Người đăng: hieulinhh
"Người cần giúp đỡ là ai?" Lý Long hỏi.
"Lát nữa ngươi sẽ biết." Nguyễn Linh trả lời lời trong khi đang đi tới những
kệ sách. Lý Long thấy Nguyễn Linh không nói cũng chẳng hỏi nhiều lúc này hắn
mới chú ý tới căn phòng. Nền nhà được lát bằng đá hoa trắng, phía trên trần
nhà có treo một cái đèn trùm cổ kính, một phần tư của căn nhà là bằng kính
nhìn ra ngoài hình ảnh đang chạy. Trước của thông sang toa khác-đối diện với
cửa kính- có bảng điều khiển, trong phòng có đầy đủ đồ dùng như kệ sách, tivi,
bàn uống nước, ghế xô-pha, máy tính,.... Lý Long cầm điều khiển tivi trên bàn
uống nước khẽ xoay sang nhìn Nguyễn Linh khẽ gõ nhẹ xuống bàn.
"Chỉ xem được những phim ta đã xem à còn chơi được một số trò chơi." Nguyễn
Linh lười biếng đáp, mắt vẫn chăm chú đọc sách.
Lý Long đang chuẩn bị bật xem tivi bỗng hắn quay ngoắt ra phía bức tường rồi
quay lại hỏi Nguyễn Linh:
"Tại sao ta lại nghe thấy tiếng đánh nhau?"
"Ồ ồ tai ngươi có vẻ rất thính, đó là tiếng linh hồn đang đánh nhau."
"Linh hồn? đánh nhau?"
"Linh hồn chắc là ngươi biết, trong vũ trụ có một Cây Linh Hồn nó giúp cho
linh hồn của sinh vật được hồi phục."
"Ngươi biết là vũ trụ mầu đen, màu đen này là được cấu tạo từ những điểm đen
vô cùng nhỏ. Mỗi điểm đó đều là một linh hồn của một sinh vật. Thế nên linh
hồn đi qua được lẫn nhau có thể chọn cách sống an nhàn hoặc chiến đấu."
"Nhiều như vậy thì cần bao nhiêu người chết?" Lý Long hỏi một cách ngờ vực.
"Này ta không nói là người mà là sinh vật ngươi không biết có những sinh vật
chua sinh ra đã chết."
Lý Long cảm thấy vũ trụ bao la hơn bao giờ và nó đang chứa vô vàn bí mật chờ
hắn tìm kiếm, nhưng trước hết hắn muốn biết một bí mật:
"Ta muốn hỏi ta nhìn thấy mặt ngươi nhưng ta không tài nao hình dung được
khuôn mặt."
"Có vẻ có sự chú ý, đúng vậy ta đang dùng một loại kỹ năng đã che đậy khuôn
mặt duc ngươi nhìn thấy nhưng ngươi sẽ không thể ghi nhớ được nếu vậy ta sẽ
cho ngươi thấy mặt ta."
Nguyễn Linh vừa dứt lời khuôn mặt hiện lên trong đầu Lý Long. Đó là người
thanh niên cao dong dỏng hơi gầy, khuôn mặt hình trái xoan mái tóc màu đen dài
ngang vai, đặc biệt đôi mắt mầu tím- nó khiến người ta say mê nhìn mãi. Lý
Long đối chiếu với mình trong gương, mặt trái xoan tóc đen ngắn mắt nâu đen
vóc dáng cân đối. Lý Long đang so sánh chính mình và Nguyễn Linh xem ai đẹp
hơn hắn. Bỗng lúc ấy đèn tắt chỉ còn môt cái đang chiếu xuống bàn. Trên bàn có
một tấm lọc ánh phim chiếu vào Nguyễn Linh chỉ vào và nói:
"Đây là hành tinh mà ngươi cần đến. Người ngươi giúp đỡ là người cầm vòng cổ
hình đoàn tàu, người đó đã gọi giúp đỡ. Và bây giờ ngươi hãy đi."
Lý Long vẫn chưa hiểu nhưng rồi dưới ghế bỗng bị tách ta hắn rơi xuống từ trên
cao rơi xuống thẳng vào một ngôi biệt thự.