Người đăng: docam
Cầm từ từ cúi xuống, miệng nhếch lên 1 đường cong đầy thách thức. Tay anh chàng từ từ đưa xuống …. vỗ đầu tiểu cô nương rồi ngán ngẩm nói:
- Ta đã nói rồi. Phía trước có cây đừng cô đi mà không nghe. Giờ bị thương rồi đó.
Nói rồi cầm cái khăn nhẹ nhàng lau vết xước nơi chân cô nàng.
Tiểu la lị kinh ngạc mở mắt, nhìn thấy Cầm dịu dàng chăm xóc vết thương cho cô. Cô nàng không nén được kinh ngạc mà hỏi:
- Ngươi không… làm gì… làm gì ta.
- LÀ gì, món đó ta cốt làm cho ngươi ăn mà. Nếu không sao ta lại bỏ đi cho con mèo ăn vụng này có cơ hội chứ.
- Ai, ai là con mèo ăn vụng. Ta không phải là..
- Được rồi, thế ai vừa ăn đồ khi ta không có mặt ý nhỉ.
- Ta ta…
Tiểu la lị ủy khuất cúi mặt nói không nên lời.
Thấy thế Cầm mới thở được 1 hơi như vừa xả được 1 trận. Bỗng hắn hứng thú vất ra 1 cái [trinh sát thuật] và lập tức ngớ người vì..
Thủ hộ giả dungeon( chủ nhân Đỗ Mạnh Cầm) lv ???
Máu: ??????/?????.
Năng lượng: ????????/???????.
Công ???????.
Thủ ???????.
Nhanh nhẹn: ??????.
Né tránh ????????.
Kỹ năng: ?????????.
Giới thiệu: là 1 trong 3 người được chọn cai quản dungeon. Giờ đang là Support của Đỗ Mạnh Cầm.
Thông tin lập tức khiến hắn ngây người. Không ngờ dungeon lại tồn tại người cai quản mà tiểu cô nương này lại là 1 tronh những người cai quản của dungeon a.
Hơn nữa hắn đã trở thành chủ nhân là làm sao vậy.
Những vẫn đề này xem ra là chỉ có cô gái bé nhỏ này mới có thể trả lời thôi.
Cầm vội hỏi:
- Được rồi, nghe ta hỏi. Ngươi là ai, tại sao lại làm vậy.
Tiểu Loli lần này không ngoan cố nữa mà thành thật trả lời:
- Ta là 1 trong 3 người chưởng khống dungeon này. Chúng ta là những người có trách nhiệm duy trì sự vận hành của dungeon này. Ta cũn không biết mình đã tồn tại bao lâu rồi. Bình thường ta toàn ngủ say nhưng mà đôi lúc có những trường hợp khẩn cấp hay là ngẫu nhiên ta cũng tỉnh dậy. Nhưng hễ tỉnh dậy thì ta không thể ngủ ngay được. Mà ở đây thì làm gì có ai chơi cùng ta. Do đó ta thường ra ngoài dụ những người mạo hiểm nhưng mấy người vào đây chơi cùng ta.
- Chơi cùng. Cô gọi cái đưa chúng ta vào mộng cảnh thế này là chơi cùng ư.
Cầm trừng mắt nhìn nàng làm cô nàng ủy khất cúi đầu xuống nói:
- Ta có định làm hại các ngươi đâu. Nhưng mà ta không thể gặp mặt các người. do đó ta chỉ còn cách đưa các ngươi vào mộng cảnh và theo dõi mấy người như là 1 thú vui thôi mà. Nó cũng chẳng có hại gì cho mấy người nhưng mà lại có thể giúp ta vui vẻ trong khoảng thời gian buồn chán này.
Nghe vậy lập tức sắc mặt Cầm âm trầm nói:
- Vậy ngươi đã thấy giấc mộng của ta.
Tiểu Loli vội lắc đầu:
-Không, ta có thể xem được cơ hồ là mọi giấc mơ. Đến cả vị thần kia cũng bị ta xem nhưng mà ta lại không thể xem được mộng cảnh của ngươi .THật là kì lạ mà.
Cầm nhìn tiểu la lị 1 cái thật sâu. Thấy cô nàng không có vẻ gì là nói dối thì thở dài được 1 hơn .Chợt hắn nhớ đến 1 vấn đề liền hỏi:
- Vậy tai sao ta lại là chủ nhân của ngươi.
Tiểu loli, cắn răng,1 lúc lâu không nói. Cuối cùng cô nàng mới ngẩng đầu lên định nói thì lại có âm thanh thay lời cô nàng:
- Để ta giải thích cho.
Cầm và tiểu la lị vội nhìn lại thì thấy Ryuu cùng Athena đang đi tới. Anh chàng kinh ngạc hỏi:
- Mấy người tự thoát ta được mộng cảnh.
Nhưng mà đáp lại anh chàng chỉ là cái lắc đầu:
- Không. Cái mộng cảnh này đánh thẳng vào lỗ hổng trong tim chúng ta, khiến chúng ta lạc vào trong nó lúc nào không hay biết. May mà nhờ ngươi khiến pháp thuật quanh tầng này biến mấy mới khiến chung ta tỉnh lại được.
- Pháp thuật biến mất.
Lúc này Cầm mới để ý là màn sương bình thường biến loãng đi rất nhiều, hắn đã có thể nhìn thấy loáng thoàng đằng xa. Xem ra màn sương huyền bí của tầng này đang dần biến mất a.
Anh chàng kỳ quái hỏi:
- Rốt cục có truyện gì xảy ra.
Athena bình tĩnh trả lời:
- Đây chính là 1 trò chơi giữa các vị thần và những người tạo ra nơi này.
- Cái gì.
- Ngươi phải biết dungeon này không phải là do các vị thần tạo ra mà là do chúa cùng 1 thế lực thần bí tạo ra. Tất nhiên chính những vị thần là người cử những đứa con tham gia vào nên đã có 1 cuộc hội thảo tạo ra để mà giải quyết những vấn đề xung quanh dungeon.
- Lúc đó chúa cũng đưa ra vấn đề là các vị thần không được sử dụng thần lực khi vào dungeon nhưng lập tức bị nhiều vị thần phản đối. Vì với 1 số người trong bọn họ thì thần lực là tất cả, nếu không có thì bọn họ chẳng khác gì người thường cả.Mà rất nhiều vị thần muốn cùng những đứa con của mình cùng thám hiểm dungeon như ta. Thế là 1 cuộc tranh luận nổ ra. Và đi đến kết cục này. Tổng cộng 3 tầng gồm tầng 40,80 và 100 là 3 đạo quan .Hễ mà 1 đạo quan bị xông phá thì các vị thần có thể sử dụng thần lực trong các tầng giao của 2 đạo quan. Giả sử, chúng ta xông phá đạo quan thứ 2 của tầng 80 nhưng không xông phá đạo quan tầng 40 thì chỉ có thể sử dụng thần lực từ tầng 41-80 mà thôi.Đó có thể là 1 biện pháp hoàn hảo.
- Đến khi chọn thủ quan thì lại có 1 vấn đề nổ ra. Chọ người quá mạnh thì sẽ gây bất lợi cho việc xông quan và ảnh hưởng đến những đứa con, nhưng mà chọn quá yếu thì sẽ gây náo loạn nhất.
- Và sau 1 thời gian dài suy tính thì quyết đinh. Tầng 40 sẽ là tầng ảo giác như chúng ta thấy nhưng mà nếu không muốn xông quan thì có thể đi vòng qua. Tầng 80 sẽ có 1 boss cực mạnh thủ quan nhưng mà nếu ngươi không động đến nó thì sẽ không có vấn đề gì cả. Còn tầng 100 cũng là tầng cuối cùng thì tất nhiên là boss khủng nhất và ngươi nhất định phải thắng nó.
Cầm nghe xong thì không khỏi thở dài 1 hơi . bọn họ không khác gì những quân cờ trên bàn cờ của những kẻ có quyền lực mà. Số phận đúng là bi ai mà.
Nhưng Cầm cũng chỉ cảm khái thôi.Kẻ yếu thì không có quyền nói chuyện mà. Bỗng anh chàng nhớ ra cía gì đó:
- Nhưng sao các vị thần không cử người cày nát tầng 40 thì có phải thông quan dễ dàng không.
- Tất nhiên chúng ta biết. Và chúa cũng biết. Do đó lão ta đưa ra thêm 1 yêu cầu đó là sẽ phong ấn ký ức về cuộc thảo luận này, chỉ khi 1 quan được thông qua thì những ký ức này sẽ được trả về.
- Thì ra là thế. Khi mà người ta không có ấn tượng về cuộc họp thì sẽ buông tha cho tầng 40 này. Và đạo quan mà dễ qua nhất sẽ là tầng 80. Nhưng mà nếu mạo hiểm giả có thể qua được tẩng 80 thì viêc qua quan tầng 40 cũng dễ dàng thôi. Mà giờ muốn lên đến tầng 80 thì không biết còn đến năm tháng nào nữa. Do đó để các vị thần vào trong dungeon cơ hồ là không thể.
Athena khẽ gật đầu. Quả thật khi mà cô nàng tiếp nhận thông tin về điều ước này thì thứ cô nàng cảm thấy là hố này thật sâu. Xem ra là trong dungeon này có 1 bí mật mà chúa không muốn các vị thần biết nên mới nghĩ ra trò âm nhau như thế này.
Nếu mà không có quái thai Cầm ở đây thì chỉ sợ bí mật này còn lâu mới được giải.
Bỗng lúc này, đang trong cơn trầm ngâm. Cầm đột nhiên kêu to:
- Thế sao ta lại thành chỉ nhân của cô bé này?