Người đăng: docam
Cầm mỉm cười nói:
- Cô cứ nói đi. Nói và chúng ta mới có thể lập được cách.
Kuroka khẽ thở dài nói:
- Được rồi.
Thế là Kuroka đặt lên bàn 1 thiết bị theo dõi Gps.
Cầm thấy thế thì sắc mặt cổ quái, Quả thật là không ngờ a. 1 cách rất là bình thường nhưng mà không ai nghĩ đến a.
Vậy thì, Cầm mỉm cười nói:
- Xuất phát a.
………….
- Đây chính là nơi mà Kagura được giữ a.
Cầm khẽ khảo sát và mặt biến nghiêm trọng. Nơi này quả thật là quá khó tấn công a.
Trong không khác gì 1 toà lâu đài không ai ở nhưng mà trông lại khiến người ta nhíu mày
Nó nằm gần 1 bờ biển, quanh đó rất trống trải, chỉ có thể cường công mà không thể nào có thể đánh lén. Khó rồi đây.
Không chỉ thế Cầm còn cảm thấy nơi đó có trận pháp, khó rồi đây.
Cả đám cũng không có dám lại gần để mà khám phá sợ bị phát hiện.
Trở về khách sạn gần đó. Cầm lập cuộc họp luôn.
- Như mọi người đã thấy, ca này hơi khó. Nơi đó chỉ có thể cường công mà khó đánh lén. Không chỉ thế bọn hắn dám làm ở đấy chứng tỏ bọn chúng tự tin dù cường công vẫn có thể thoát.
- 1 là bọn hắn có thể có đường thoát 2 là bọn họ tự tin vào thực lực của bản thân không sợ bị cường công
- Ta thiên về cách thứ 2 hơn vì nơi đó là 1 mỏm đá nên nếu có chuồn chỉ có lặn xuống nước. Nhưng như vậy thì khó mà mang Kagura đi. Do đó cách 2 càng dễ thực thi hơn. Chỉ sợ rằng cuộc chiến này khó rồi đây.
Mọi người cũng trầm mặc, khó, khó rồi a. Giờ chỉ còn cách cường công nhưng chỉ sợ sẽ có thương vong không chừng.
Cầm cũng chỉ có thể thở dài 1 hơi:
- Không còn cách nào khác. Chỉ có thể cường công thôi. Các người ngăn lại mấy tên bảo vệ, ta sẽ đi tìm Kagura. Yên tâm, chỉ cần ta có thể tìm đến thì chúng ta có thể bình yên thoát đi.
- Lần này hành động rất là nguy hiểm nên chỉ có ta, Kuroka và Fay Yi đi thôi. Mọi người chờ ở đây đợi kết quả. Nếu mà sau 1 ngày ta không trở về thì hãy trốn đi.
Nhưng những cô nàng kia sao có thể đồng ý.. Rias là người đầu tiên phản đối:
- Không thể nào, quá nguy hiểm. Có đi thì cùng đi, nếu không thì thôi.
- Không được, quá nguy hiểm,các nàng vẫn nên ở đây thôi.
- Chàng nghĩ có thể cản được chúng ta sao.
Cầm cũng yên lặng. Biết vậy không mang các nàng theo. Vốn Cầm không định làm thế nhưng mà các cô nàng phản đối kinh quá với lại người nắm chuôi là Kuroka cũng muốn nên là Cầm đành cho bọn họ đi theo. Tất nhiên với điều kiện cần hoàn toàn nghe lời anh chàng.
Nhưng không ngờ các cô nàng lại lập tức không nghe lời như vậy
Cầm cũng không có cách nào. Dù sao cũng đến đây rồi, nếu các cô muốn đi thì Cầm cũng không thể nào cản được. Mà trốn đi cũng vô dụng. Đánh nhau đmả bảo sẽ gây động tĩnh lớn. Đến lúc đó sợ rằng còn nguy hiểm hơn.
Hơn nữa có các cô thì Cầm cũng càng dễ dàng đi vào.
Chỉ cần các cô không chết đi thì Cầm tin mình có thể mang bọn họ trốn thoát được.
Còn vì sao mà Cầm có tư tin như vậy.
Nếu là trước đay thì đánh chết anh cũng không đưa các cô đi vào nguy hiểm thập tử vô sinh như vậy.
Nhưng giời đây thì khác. Có kim sơn thì Cầm có thể trốn thoát dễ dàng.
Chỉ cần cứu được Kagura và trốn lên mặt đất thì tất cả có thể an toàn.
Có kim sơn thì đừng nói là nhóm anh hùng, có mà cả thế giới cũng chưa chắc phá được.
Ở đó trong bọn họ có thể an toàn. Đến khi mà vết thương ổn định thậm chí có thể đánh hồi mã thương.
Mang các cô đi cũng tiện chứ không đến nỗi. Với thực lực của các cô thì chắc cũng cầm cự được đến khi Cầm cứu xong.
Chứ để các cô ở lại, nếu mà tình hình xấu nhất không trốn được mà phải trốn vào kim sơn thì chắc 9 chắc 10 nhóm Rias sẽ đến và sợ rằng sẽ càng ngu hiểm hơn.
Cầm cũng nghĩ thông suốt nên anh chàng nói:
- Được rồi nhưng mà mục tiêu của mấy người là kiềm chân bọn chúng để ta giải cứu, không được ham chiến biết chưa.
Mọi người gật đầu đồng ý, bọn họ cũng biết việc lần này cực kỳ nghiêm trọng, việc chính là giải cứu chứ không phải là chiến đấu.Mà dù có chiến đấu sợ rằng cũng không thể nào chiến thắng được a.
Đôt nhiên Cầm quay đầu nghiêm mặt nhìn về phía Saya cùng Miory:
- Mấy người gật đầu cái gì. Đây là cuộc chiến mà phàm nhân không thể tham gia. Mấy người vẫn nên ở nhà đi.
Nhưng mà Saya cùng với Miory lắc đầu nói:
- Không, tuy không hiểu nhiều nhưng rõ ràng việc này có liên quan đến cuộc sống cũng như người thân của chúng ta nên không thể nào bỏ qua được.
- - Nhưng mấy người là thường nhân, đi đến đó không những không giúp được gì mà còn làm cho sự tình rối hơn nữa.
Cầm chưa nói hết câu thì đột nhiên có sức mạnh bắn đến anh chàng. Cầm kinh ngạc
nhìn mà nói:
- Mấy người, mấy người.. lấy lại được ký ức và sức mạnh rồi a.
Nhưng đáp lai anh chỉ là cái lắc đầu:
- Không. Chỉ là thức tỉnh thần lực trong người chúng tôi thôi. Michael lo sợ chúng tôi xảy ra việc nên giúp chúng tôi thức tỉnh thần lực. Nhưng mà không biết sao thì ký ức không thức dậy được.
- - Tuy không thể vận dụng nhuần nhuyễn để chiến đấu nhưng để tự vệ vẫn dư xài.
Cầm quay sang nhìn Miory:
- Cả cô nữa.
Miory nhìn Cầm 1 cái thật sâu rồi gật đầu. Cô cũng mang trong người sức mạnh thiên thần sao.
Cầm khẽ thở dài. Có lẽ không cản được a. Anh chàng chỉ có thể nói:
- Được rồi, nhưng nhất định phải cẩn thận không được ham chiến biết chưa.
Và thế là chiến dịch bắt đầu.
Mục tiêu: giải cứu Kagura và toàn thân lui ra.
…………
Đêm dần buông, không gian chìm trong yên tĩnh. Đêm này trời cũng âm u khiến cho không gian càng trở nên kỳ quái yên lặng.
Có thể nói là 1 đêm tuyệt hảo để mà đột kích.
ở bụi cây cách căn nhà tầm 50m, cả đám đang trốn khẽ theo dõi.
Căn nhà tối om không có bất cứ động tĩnh nhưng mà có thể mơ hồ cảm nhận thấy những sức mạnh trong đó.
Mà dường như nó ít hơn lúc sáng điều tra thì phải.
Đó có lẽ là tin tốt nhưng không hiểu sao Cầm lại cảm thấy bất an trong lòng.
Khẽ lắc đầu để quên đi cảm giác đó. Đó có lẽ là 1 lời cảnh báo nhưng Cầm vẫn cần xông đến thôi.
Cầm thở dài 1 hơi rồi quay sang mọi người nói:
- Nhất định phải an toàn đó.
Mọi người khẽ gật đầu, tất cả đều ngưng đọng rất nhiều.
Cầm thấy thế cũng khẽ gật đầu mà xông lên.
Mọi người cũng đồng loạt xông lên theo.
Nhưng điều kì lạ là không có sự tiếp cận như là bọn họ lại không đưa đến sự báo động nào.
Điều này làm Cầm càng cảm thấy đang nghi hơn.
Nhưng mà đâm lao phải theo lao thôi.
Cả đám tiếp cận cánh cửa 1 cách dễ dàng nhưng mà vẫn không có động tĩnh gì.
Cầm khẽ đẩy cửa vào, không có 1 tiếng động.
Cả đám tiến đến 1 đại sảnh lớn tối om, vẫn không có ai.
Dường như là 1 khu nhà hoang vậy.
Đến đây là Cầm còn không có nhận ra nữa thì anh quá ngu rồi.
Cầm khẽ thở dài nói:
- Xem ra lần này không dễ dàng a.
Và anh nhìn lên cao.
Đột nhiên đèn sáng và từng bóng người hiện ra.
Nhóm Cầm đã bị mai phục.
Tình hình đã nguy cấp hơn bao giờ hết,