Rắc Rối


Người đăng: minhlamvictory

Cả nhà ba người cùng nhau dùng bữa sáng trong không khí vui vẻ, nó dường như vừa nhớ ra một sự thật

- "Bố,quà con?". Nghe nó hỏi vậy ông cũng chợt nhớ ra



-"Quà của con rất đặc biệt chỉ có duy nhất cái trên toàn thế giới, nhưng ở xa không biết con có muốn không" ông làm bộ mặt hết sức nghiêm trọng.



Còn nó thì chỉ cần nghe chữ "duy nhất" thì mắt sáng như đèn ôtô gật đầu lia lịa.



-"Đó là phần mềm dùng cho những thiên tài công nghệ không thể thiếu, ta chỉ giới thiệu như vậy nhưng chưa ai biết đó là gì. Đúng lúc hôm nay ở Thượng Hải sẽ tiến hành đấu giá, thế nào có hứng thú không" ông biết nó chắc chắn sẽ đồng ý vì thiên tài đam mê công nghệ như nó mà bỏ qua thì cả thế giới cũng không cần. Đúng như dự đoán, nó nghe xong liền chân sáo chạy lên phòng chuẩn bị xuất phát.



-"Này hai bố con anh đi bỏ mặc em ở nhà à!" Mẹ nó nhìn hai người nói chuyện cứ như mình bị gạt bỏ nên làm nũng đòi đi theo. Bất lực trước hành động trẻ con của vợ nên ông đồng ý . Thế là một nhà ba người xuất phát đến trung tâm triển lãm bí mật tại Thượng Hải



Trước khi vào bên trong bảo tàng nó tách ra đi theo hướng khác, còn bố mẹ nó vào bên trong "tham quan". Nó bám theo một người quản lý xuống tầng hầm của bảo tàng vì nó nghe thấy từ "bảo vật", đi một lúc cuối cùng cũng đến. Nó nấp vào một góc tối nghe trộm, bên trong tầng hầm này chỉ có hai người đàn ông. Một người tuổi cũng khá già quay ngược hướng với nó nên nhìn không rõ ông ta đang làm gì, người còn lại là một thanh niên khá gầy, mái tóc màu xanh nhuộm, đôi mắt màu nâu gian xảo kết hợp cùng nụ cười nửa mép đủ để nó kết luận bọn này đang có ý định làm gì đó.



Vị trí của nó khá xa nên không nghe thấy họ nói gì, bực mình nó tiến lại gần hơn. 'Xoảng...' tiếng bình sứ ở gần nó đã hi sinh, có một điều mà nó quên mất đó là dù đây chỉ là tầng hầm nhưng cũng chứa không ít đồ trưng bày nên có bình sứ ở đây cũng là chuyện bình thường.



Nghe thấy tiếng vỡ hai tên đó liền chú ý chỗ nó đang đứng, hoảng quá nó liền nói bơ vơ



-"'Hello, cháu bị lạc xuống đây hi vọng các chú có thể đưa cháu lên không'''*nó vừa nói vừa ra vẻ tội nghiệp



* Những câu có ''' là tiếng trung nha



Vì tưởng nó đã nghe thấy cuộc nói chuyện và tưởng nó chỉ là người có gia thế bình thường nên những người đó quyết định thủ tiêu nó. Thấy vậy nó liền chuẩn bị thế tấn công, ngay lúc này một bóng người xuất hiện đâm một nhát đằng sau bọn họ.



- "này, làm gì vậy hả". Nó bực mình lần hai



- "tôi giúp cô thoát chết mà cái thái độ đó là sao" hắn thấy cái thái độ của nó không đúng chút nào



-"Tôi còn chưa cho họ chết, anh làm vậy phá hỏng kế hoạch của tôi rồi".



-"chẳng lẽ làm vỡ đồ rồi bị bọn họ suýt diệt khẩu cũng nằm trong kế hoạch của cô" hắn cười phá lên Như bị nắm thóp, nó mạnh miệng trả lời



-"Đún.....g.....đúng vậy đấy thì sao"



Đang khó xử thì đúng lúc điện thoai của nó reo, người gọi cho nó là bố.. "Coi như lần này anh may mắn" nó chạy đến chỗ bố mẹ chuẩn bị về Anh. Còn hắn ngay sau đó cũng nhận được cuộc gọi rồi rời đi.


Công Chúa Hai Tính Cách, Anh Vẫn Thích - Chương #2