Người đăng: ♥๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô ๖ۣۜTà♥
Kiều Minh Phong thống lĩnh Hoa Đô công hội cùng 2000 quân binh của mình ngăn
cẳn bước tiến như lửa Kha Long. Tưởng chừng với số ít quân lính này cùng các
công sự tác chiến cũng ngăn cản bước thế quân khăn vàng trong chốc lát. Để cho
đại quân thoát đi
Thế nhưng sự thật không như hắn tưởng, Ngô Tiến chỉ huy đại bộ phận Bộ Binh
cùng thương binh của mình phối hợp cực kỳ chặt chẽ, khiến cho đội hình phòng
thủ của Kiều Minh Phong trở nên vô dụng.
Kha Long thừa thế đánh áp sát vào, Cung Kỵ binh tấn công tầm xa đồng thời cực
kì cơ động, nên trong vòng một giờ 2000 quân Kiều Minh Phong không còn một
móng, ngay cả thống lãnh như hắn không giữ được tính mạnh, chết ngay tại đương
trường dưới trường đao của Kha Long.
Đại quân tam đại công hội nhân cơ hội Kiều Minh Phong bọc hậu, tháo chạy được
hơn 10 dặm, theo hướng doanh trại Hùng Vũ mà chạy.
Thế nhưng chưa được bao lâu phía sau đã truyền đến âm thanh chiến mã hí vang,
dẫn đầu là một võ tướng cầm chiến đao cực lớn, thân hình cực kỳ lực lưỡng.
toàn thân áo giáp đen, trên đầu còn có một chiếc khăn vàng.
Người này chính là võ tướng cấp 3 Kha Long hay Long Hắc tử. một trong những
viên mãnh tướng cực kỳ lợi hại của Việt Nhĩ Ba tứ thống lĩnh.
Nhìn dáng vẽ hùng hổ của Kha Long đại quân thất sắc, càng nhanh chóng co giò
bỏ chạy, thế nhưng bộ binh, thương binh tốc độ làm sao nhanh như kỵ binh cho
được. chưa đầy 1 nén nhang sau, Kha Long đã đánh tới.
Hoa Đô công hội cắn răng quyết tâm thủ hộ phía sau. Tụ tập 1000 quân chống trả
lại. thế nhưng sĩ khí đang giảm sút mạnh, còn đang rơi vào trạng thái trốn
chạy.1000 quân giống như bọ nước nhanh chóng bị tiêu diệt.
Cuối cùng Đại quân chạy vào trong cốc khẩu. 2 vạn quân chỉ còn lại gần một nửa
cố gắng trấn thủ bên trong.
Kha Long khí thế như mãnh hổ, nhìn đám tàn quân trong khẩu cốc, hắn không
ngừng cười lạnh cùng khinh miệt.
Thân là một võ tướng, khí chất đương nhiên là phải có, cho dù có thua cũng
phải thua sao cho oanh liệt, sống phải có cốt khí. Hổ chết để lại da, còn
người để lại tiếng. cho dù có chết thì 18 năm sau lại làm một hán tử.
Với một Võ Phu như hắn, đó mới chính nghĩa, đó mới là đích thực cho cuộc sống.
“ Cách Huynh Đệ! Hôm nay chúng ta cùng lập ra chiến công! Tiêu diệt đám ô hợp
này! Sẽ có một ngày chúng ta dẹp yên cái Cưu Chân quận này, sau đó đạp nát
Giao Chỉ, công phá Giao Châu. Tạo một thịnh thế thái bình! Giết!” Kha Long hô
lớn.
Phía sau 5000 đại binh của hắn cũng hô to, sát khí dâng tận trời xanh.
3000 thiếc kỵ xông vào như chổ không người, 2000 cung kỵ phía sau cũng không
ngừng bắn tên, thế trận nghiên về một bên, 1 vạn lại đấu không lại 5000 quả
thật tam đại công hội giống như một trò cười thật lớn cho người chơi.
Tưởng chừng như thế cục đã an bài, thế nhưng ngya tại lúc này xung quanh khẩu
cốc lại có tiếng quân hô hoán.từ trong lùm cây, hơn 8000 quân binh không biết
từ đâu xuất hiện bao vây toàn bộ cốc khẩu.
Đứng trên mõn đá Hùng Vũ phe phẩy một chiếc quạt lông, nét mặt không vui không
buồn nhàn nhạn nói “ một lũ ô hợp, bùn nhão không đắp lên tường!”
Hắn khẽ vẫy quạt lông một cái nhẹ, phía sau thân binh liền ra lệnh, trống trận
ngay lập tức vang lên, ầm ầm như sóng,
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
Đọc chương mới nhất tại: ๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
Đại quân của hắn từ trên núi đánh xuống cốc khẩu. nhìn thấy được đại quân cứu
giúp quân lính của tam đại công hội dường như được bơm thuốc lắc. một mực phản
công lại.
Kha Long bị dồn tứ phía, hắn không hề nao núng, như sói giữa bầy dê, vừa đánh
vừa rút, đội hình tuy có chút chật vận nhưng không hề rối loạn, quân trước tới
trước, quân sau có sau.
Trên mõm đá Hùng Vũ nhìn một vị võ tướng có thực lực lẫn chỉ huy vô cùng tốt,
nét mặt hắn vô cùng âm trầm, cũng như có chút tiếc hận.
Ngay lập tức ra lệnh cuồng công! Cho dù có như thế nào phải giết được võ tướng
địch.
Qua những ngày nay, hắn đã nghiệm ra một điều tiêu diệt võ tướng sẽ nhận được
một thăng tướng lệnh. Mà khi sử dụng thăng tướng lệnh ấy, tư chất võ tướng
chính là chỉ số trung bình tư chất cộng lại. Ví dụ như thăng tướng lệnh tư
chất A kết hợp với binh sĩ tư chất C sẽ ta võ tướng tư chất B.
Hắn có thể nhìn ra tên Kha Long này thực lực ít nhất cũng võ tướng cấp 3, tư
chất thấp nhất cũng S. hắn tiếc hận cũng vì điều này, trong toàn bộ thuộc hạ
chưa chuyển chức võ tướng của hắn, không một ai tư chất A trở lên.
Nếu như hắn có thể thu phục một võ tướng có tư chất cao như vậy, cho hù phải
hy sinh toàn bộ binh sĩ hắn cũng muốn, thế nhưng, điều này hầu như là bất khả
thi, tên Kha Long này chỉ huy rất cao, hơn nữa hắn phân phối trận hình chặt
chẽ không hề rối loạn, có nghĩa tên này trí rất cao. Thân hình lực lưỡng thề
hiện võ lực cũng cực cao.
Đây là một võ tướng lần đầu tiên hắn thấy mọi năng lực đều phát triển toàn
diện, tuy giết trong lòng có chút tiếc hận, thế nhưng một tên võ tướng dũng
mãnh như thế, đề lại bên quân địch chính là một mối nguy hại cực lớn cần phải
diệt trừ ngay.
Toàn quân chủ lực Đại Vũ trấn ngày càng tấn công dồn dập, giống như là liều
mạng, mày một đao thì ôm mày một thương, 1 mạng đổi một mạng, chém thêm một
đao xem như kiếm lời.
Lúc này Kha Long đại biến, thế nhưng vẫn như củ trầm tĩnh vô cùng. Hắn đang
đánh giết cực kỳ hăng máu, thế nhưng cái đầu của hắn vẫn vô cùng lạnh đang tim
cách phá giải thế cục.
Bỗng chốc tin quang lóe lên, tại một phía xa xa nơi có tiếng trống trận vang
trời. hắn bất chợt gầm lên, chết cho bổn tướng quân.
Từ bên hông hắn lấy ra một thanh trường cung màu hoàng kim. Bách Bộ Cung trang
bị hoàng kim.
[Nghệ Xạ] hắn liền hú dài một tiếng thi triển ra kỹ năng của mình.
[Nghệ Xạ] kỹ năng trung cấp, tấn công đơn lẽ, bách bộ xuyên đương cự ly ngoài
400m, khi trúng mục tiêu tạo ra hiệu ứng nổ trong phạm vi 10x5m.
Như một quả rocket cự ly ngắn, mũi tên băng băng lao tới, tại mõm đá Hùng Vũ
đứng có ít nhất 30 tên Hổ Vệ thủ hộ cho hắn, nhìn thấy một màng kia, bọn chúng
đều thất sắc.
Hổ Vệ: binh chủng bộ binh, tấn công cực mạnh, nhưng phòng thủ yếu, độ nhạy bén
cao. Thích hợp làm quân hộ vệ.
Hùng Vũ cũng không còn giữ sách thái nhàn nhạt, mặt mày cũng tái xanh đi.
Trong thâm tâm hắn thầm nghĩ, thôi xong rồi, lần này quá xúc động rồi.
Hắn không ngờ lần này tướng địch cực kỳ lợi hại, không Kha Long quá lợi hại,
mà hắn quá tự tin vào chính mình, hắn cho rằng đám quân bihn này cũng ngu như
bọn trước, nên chỉ cần chiếc lược phù hợp sẽ dễ dàng tiêu diệt bọn chúng mà
thôi.
Nhưng lần này, một tên võ tướng tư chất cao gánh cả đội hình, ván cờ của hắn
đã tính sai một bước và trả giá cho sai lầm lần này chính là tính mạng của
mình, hắn thở dài chờ chết.
“Oanh!” tiếng nổ lớn, xung quanh phiến đã bốc cháy dữ dội, xung quanh toàn là
những mãnh đá vụn, khói bụi bay mù mịt.
“ Hùng Vũ đại nhân!”
“ Hùng Vũ trấn trưởng”
“ Hùng thống lĩnh”
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
Đọc chương mới nhất tại: ๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
Liên tiếp là những tiếng gào thét, bi thương, 50 hổ vệ chết hơn phân nữa.
Tại giữa chiến trường Kha Long hừ lạnh một tiếng khàn giọng rút quân.
Đoàn cung kỵ binh lợi dụng địch nhân sơ suất mà phóng ra cốc khẩu.
Cách trung tâm vụ nổ 6m, Hùng Vũ bò dậy từ dưới đám xác chết hổ vệ, trong
miệng không ngừng ho khan, từng giọt máu tươi chảy dài trên khóe miệng. dáng
vẻ vô cùng chật vật.
Nhưng lúc này hắn lại thở phào một hơi nhẹ nhàng “ cũng may không chết”.
Ngay sau một lần suýt chết cũng như thăm dò được lực lượng quân khăn vàng Hùng
Vũ quyết định Đại Vũ trấn sẽ không tham gia thảo phạt Hoàng Cân nữa, mà tiếp
tục làm rùa rút đầu phát triển thế lực của mình.
Người tam đại công hội tuy không có rút về mà có ý định sáp nhập quân binh vào
Tiên Lâm hoặc Ma Kỳ, thế nhưng bọn họ đều bị cự tuyệt vì lý do đơn giản, bọn
họ là một đám ô hợp.
Vậy nên một lần nữa lại họp binh cùng Đại Việt công hội. tạo nên tình thế cánh
cửa phía bắc Vô Biên thành hoàn toàn không ai công xuống. kế hoạch bao vây tứ
phía bị bỏ trống.
Tam đại công hội, họp bihn cùng Hình Long tại chiến tuyến phía đông, khiến cho
Hà Thác trấn thủ cổng thành phía đông trở nên nguy kịch.
Việt Nhĩ Ba được điều qua phía đó, còn lại sao cho Ngô Tiến chỉ huy 3000 quân
phòng thủ chiến tuyến phía bắc. số quân còn lại Hà Thác đối chiến cùng Hình
Long.
……………………………………………………………………………………………………………
Tại chiến tuyến phía nam và phía tây vẫn yên hơi lặng tiếng, Sa Khương tổng
cộng đã đánh nhau 4 lần với liên minh Hoàng Kỳ Phương, nên kinh nghiệm của hắ
rất là phong phú. Hắn biết thực lực liên minh cực kỳ ghê gớm, trang bị cực tốt
hơn nữa binh chủng vượt bật hơn hẳn tất cả quân sĩ mà hắn có. Chính vì vậy hắn
áp dụng chiến lược án binh bất động, tăng cường thủ vệ đặc biệt là vào ban
đêm.
Còn tại chiến tuyến phía tây thì càng mờ nhạt hơn nữa, Lâu Liệt cũng chẳng có
chút ý tư hăng hái tiến công như mấy lần trước mà cứ tiếp tục án binh bất
động.
Phía tây, nam dường như nhẹ nhàng, thế nhưng bên trong lại có một làn sóng cực
mạnh đang âm thầm di chuyển bên trong chỉ cần nó bộc phá ra bên ngoài, chắc
chắn càng quét tất cả trở ngại.
Thời gian nhiệm vụ dần dần đếm ngược, chỉ còn lại 5 ngày. Trên khóe miệng Đặng
Lâm khẻ nhếch lên, nhìn về một phía xa xa, khẽ thở dài.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
Đọc chương mới nhất tại: ๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ