Trở Về.


Người đăng: docam

Tuyết nữ thấy vậy thì kinh ngạc không thôi. Ngẩng mặt lên thì thấy cầm có hơi khổ sở nhưng nói chung là vẫn giữ được sự lạnh nhạt.



- Mà trước khi nói cô hay đem áo kéo lại đi. để người khác nhìn như vậy còn ra thể thống gì nữa.



Đến lúc này, tuyết nữ vương mới để ý đến áo của mình hơi hở để lộ.. hầu như hết các bộ phận phía trên. Thảo nào mà thanh niên này mới phản ứng/ Thấy cảnh đấy đến cả thái giám còn có nữa là thanh niên huyết khi phương trương.



Thế mà hắn vẫn có thể giữ được bình tĩnh rồi còn dùng cách cực đoan ngăn dục vọng của bản thân định lực cũng quá kinh khủng đi

hóa ra không phải hắn mặt người dạ thú mà là do nàng vô tình quyến rũ đi.



Mặt cô hiếm khi nổi lên vết ửng đó. cô vội cúi người che đi xuân quang và nói:



- Xin lỗi chủ nhân tôi vô ý quá.



- được rồi, cái đó không trách cô. giờ cô có thể cho tôi biết đây là đâu và vì sao tôi lại có mặt ở đây không.



- đây là cung điện của ta. Do chủ nhân bị ngất nên ta đành mạn phép đưa người về ở đây mong người thứ lỗi.



- Lỗi lầm gì. ta cần cảm ơn cô đó. Nhưng mà tại sao cô lại gọi ta là chủ nhân. Cô mới là chủ nhân chứ.



- không- tuyết nữ vương lắc đầu- Bộ tộc tuyết nữ chúng ta có từ đời này qua đời khác trưởng quản băng nguyên nhưng chúng ta là do băng nguyên này thai nghén mà thành và có trách nhiệm thủ hộ nó chứ không thể làm chủ nó.Chân chính làm chủ cả băng nguyên hay nói đúng hơn là người tạo ra băng nguyên này chính là bông tuyết liên kia.. không là thánh liên. Giờ chủ nhân là chủ của thánh liên tất nhiên là chủ của bọn ta cũng như làm chủ của cả băng nguyên này.từ giờ mong chủ nhân giúp đỡ.



Nói rồi cô nàng lại cúi đầu 1 lần nữa, may mà lần này xuân quan không lộ ra nếu không thì... chẳng sao cả.



Bởi Cầm cũng không có thời gian để để ý điều đó. anh càng lúc này mới để ý trước ngực mình có 1 đồ án tuyết liên. nội thị thân thể thì thấy có 1 đóa tuyết liên nhỏ đang chiếm 1 góc trong đó.



rõ ràng là hắn sau khi chạm vào bông tuyết liên đó thì bị ngất đi mà. Sao bây giờ lại như thế này a.



- Cô ra ngoài đi. Có gì tôi sẽ gọi.



Tuyết nữ vương nghe vậy thì cũng hơi kinh ngạc 1 chút nhưng mà cũng rất bình tĩnh mà đi ra ngoài.



Trong phòng chỉ còn lại 1 mình. anh chàng khẽ truyền ý niệm, lập tức trên tay có 1 đóa tuyết liên.



Cầm khẽ cảm nhận, không còn cái cảm giác lạnh băng mà rất thoải mái khiến anh chàng vô pháp đánh đồng 2 đóa này với nhau.



Cầm dè dặt hỏi:



- Ngươi nhận ta làm chủ.



Đóa tuyết liên khẽ phe phẩy cái cánh như đồng ý.



- nhưng vì sao.



không có tiếng trả lời.



- Quên mất ngươi không biết nói. đã như vậy thì quên đi.



Cầm khẽ lắc đầu 1 cái. Dù không biết vì sao nhưng nếu nó đã không muốn nói thì Cầm chỉ có thể tự lừa mình thôi. Chí t không làm hại bản thân là được rồi. Ngược lại lợi ích cũng không thấp a. Hạt sen này, ngó sen này còn cả cánh sen nữa. toàn chí bảo a.



- được rồi từ giờ ngươi ở cùng với ta đi. Ta sẽ bao nuôi ngươi.

đóa sen cũng không nói gì mà từ từ lặn vào thân thể Cầm. dù không nhìn thấy nhưng Cầm cũng cảm thấy được nó đang trôi lơ lửng trong người anh chàng.



Cầm đã chiếm cho bản thân 1 chí bảo a.



đã xác định rồi thì Cầm cũng không định ở lại đây nữa. theo hắn tính toán thì có lẽ đợt huấn luyện của những người kia cũng đã đến giai đoạn cuối thậm chí là xong rồi.Về cũng là vừa rồi nhỉ.



Anh chàng đứng dậy. Lập tức nhớ đến hắn đang khỏa thân a. Quần áo của anh chàng đã đóng băng và vỡ vụn rồi còn đâu.



Hazzz.. sao mình cứ khỏa thân hoài vậy. Ngại chết.



Anh chàng vội gọi:



- Có ai ở ngoài không.



1 thân ảnh hiện ra. đó chính là cô nàng tuyết nữ lúc đầu. Xem ra cô có nhiệm vụ đứng canh ở đây a.



cầm thấy thể hơi ngại ngùng nói:



- cô có thể đi mời tuyết nữ vương đến đây đi. Ngoài ra có thể tìm cho ta 1 bộ quần áo không.



Cô nàng đó không nói gì mà lui ra ngoài. Rất nhanh, tuyết nữ vương trở lại với 1 bộ quần áo trên tay.Vốn cô còn định hầu hạ Cầm mặc quần áo nhưng bị anh chàng vô tình từ chối.



quần áo xong xuôi, 2 người đối diện vớ nhau.



Cầm mở lời:



- Như cô đã thấy, tôi là con người không thể nào quản lý được băng nguyên này. Nên tôi hi vọng cô vấn đứng ra quản lý cho tôi. Ngoài ra không cần gọi tôi là chủ nhân làm gì. cô cứ làm những điều mà mình muốn. tôi cũng không hạn chế các cô đâu.



Rồi Cầm đứng dậy nói:



- tôi biết các cô được sinh ra làm nhiệm vụ và sự tồn tại của các cô cũng nhằm mục đích đó. Cứ coi đây là mệnh lênh đầu tiên và duy nhất của vị chủ nhân này đi.



Và anh chàng bước ra ngoài

...........



Quay đầu lại nhìn băng nguyên, tâm trạng của Cầm hơi có chút phức tạp, anh chàng không ngờ chuyến đi này đánh bậy đánh bạ lại thành làm chủ cả băng nguyên.



thật đúng là sự đời khó liệu mà.



Hazzzz... ta có muốn đâu chứ nhưng sao bọn họ toàn bị anh khí của bản thân thu hút vậy.



YY, 1 chút, Cầm nhìn lấy xung quanh. Không thấy lão rồng. đã bảo chờ hắn ở đây mà. Không biết lại chạy đi đâu rồi.



Nhưng nghĩ lại thì lão cũng không phải là culi của anh chàng, cũng không cần khư khư ở lai đây a.



Cầm tin sẽ có lúc lão đáo qua. Chỉ là không biết bao giờ thôi.

tuy nhiên chắc cũng không quá lâu a.



Giờ còn có 1 con vật mất tích nữa chính là tiểu kê. Con này bị gió bão thổi bay nhất định không chết nhưng không biết bị bay đến đâu.



tìm đúng là khá khó khăn mà.

Tuy nhiên Cầm cũng khá chắc là nó chỉ trong địa phận băng nguyên này thôi. phạm vi thu nhỏ lại rất nhiều.



Tìm nó cũng không phải là không có cách.



anh chàng lại đến 1 góc kín lấy đồ nghề cất tại đó và bắt đầu ca bài nổi lửa lên em.



mùi thơm chậm rãi phiêu tán cả khu vực. Chỉ cần tiểu kê ở gần đây chắc chắn nó có thể ngửi thấy.Và tất nhiên nó sẽ tìm đến a



y như rằng, chỉ 1 lát, 1 bóng đỏ bay đến đậu lên vai Cầm. ánh mắt đáng thương nhìn Cầm làm anh chàng không khỏi phì cười:



- Không cần dùng ánh mắt đó nhìn ta. Ta làm món này dành riêng cho ngươi này. ăn đi.



tiểu kê vui vẻ mà tiến đến bàn tiệc chuẩn bị sẵn cho hắn mà ăn lấy ăn để. Cầm cũng cảm thấy chút đói nên cũng không do dự mà nhập tiệc



2 người ăn vui vẻ mà không để ý trời cũng đã dần về khuya nhưng vẫn không thấy thân ảnh củ lão long đâu.



điều này làm Cầm hơi kỳ quái. dù cho ban ngày lão có việc thật nhưng mà đến tối cũng không cần bận đến nỗi không ngó qua như vậy chứ.



trừ phi.. có việc xảy ra. Mà khả năng này cũng không nhỏ a. Theo những thông tin mà Cầm biết thì trong thời gian này có cuộc họp của tam đại thế lực cùng 1 thế lực lớn khác, là các vị thần bắc âu.



4 đại thế lực liên hiệp như vậy thì sao mà Khaos có thể bỏ qua chứ.

xem ra cuộc gặp này không dễ dàng a.



chỉ mong mấy người kia không có bị kéo vào trong rắc rối này.

Mãi đến tối khuya, Cầm mới thấy thân ảnh của lão.



cầm đã trở về.


Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục - Chương #403