Đắc Đạo


Người đăng: khoadang310

Rời xa những hỗn loạn ở ngoại giới đi mà hãy quay lại với thằng Lòng của chúng
ta nào.

Anh ấy lúc này đang ở trong không gian của những bông hoa đang nở trong không
trung đó. Nếu nói sự thật thì trong không gian của những bông hoa đó chỉ là sự
kết hợp giữa O2 và N2, đó chính là không khí. Nhưng đạo của thằng main quá bá,
bá tới nỗi mà những hạt electron tự mình diễn hoá ra hình ảnh vi diệu giới
thiệu ở chap trước. Bây giờ, đối với thằng Lòng thì nó cảm thấy mình đang ở
một trạng thái rất vi diệu, nhưng người ngoài nhìn vào thì chỉ thấy nó đang
ngồi thiền trước một cái lô đỉnh trên không trung. Không chừng tưởng nó bị tự
kỷ tự xem cái lô đỉnh là bạn gay.

“ Chừng khi nào thì mình mới thoát ra khoảng không gian này hả trời. CMN, đắc
đạo như cái quần què. Lúc đầu, thấy nghi nghi là cái cuốn sách cũ rách nát đó
là giả rồi mà thế máng nào mà mình lại đi làm theo lời nó hả trời. Ông trời ơi
là ông trời, xuống kéo giúp con ra khỏi không gian này đi, con sẽ cho người
tài sản, công pháp, mấy viên Thập Kiếp cửu tinh Đan dược, đời tri... Khụ khụ,
con sẽ cho người tất cả nhưng ko phải con.”- thằng Long mếu máo vừa la, vừa
khóc.

Xong rồi, trong khoảng không gian đen tối ấy cùng với cái lô đỉnh. Hắn ngồi
bẹp xuống trước cái lô đỉnh cùng mình trải qua biết bao lần nổ đan, chết
người. Hắn khẽ giơ tay đập mạnh vào cái lô đỉnh, hét:

“ CMN, chỉ tại mày đấy con cờ hó. Chỉ tại mày mà giờ tao phải ngồi đây này.
Biết thế năm đó, nên nghe lời sư phụ quăng quách cái mẹ mày luôn cho rồi. Bán
Đế giai lô đỉnh như cục shit ấy, thấy người ta có thể nhận chủ, xuất lô đỉnh
mà không cần dùng Không Gian giới mà nhìn thấy thèm. Tao đường đường là một vị
Luyện Đan Đại Tông Sư mà ngay cả cái chuyện nhỏ nhất là khiến con cờ hó nhà
mày nhận làm chủ mà làm máng được mới tức chớ”

Sau khi nói xong, hắn ngay lập tức đứng dậy, lấy chân đạp cái lô đỉnh, chửi
hiệp 2

“ Tao thề dưới danh nghĩa của một thằng Tiên Vương thất kiếp, sau khi ra khỏi
không gian này dù có hay không thành đạo. Tao sẽ vào trong Tử Mộ bí cảnh, tìm
thấy căn phòng tao tìm thấy mày. Tao thề sẽ dùng Vô Tận thiên hoả làm tan chảy
mày. Tao nói được là làm được, DM. Giờ nghĩ lại mà thấy tức khi tao tin vào
cuốn sổ nằm trong lô của mày. Cái gì mà Bạch Huyên đan đế bản ghi chép chứ,
Đậu Moé, toàn thử nhảm CMN shit.”

Vâng, bây giờ chính là tình huống của anh main chúng ta trong khoảng không
gian ấy.

Giới thiệu sơ sơ là để muốn đắc được đạo để lên Đan Đế thì có 3 điều kiện để
hoàn thành. Một là đưa được đạo của mình vào trong đan phương, có nghĩa là
cách tạo ra một cách chế thuốc khác biệt, không giống với bất kì ai. Thứ hai
là đưa đạo của mình vào trong tu vi, lấy tu vi làm mồi dẫn, lấy người làm lô,
đạo là nguyên liệu. Kết hợp lại với nhau thì sẽ ra ra được một viên bi tròn
trắng tinh, nhỏ nhắn, xinh xinh gọi là đạo tâm. Nói cho đơn giảm là tu vi hoà
vào đạo tạo ra viên đạo tâm. Thử nghĩ xem khi tu vi là đạo mà đạo cũng là tu
vi. Chẳng hạn thằng main đứng trước một đoàn quân trên chiến trường. Thay vì
phải cầm vũ khí đứng lên đánh thì thằng main chúng ta chỉ cần luyện đan thì
ngay lập tức khí thế của một vị Tiên Vương cũng xuất ra và tất nhiên điều này
chẳng có gì đặc biệt. Đặc biệt là khi những cây cỏ đánh giùm ngươi và mỗi một
cái cây đều có tu vi Tiên Vương. Thử ngẫm lại xem, nếu đánh một trận đánh trên
một cánh rừng thì CMN có hơn 1 triệu vị Tiên Vương nha. Một phần cũng chính là
đạo của thằng main quá bá. Câu chuyện được kể như sau:

“ Uhm, mình vào Dược Tông rồi thì hiện tại mục tiêu là phải tốn thời gian ngắn
nhất lên cấp Luyện Đan Đại Tông Sư mới được. Kiến thức thì mình có thể bỏ ra
hết 500 năm ăn nằm trong thư viện nhưng đạo của mình là gì vậy trời. Đạo là
CMN gì vậy trời, nghe sư phụ nói có hai cách tìm ra đạo của mình là khi pháp
tắc dung hợp với lĩnh vực thì sẽ tạo ra đạo của riêng mình hoặc là tự mình cảm
thụ nhân sinh. Nhưng pháp tắc của mình là thời gian, lĩnh vực của mình là hỏa
hệ. Đệt con mẹ nó kết hợp sao được. Haizzzz, nếu vậy thì phải tìm nhân sinh”-
thằng Long chúng ta vừa đi hái thuốc vừa chửi.

Lúc đó là khoảng thời gian sau khi hắn thành công nhận Bảo Nhiên làm sư phó
thì ngày nào hắn cũng ra vườn thuốc để hái thuốc trở về luyện đan. Đối với
hắn, cách học thuộc nhanh nhất là thực hành nên ngày nào hắn cũng ra vườn hái
thuốc. Cho đến khi hắn chuẩn bị tìm dược liệu tạo ra viên Nhị Tinh hạ phẩm đan
dược thì hắn bỗng nghĩ tới:

“ Tại sao mình không thử lấy nguyên liệu của Nhất Tinh hạ phẩm để tạo ra viên
Nhị Tinh hạ phẩm đan dược nhỉ.”

Và lúc đó là lúc hắn thấy được đạo của mình, lấy nguyên liệu thấp tạo ra dược
liệu cấp cao. Cũng giống như kêu người khác lấy một cọng tóc nâng một chiếc xe
hơi, tất nhiên là làm không được rồi nhưng thằng main của chúng ta làm được
nha. Và kể từ đó, đời nó thăng hoa.

Rồi quay lại với điều kiện cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất.

Đó chính là đưa đạo vào lô đỉnh, để cho nó lấy đạo của mình làm công pháp để
từ đó dung hợp vào trong đạo tâm và dung hợp nó vào trong người tấn cấp Đan
Đế. Không cần lô, không cần hoả, chỉ cần đạo và một cọng cỏ cũng có thể chế ra
đan dược (điều đó chỉ xảy ra khi đó là đạo của thằng main). Đó là cảnh giới
Đan Đế.

( Đan dược phân chia thành: Hạ phẩm đan dược ( chia cửu tinh), Trung phẩm đan
dược ( chia cửu tinh), Thượng phẩm đan dược ( chia cửu tinh), Siêu thượng phẩm
đan dược ( chia thành 10 kiếp).)

Nói sơ về cái cuối cùng là khi ngươi tấn cấp Luyện Đan Đại Tông Sư thì ngươi
sẽ tìm cách làm cho đan dược trở nên tinh khiết nhất, mà cách làm tinh khiết
nhất chỉ có thể là loại bỏ chất cặn mà việc đó thì rất khó bởi vì ngươi không
thể nào thấy được chất cặn khi luyện đan. Và sau bao năm tháng tìm tòi của các
vị Đan Sư thì họ quyết định cuối cùng là khắc trận pháp vào trong từng nguyên
liệu và điều đó làm cho thiên kiếp nổi linh đình. Tuy Thiên Đình có thể chấp
chưởng Thiên Giới nhưng không thể chấp chưởng cả Tiên Giới, nhất là Thiên Kiếp
nha, đó là ý chí của Tiên Giới và được quy định bởi 7 vị Tiên Đế trong truyền
thuyết nên không ai có thể nắm giũ nó trừ 7 người kia.

Rồi trở về với thằng main, nó đang chuẩn bị lấy hơi chửi lần 3, lần này không
phải đập hay đá mà là vật lộn. Tuy thằng main làm nhiều nhưng đây là không
gian trong ý thức của nó nên nó không bị thương hay đau đớn. Và nó đang chạy
xa ra lấy đà, chạy hết tốc độ nhảy lên cao, lấy cùi chỏ ngả người xuống định
cùi chỏ vào cái lô đỉnh. Nhưng thằng main chắc học ngu Lý hay sao ấy, tính góc
sai số nhiều vãi, thay vì cùi chở đập thì đầu nó đập vào lô đỉnh. Hắn ôm đầu
của mình, ngồi chỏm xuống nhưng ai ngờ rằng lô đỉnh nhận chủ. Cái lô cũ kỹ,
nắp trên điêu khắc một con rồng đang nhắm mắt, nhìn rất nghệ, bỗng mở mắt ra
chui vào trong người hắn. Thằng main ngay lập tức thả ngay viên đạo tâm của
mình ra và bắt đầu công đoạn cuối cùng.

—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—

Ở Thiên Giới, ngay khi biết được bọn hắn sắp nghênh đón một vị Đan Đế, cả vị
diện như ầm lên. Người người bỏ nhà ra đi tìm đường cứu... Khụ khụ, tìm đường
xem vị Đan Đế này là ai, phải biết rằng đã hơn 900 triệu năm đã không có một
vị Đan Đế nào xuất hiện hết cả. Ngay cả mấy vị lão tổ sống ở đời trước cũng
đội mồ sống dậy đi ra xem cảnh tượng này.

Không lâu sau khi hai đại vị diện kia nghe tin tức mới ngay lập tức không nghĩ
ngợi gì cả, lấy ra những bảo bối, căn nguyên thậm chỉ bảo truyền của nhà mình
đi ra định tặng cho vị Đan Đế kia. Có thể nói, bây giờ Thiên Giới khắp nơi đều
bận rộn, bởi vì trên không trung, những bông hoa kia không biết từ lúc nào đã
nở ra quả, vậy có nghĩa là người đó đã đắc đạo thành công và giờ chỉ cần đợi.

Giờ phút này, Mạnh Lương đang chỉ huy bày bố bông hoa, trải trảm, chuẩn bị
thức ăn, thứ uống, bày bố những viên Nổ Không thạch để khi vị Đan Đế kia ra
thì sẽ nổ và lúc đó mọi người sẽ hoan hô và nghênh tiếp một cách trân trọng.
Sự thực thì hắn không cần làm việc này nhưng khi nghe đây là em rể của Tứ sư
muội hắn sao không thể nào mà vui mừng được nên hắn bất chấp mặt dày bỏ qua
cái tên Thiên Chủ mà trở thành người tổ chức đám cưới, à nhầm tổ chức lễ
nghênh tiếp.

“Ê, thằng kia mày đặt hoa sai rồi, đầu hoa phải quay về hướng kia kìa.”

“ Uây uây, thằng kia ai cho mày nghỉ ngơi thế, còn mấy trăm chậu bông cộng với
Nổ Không thạc cần bày trí kìa.”

“ Ê ê thằng kia,...”

“Mày làm sai rồi..... “

“Anh nhắc chú rồi, cái đó để ở kia kìa...”

Từng tiếng của Mạnh Lương vang dội cả Thiên Giới, đến nỗi mấy vị cao tầng của
Thiên Giới cũng giật mình nhìn vị đại nhân của mình như nhìn thú lạ.

—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—�—

100 năm lại trôi qua, lúc này khắp nơi Thiên Giới hiện lên như cảnh bồng lai,
rồng bay phượng múa. Bởi vì thằng tác không biết miêu tả sao nên chỉ có thể
đưa nó vào 3 từ “Đẹp vãi lìn”. Nếu các đạo hữu muốn tưởng tượng thì hãy đưa
cái cảnh đón Tết trên đường Nguyễn Huệ kẻ TP HCM kết hợp với sông núi điệp
điệp trùng trùng của rừng núi Tây Bắc cộng thêm mấy con Long Phượng bay trên
bầu trời thì đó là cảnh tượng trên Thiên Giới hiện nay.

Lúc này, trên không trung đã biến mất những hình ảnh vi diệu mà chỉ để lại một
hình ảnh thanh niên đang ngồi thiền nhắm mắt trước lô đỉnh của mình. Và nếu ai
ở gần thì sẽ thấy ở gần lô đỉnh là một ánh sáng nho nhỏ đang lộ ra trên đầu
nắp. Đó chính là đạo tâm khi dung hợp với lô đỉnh. Nhìn thì có vẻ là đã hơn
8/9 phần của viên bi đạo tâm đã dung hợp và thằng Long đang cách Đan Đế một
khoảng rất ngắn.

Không để ý tới ở trên mà hãy nhìn xuống dưới, bởi vì trước cảnh tượng ấy, có
15 người con gái nghiêng nước nghiêng thành đứng trước vị Đan Đế ấy. Mỗi người
đều mặc bộ trang phục toát lên khí tức của mình, những nét lồi lõm hình chữ S
đầy nghệ thuật và đúng nghĩa câu nói đó luôn bởi vì bất kì người con gái nào ở
đây cũng đủ làm cho mọi thằng đàn ông đều mê say tới chết. Mỗi người ở đây đều
có một lai lịch dọa CMN người.

“Hân Nhi tỷ tỷ, ngươi thử nói xem huynh ấy sau khi đắc đạo thì sẽ làm gì nha.
Uhm, muội nghĩ huynh ấy sẽ ngây người trước cảnh tượng này và muội nói nhỏ cho
tỷ nghe nha, nếu huynh ấy vẫn chưa tỉnh sau 15s, muội sẽ dùng Mê Hồn Thuật rồi
dùng Tốc Biến đến cái động nào đó. Nghĩ đến cảnh đó sao muội thấy sung sướng
hơn cả việc giết người ở Ma Giới.” - Băng Hương nói với giọng điệu như thể
đang muốn làm việc đó.

Chưa kịp đợi Hân Nhi trả lời thì một cô gái kế bên đứng nói

“ Băng Hương sư muội làm vậy là không tốt a, ngươi phải biết là cha ta Phật
Chủ cũng phải nể mấy phần Thiên Chủ mới chấp nhận đứng cùng với cha ngươi Ma
Chủ mới tới đây xem đấy. Ngươi không thể nào nháo loạn như vậy được. Trừ khi
ngươi cho tỷ chơi trước sau khi muội bắt thì tỷ hứa sẽ giảng hoà giữa hai
người. Ây, nhìn cái vẻ mặt khinh bỉ đó là sao hả, tỷ đang giúp huynh ấy điều
tiết lại khí tức sau khi đắc đạo đó. Điều tiết đó là một điều tốt mà, hiểu
không, là một việc tốt đúng như lời phật dạy mà.”- Thiên Dung trả lời,

Hân Nhi như đang đứng chết lặng nhìn hai người đang thảo luận mà quay sang bên
phải hỏi

“ Nguyệt Nhi sư muội, muội tại sao vẫn thích huynh ấy vậy. Nghe nói năm xưa,
huynh ấy từ chối lời cầu hôn của muội mà.”

Nguyệt Nhi- con nhỏ ngay chap 1, chỉ nhìn cô gái trước mặt thở dài rồi trả lời

“ Cho dù huynh ấy có ghét muội hay từ chối muội thì muội vẫn yêu anh ấy. Nếu
không thì Hân Nhi tỷ tỷ thử hỏi 11 người còn lại đi. Hầu hết mọi người đều yêu
huynh ấy thật lòng bởi vì họ đã có được những khoảnh khắc đáng nhớ với huynh
ấy rồi mà. Kể cả tỷ tỷ cũng vậy thôi. Muội cũng không cần cầu huynh ấy có
thích muội hay không, chỉ cần nhìn thấy huynh ấy mỗi ngày là muội mãn nguyện
rồi.”

Hân Nhi nghe xong cũng trầm ngâm hồi tưởng lại cái ngày định mệnh ấy rồi đứng
đó lặng im đứng nhìn hình ảnh trên không trung.

Nhìn qua bên phải 15 người đó một chút sẽ thấy có 4 người thanh niên, mỗi
người đều tỏa ra những khí tức khác thường. Mạnh mẽ, trung thực, hiền hậu và
nóng nảy. Bọn họ lần lượt là những huynh đệ của thằng Độc Long: Minh Trực,
Tuấn Khanh, Quang Duy và Đức Hải. Ngoài cảnh giới của mỗi người là Tiên Vương
trung kỳ thì bọn họ đều là Đại Tông Sư trong các lĩnh vực: trận pháp, triệu
hồn, âm nhạc và luyện thể.

“ Haizz, thằng Lòng đó chừng nào mới xong a. Muốn nhờ nó làm mấy bình rượu sau
khi đắc đạo quá, tự nhiên thấy thèm cái pháp tắc của nó quá. Có thể làm cho
thời gian nhanh, biết thế thì anh đây thề sẽ uống rượu cả đời.”- Tuấn Khanh
nói.

“Im đi, Khanh què, mày tưởng pháp tắc mày không bá đạo chắc, sinh mệnh pháp
tắc cộng với hệ đất lĩnh vực mà giờ đây, tao thề mày mà ko bất tử tao là con
chó.”- Đức Hải nói.

“Haizz, mấy thằng trẩu tụi mày không thể im lặng lại được à, suốt ngày cãi
nhau toàn thứ nhảm shit. Hèn gì 2 tụi bây F.A, sao tụi bây ko học tập cái tính
trang bức của thằng Lòng đi. Tao nhớ nó thả thính có 5 con thôi mà sao giờ hốt
một mẻ rồi.”- Quang Duy suy tư nói.

“ Thôi mày ơi, thằng đó ở tầm khác rồi, nó không phải là kẻ lấy cung bắn mũi
tên nữa mà là lấy nỏ bắn. Chắc chúng ta bớt tu luyện lại mới được.”- Minh Trực
nói.

Mấy thằng khác cũng gật đầu theo nó và tiếp tục nhìn thằng main.

( Tiên Vương sơ kỳ (1->5 kiếp), trung kỳ (6->10 kiếp), hậu kỳ (11-> 14 kiếp),
đỉnh phong là 15 kiếp)


Con Hàng Này Mà Là Tiên Đế - Chương #3