7:ta Thế Nhưng Sẽ Vô Địch (1)


Thanh Vân Tông

Khu đình viện nhỏ cho người đến khảo hạch trú ở , từng dãy phòng nối tiếp nhau
, trước sân đình viện này có vài bộ bàn ghế đá .

Lúc này chả hiểu sao một bộ ghế đá có rất nhiều người tham gia khảo hạch bao
quanh , trên ghế có một nữ tử ngồi đó khuôn mặt lạnh nhạt mặc một bộ đồ màu
trắng toát lên vẽ cao sang , không ai chạm vào được,còn có một nam tử thân tạo
khí chất phi phàm , khuôn mặt đẹp trai ,mặt mũi thanh tú .

Quỳ một chân trên đất tay cầm một kiện bảo vật hình nhẫn , hướng phía trươc
mặt nữ tử dõng dạc nói .

"Thùy muội , muội hãy nhận món quà mọn này cũa ta , coi như biểu lộ tấm lòng
thành ."

"Ta nguyện bảo vệ muội suốt đời , dù cho vào núi đao xuống biển lữa (đoạn này
câu kia thằng tác giả không hiểu câu kia đúng hay sai), dù thịt nát xương tan
ta cũng không để muội hao tổn một cọn lông."

Lúc này trong đình viện có nhiều tên nữ tử trực tiếp một mặt si tình nhìn nam
tử quỳ dưới đất .

"Oa Lữ ca thật là phong cách ah , ta mà có người như Lữ sư huynh như vậy tỏ
tình thì ....."

Nữ tử này chưa nói hết câu thì bị cắt ngang bởi một tên nữ tử mập phệ .

"Ngươi cho ta im lặng ngươi xem ta như thế này xinh đẹp , mà còn không được Lữ
sư huynh đễ ý "

"A phi .....xàm lông ah "

Bất chợt trong không khí lãng mạng và ngưỡng mộ ,một bãi nước bọt được phun ra
bởi thanh niên mặc một bộ đồ xanh .

"ngươi tên kia ... ngươi nói gì "

Lữ Thanh Tú đứng dậy nhìn vào cái tên vừa nhổ nước bọt kia hỏi.

"Tên kia ta thế nhưng là đang tỏ tình đụng chạm ngươi sao "

"xin lổi nha....thật sự là ngươi đang ở trước phòng ta tỏ tình nên làm ta nghe
những câu kia tức thời khó chịu ,vì nó quá chi là xàm ."

"các ngươi có nghe một câu chuyện chưa"

Tên này lại gạ tụi kia nghe chuyện ,và lại không cần tụi kia đồng ý hay không
cũng bắt đầu thao thao bất tuyệt vừa kể vừa lấy đá vẽ lại trên nền .

"khi xưa ,có một tông môn ,bên trong có rất nhiều đệ tử trong đó có một tên
nam tử đẹp trai ,một hôm đi tỏ tình với nói những lời như mãi mãi bảo vệ cô
,lên núi đao xuống biển lữa củng không sợ và 3 chấm 3 chấm ,cô gái chấp nhận
nhưng không may,lại có một tên sư huynh khác để ý ,tên này sau khi lấy mất cái
ngàn vàng của cô gái thì lại cống hiến cô gái cho tên sư huynh kia và tên sư
huynh kia 3 chấm "

"hay không "

"Hay Hay rất thực tế thanh niên không mặc đồ kể rất hay"

"Kakaka không mặc đồ"

"Hệ thống ngươi...."

"éc ca à ta thế nhưng là có tên ah"

Cái này rất chi là không hợp ah ,mình vừa từ trong phòng ra thấy trước phòng
rất chi là nhiều người ,tiến lại xem náo nhiệt ah ,nghe thanh niên kia xàm
quần thì lại muốn hảo hảo kể chuyện nghe ,thế mà tên kia lại kêu mình là không
mặc đồ ah.

"ngươi tên là gì "

Tên thanh niên kia hỏi lại .

"Ta tên Ngọc Thạch "

"Ồ "

Mọi người ồ lên .

"ơ cái này ai mà không có tên ...sao phải bất nghờ thế nhỉ "

Nói thầm trong lòng ,rất thắc mắc ah .

Nhưng hắn đâu biết cái tên này khá là lạ ở đây nên dẫn đến mọi người bất nghờ
,nhưng sau đó cũng không hỏi nhiều vì Lam tinh cầu này rất lớn cái gì cũng có
thể xảy ra ah.

Lúc này tên Thanh Tú lấy lại tinh thần sau bất nghờ ,nhất thời trong lòng đoàn
lửa giận kia lại bùng lên ,tên này kể câu chuyện kia có chút giống mình không
phải ám chỉ mình sao ,còn làm mất hình tượng của mình,bất quá trước mặt sư
muội phải tỏ ra mình rất chi là cao nhã không chấp với tên ngu xuẩn này.

"Ngươi tên ngu ngốc này ,nói bậy gì đấy đi về mà lau sạch miệng đi,tiểu tử hôi
sữa ."

"Ai nha ngươi tên này ...ngươi ta nhìn ra ngươi mặt rất dày ,người ta đã im
lặng chứng tỏ không yêu thích gì ngươi ."

"Keng "

"Nhiệm vụ gây thù thành công 40%"

"Ế cái này ....tên này là "

"ka ka ngươi tên ngu này ka ka thường ngươi nhìn chú ý ai là có thông tin mà
nãy giờ nhìn vô hắn lại không có thông tin ,có biết hay không ta giấu ngươi "

"Đệt "

"Keng thông tin tới "

"Tính danh :Lữ Thanh Tú "

"Tu vi :Linh sĩ cấp năm "

"Tư chất rồng trong loài người "

"Thông tin thêm :con mồi nhiệm vụ "

"Ngươi tên rách rưới này hừ có tuvi linh sĩ cấp một cũng dám phán mặt ta
...hôm nay xem ta như thế nào trừng trị ngươi "

Lữ Thanh Tú nghe người nói mình mặt dày ,còn nói sư muội không thích mình cái
này sao có thể ,tay áo xoắn lên linh lực bàng bạc bao vây vào tay tính tậu cho
tên Ngọc Thạch kia một đấm cho trọng thương để biết mình là người không thể
dây .

"Ai nha nổi giận à ...ghê thật sợ thật vô vô anh chấp "

"Hệ thống ngươi cái tên này thật hố chết ta trang xong cái bức giờ làm sao "

"Keng "

"nhiệm vụ độ hoàn thành 67%"

"Tiếp tục sỉ nhục hắn "

"ngươi hệ thống ngươi chưa thấy ta chết không yên à hắn hơn ta hai cấp đó."

"Ngươi dù gì cũng là linh sĩ cấp ba lại không đở được một đấm thật là....xong
nhiệm vụ thưởng rất phong phú ah."

"Ê thưởng phong phú được được ta chơi "

Cãi lộn trong đầu với hệ thống Thạch nhanh chóng có ý nghĩ , xong nhiệm vụ có
thưởng phong phú ah.

Lúc này tên kia tự tay sức mạnh ngưng tụ xong lao vào một đấm nện vào trong
ngực Thạch .

ầm

Một bóng người bay vút ra xa đập mạnh vào tường ,phun ra một ngụm máu.

"Cái này mẹ nó cũng quá mạnh đi "

Thạch thầm nghĩ trong lòng sau đó hét to.

"Mẹ nó ngươi có thể hay không thêm tí sức mạnh "

T/G đau cái mông ạ huhu các độc giả à cho ta cái bình luận đi.


Con Đường Võ Đế - Chương #7