Đàm Phán(1).


Người đăng: docam

Nghe được ý muốn nghị hòa trong lời của Kurogane Shiba, Cầm hài lòng đứng dậy. Thật ra hắn làm vậy cũng tương đối là mạo hiểm. Chỉ cần Kurogane Shiba là 1 siêu cấp cao thủ và Cầm không thể nào dây dưa được thì hắn sẽ bị động ngay. Đến lúc đó thì chỉ sợ không chỉ không giúp tình hình hòa hoãn hơn mà còn làm cho Kurogane Shiba nổi lên sát tâm.



Nhưng mà Cầm không thể không làm thế. Kurogane Shiba dẫn theo nhiều người như vậy rõ ràng là đến lập uy, bắt anh đi vào quy củ. Dù cho lúc đầu có thể ông ta không có sát khí nhưng mà Cầm cũng không biết nếu hắn không thuận theo thì ông ta có nổi sát tâm không. Người trong thế giới ngầm thì không biết đâu mà lần. Do đó anh cần lập uy trước để có thể chiếm được chút tiên cơ trong cuộc đấu này đồng thời sẽ có được cơ hội để tạo chút bất ngờ.



Giờ đã đạt được thì Cầm cũng vui vẻ mà đứng dậy. Thật ra hắn cũng không muốn trong cái tình trạng khó đỡ này nữa.



Chỉ thấy Cầm sảng khoái buông tay, khẽ lộn mình 1 cái từ dưới đất đứng dậy. Mỉm cười nói:



- Được rồi, chắc chúng ta đã có thể vào nhà ngồi xuống từ từ nói chuyện rồi nhỉ. Mời vào.



Kurogane Shiba cũng hơi bất ngờ vì hành động dứt khoát của Cầm. Phải biết 2 người đang ở phía đối địch a. Dễ dàng buông tha chủ tướng của đối phương như vậy thì không biết Cầm quá tự tin hay là ngu xuẩn nữa. Ông không nhịn được hỏi:



- Sao cậu lại dễ dàng từ bỏ vậy. Thật không biết cậu là tự tin hay là ngu xuẩn nữa.

Cầm không quay lại nói:



- Ta tự tin. Ta tự tin chút danh dự đó ông vẫn còn có. Hơn nữa- Cầm chỉ vào cái camera ở đầu quán. Chỉ cần ông có hành động quá mức thì đoạn video đó sẽ được đưa lên mạng bởi trợ thủ của tôi. 1 mạng hay là đeo mặt mo chắc ông tự chọn được.



Kurogane Shiba lúc này mới để ý cửa quán có 1 cái camera dấu rất kín đáo, nếu mà không để ý kĩ thì sẽ không thể nào nhìn thấy được. Hóa ra từ nãy đến giờ đều đã được ghi lại. Ông không thể nào tưởng tượng được nếu mà mình có hành động quá khích khiến cho đoạn clip đó đưa lên mạng thì... Thật khó mà tưởng tượng những hậu quả mà nó mang lại.



Không nói đến những dư luận mạng cùng sự chế diễu của các thế lực khác. Nguyên áp lực đến từ chính phủ đã quá đủ để ông cân nhắc. Nên nhớ dù ông với chính phủ có sự hợp tác nhất định nhưng mà cũng chỉ là hợp tác mà thôi. Dù sao thì có cơ hội để gọt gia tộc bọn họ 1 đao thì làm sao chính phủ có thể bỏ qua được cơ chứ.



Còn may... còn may..



Đồng thời ông cũng dùng 1 con mắt khác nhìn Cầm. 1 nước bài rất hay. Chỉ cần có quận băng mà ông đã thua, thanh niên này cũng đã là 1 con bài khá tốt để đàm phán rồi.



Ông không thể không thở dài nói:



- 1 nước đi thật hay. Tôi phải công nhận là nó đã khiến tôi lâm vào thế bí. Nhưng mà tôi kỳ quái là cách làm đó quá mạo hiểm. Nếu mà cậu đánh thua thì chỉ sợ quận băng đó chẳng giúp ích được gì. Liều tính mạng để mà lấy 1 con bài để đàm phán như thế không phải là quá mạo hiểm sao?Nhất là khi cậu còn chưa biết về thực lực của tôi.



Càm quay lại nở 1 nụ cười thần bí nói:



- Tôi đoán và liều đó. Ông có tin không.



Kurogane Shiba vừa lắc đầu lại vừa gật đầu:



- Đoán thì tôi cũng không chắc nhưng mà cái khoản liều thì đúng rồi.Liều là thứ cần có để tạo nên những chiến tích vĩ đại .Và lần này cậu đã thành công. Cậu đã có tư cách để bàn điều kiện với ra đó. Nào, chúng ta cũng nên vào ngồi 1 chút nhỉ. Tôi nghĩ là cậu có trà chứ.



Cầm không nói mà chỉ gật đầu 1 cái rồi tiến vào quán.



Kurogane Shiba cũng không muộn bao nhiêu, ông cũng tiến vào dưới sự hỗ trợ của Shigure( bị bóp gần nát mà đi được mới là lạ đó ^.^).



Tiến vào trong quán, Kurogane Shiba lập tức lại được 1 phen sững sờ. Khi nghe được con gái mình nói là vị đại sư ngày trước mở quán thì ông lại cho rằng đó là 1 tiệm rèn. Lúc nãy ông cũng không nhìn ra bởi từ bề ngoài thì không nhìn ra nhưng mà từ sự bài trí bên trong rõ ràng là 1 quán ăn.



Ông quay ra nhìn con gái thì thấy cô nàng vẫn còn đang mộng bức. Buổi trước đến thì quán đã lẫn lộn lung tung do hậu quả của cuộc chiến. Với lại lúc đó tâm trí cô đang để vào cuộc chiến thì còn đâu mà chú ý những cái khác. Cô vẫn còn biết là đây là 1 quán đã là 1 sự cố gắng vượt bậc rồi a.



Nhìn vẻ mặt của con gái mình, Kurogane Shiba cũng biết cô nàng này cũng bất ngờ rôi. Ông khẽ thở dài 1 cái. Đứa con gái này cái gì cũng tốt nhưng mà lại không có nhiều tâm kế, làm việc thường theo nhiệt huyết không có suy trước tính sau.Tính cách đó có lẽ giúp cô tỏa sáng ở các chiến trường đích thực nhưng mà trong những cuộc tranh đấu bằng trí tuệ lại hiện ra vẻ không đủ dùng. Ngược lại thì đứa con trai của ông lại có tâm trí già dặn, biết thu mua lòng người cũng như là tính kế trên chiến trường chính trị. Nhưng mà nó lại quá âm hiểm. Gia tộc mà rơi vào tay của đứa con trai này ông lại sợ sự nghiệp của cả gia tộc đi tong.



Nói 1 cách dễ hiểu là giao vào tay đứa con gái thì không lo gia tộc sụp đổ nhưng mà lại không thể trông mong nó tiến lên. Ngược lại nếu vào tay người con trai thì có khả năng khiến cả cơ nghiệp bị hủy nhưng mà cũng có tỷ lệ khiến cho gia tộc lên được 1 tầm cao mới. Đây có thể nói là 1 bước thiên đàng 1 bước địa ngục. Phong hiểm quá lớn.Bảo đảm hay là liều lĩnh đây? Thật là khó lựa chọn .Cũng chính vì thế mà ông vẫn chưa rời cái ghế tộc trưởng này. Ông đang chờ 1 biến cố nào đó có thể khiến cho tình hình này thay đổi và khiến cho cán cân có thể nghiêng về 1 phía.



Giờ có lẽ ông đã tìm được ẩn số đó rồi.



Mắt Kurogane Shiba lại lóe lên những tia sáng đầy khó hiểu.



Đúng lúc đó Cầm cũng từ trong nhà đi ra với 3 ly trà trên tay.



Anh chàng đặt xuống 1 Cái bàn rồi nói:



- Mời ngồi.



Rồi tự mình ngồi xuống. Tự lấy 1 ly ra và bắt đầu nhâm nhi. Vừa rồi đấu trí cũng như đấu dũng khiến cho hắn hơi khát rồi. Không uống nữa chắc hắn chết khát mất.



Kurogane Shiba cùng với Kurogane Shigure hơi sững sờ vì sự tự tiện của Cầm, thật không có lễ phép gì cả. Nhưng nghĩ tới Cầm là từ rừng núi xuống không có hiểu về văn hóa tiếp khách cũng là bình thường.Ông cũng tiến đến và ngồi xuống, cũng lấy 1 ly trà và bắt đầu uống. Quả thật ông cũng thấy hơi khát rồi. Uống 1 ngụm, mắt ông chợt lóe sáng:



- HẢo trà. Với tay nghề pha trà này thì ta hơi tin quán này là quán ăn rồi đó.



- Ồ, vậy là ông vẫn nghi ngờ quán này không phải quán ăn a.



- 1 đại sư rèn đúc mà lại mở 1 tiệm ăn, ai mà tin được cơ chứ.



- Ta là 1 người đàn ông toàn năng ông không biết à.



- Ồ, tự tin là tốt nhưng mà nhiều quá là thành tự kiêu đó.



- Người có vốn thì được gọi là tự tin còn không có mới là tự kiêu. Ông nghĩ tôi là tự tin hay là tự kiêu.



- XÁc thực cậu có vốn để tự tin. Tiểu tử miệng lưới khá lắm đó.



- Vãn được đi. Vậy ta đã có thể bắt đầu vào cuộc nói chuyện chính thức được chưa.



- Tất nhiên. Đùa như vậy chắc cũng đủ rồi đó.



Không khí chợt trầm xuống.


Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục - Chương #311