng kiến từng người ngã xuống, cô không cam lòng chứng kiến Cầm phải ra tay. Cô biết Cầm có nỗi khổ riêng không thể lộ thực lực bản thân. Nếu mà cô vẫn bình an vô sự thì Cầm chỉ cần cầm hòa là đủ. Với thực lực của anh chàng. 1v5 còn hòa được chứ đừng nói 2v3.
Nhưng cô ngã xuống ở đây thì..
Sự uất ức kết hợp với ý chí mạnh mẽ, dục vọng khát khao chiến thắng đồng loạt bộc phát.
Thân là đệ tử đích truyền của viện trưởng hệ Vũ Hồn, bất kể là thực lực, thiên phú của Mã Tiểu Đào đều có thể nói là nổi bật trong nổi bật của các đệ tử nội viện. Cô không chỉ mạnh hơn các bạn đồng lứa mà còn là hy vọng tương lai của học viện Sử Lai Khắc.
Vốn với thiên phú của cô, cô thậm chí còn có thể tiến xa hơn, trở thành người đầu tiên dưới hai mươi tuổi ở học viện Sử Lai Khắc có thể trở thành cường giả bậc Hồn Thánh. Đáng tiếc, vì cô cần thời gian áp chế Tà Hỏa nên mới kéo dài thời gian tu luyện của cô, kết quả mới thành ra thế này.
Giờ phút này, dưới tình huống hoàn toàn bùng nổ cộng với ý chí kiên quyết và chấp niệm không thể buông bỏ, vũ hồn của cô bắt đầu xảy ra biến dị.
Phượng Hoàng, là chúa tể của loài chim, cho dù ở Long Tộc cũng có thể sánh ngang với Cự Long mạnh mẽ nhất.
Mà bên trong Phượng Hoàng, huyết mạch tinh thuần nhất dĩ nhiên là Hỏa Phượng Hoàng. Nhưng, Hỏa Phượng Hoàng lại không phải là duy nhất.
Trong cơ thể Mã Tiểu Đào, đa số huyết mạch Phượng Hoàng đều là huyết mạch tinh thuần, nhưng vì bị ảnh hưởng của Tà Hỏa mà cô vĩnh viễn không thể trở thành một Hỏa Phượng Hoàng thật sự.
Nhưng, trong tích tắc này, huyết mạch trong cơ thể cô bỗng nhiên phát sinh biến hóa, lấp đầy nó là sự tuyệt vọng và hung ác, mang theo ý niệm phá hoại và hủy diệt vô cùng vô tận, Phượng Hoàng Hắc Ám. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Lần đầu tiên trong bộ tộc Hỏa Phượng Hoàng xuất hiện một hình thái vũ hồn mới, Hắc Phượng Hoàng.
Một tiếng phượng ngâm thật thanh thót vang lên từ miệng Mã Tiểu Đào, đồng thời, nhát chém của Thẩm Phán Chi Kiếm cũng đã bắt đầu bay về phía cô.
Có thể thấy rõ ràng, ngọn lửa màu đen khi gặp phải nhát chém kia lập tức tán loạn với tốc độ kinh người, một kiếm này hạ xuống cũng là lúc trận đấu này chấm dứt. Dĩ nhiên trước lúc đó, Thiên Sát Đấu La hẳn phải bay đến chắn trước người Mã Tiểu Đào.