Xuyên Việt


Người đăng: uzq03174@

Hà Nội 1 thành phố ồn ào và náo nhiệt, tại đây Hoàng thiên 1 chàng sinh viên
22 tuổi đang ôm cái lap top lướt trang web đọc truyện, vừa đọc cậu vừa ước
mình giống như các nv9 trong truyện, bất chợt nhìn đồng hồ cậu giật thót:
- 8 giờ rồi, trể giờ học rồi.
Ns xong cậu phi lên con xe wave tàu cà tàng phi nhanh đến trường. Trên đường
mãi suy nghĩ đến thằng nv9 tiu viêm nên Hoàng thiên ko để ý đằng sau mình 1
chiếc xe tải đang lao nhanh tới va rồi "rầm" ( hồ về đất mẹ hix). Tỉnh dậy cậu
thấy mình ở một nơi trắng xoá, trước mặt cậu 1 ông lão râu tóc bạc phơ phúc
hậu như thổ địa hiền từ cười.
Hoàng thiên hỏi:
- Ông là ai và đây là đâu?
Ông lão cười:
- Đây là nơi nào ngươi ko cần biết, chỉ cần biết ngươi chết rồi và ta cho
ngươi 1 cơ hội xuyên việt.
- Lão đầu đừng đùa ta vẫn sống nhăn răng đấy thôi.
Bốp một cái gõ đầu thật kêu
- Láo, gọi ta là thần, lão đầu cái con khỉ, với lại những gì ta nói là thật.
Tin hay không tuỳ ngươi. Bây giờ ngươi đi thôi, tại ngươi từng ước nên ta mới
cho ngươi cơ hội này đó.
Ông lão ns xong mắt Hoàng Thiên tối sầm lại, tỉnh dậy cậu thấy mình nằm trong
vòng tay 1 người phụ nữ với khuôn mặt đầy lệ đang rơi xối xã vào mặz cậu. Sau
1 hồi sắp xếp lai những kí ức Hoàng Thiên biết thân cậu đã nhập vào 1 người
trùng tên vs cậu và người đang khóc là mẫu thân của thân xác này tên là Tô
Yến. Hoàng Thiên là 1 cô nhi nên khi biết đây là người mà mình sẽ gọi là mẫu
thân trong kiếp này cậu vui mừng vì cậu sẽ biết được tình thương của mẹ là gì.
Hoàng Thiên cất tiếng:
- Mẫu thân, ta không sao đừng khóc mà.
- Ngươi, hài tử ngươi làm mẫu thân lo lắng quá, thấy ngươi ngất đi cả tiếng
đồng hồ không tỉnh mẫu thân tưởng ngươi .....
Tô Yến vừa nói vừa khóc.
- Ta không sao mà mẫu thân.
- Được rồi, ngươi nghĩ ngơi đi mẫu thân nấu cháo cho ngươi.
Tô Yến vừa rời khỏi Hoàng Thiên sắp xếp lại những ký ức trong đầu, nhờnnos cậu
biết nơi này là luyện thần đại lục lấy thực lực vi tôn và có cảnh giới giống
như những gì cậu đã đọc ở các truyện trên mạng, các cảnh giới gồm luyện thể kỳ
gồm cửu đoạn đến tiên thiên kỳ gồm cửu tinh sau đó đến trúc cơ kỳ cũng như thế
- hoá anh kỳ - địa cảnh - thiên cảnh - thánh cảnh sau thánh cảnh thì không rõ
vì ký ức cản thân xác này chỉ tới đó. Kiểm tra lại thân thể Hoàng thiên chửi
ầm lên:
- Cái thân xác phế vật. Chỉ có luyệ thể kỳ nhị đoạn. Phế không thể phế hơn.
Bỗng nhiên có tiếng nói:
- Tý ta quên, ta cho ngươi 1 ân huệ nữa.
Người nói không ai khác là lão đầu kia.
- Ông cho ta cái gì?
- 1 bộ công pháp vs 1 cái thần binh.
Nói rồi lão đầu chỉ tay vào đầu Hoàng Thiên làm cậu hét thảm lên vì đau đớn,
hết đau đớn cậu thấy tring đầu mình thêm 1 số thông tin, công pháp chỉ có 2 từ
"Thần quyết". Đọc hết thông tin Hoàng thiên kinh hỉ, công pháp quá nghịch
thiên. Đây là công pháp không rõ phẩm cấp nhưng Hoàng thiên biết phẩm cấp nó
phải rât cao, cao đến doạ người. Liếc nhìn một bên tay trái cậu thấy 1 thanh
kiếm đen tuyền không có gì là nổi bật bên canh đó là một chiếc nhẫn không
gian. Đeo vào tay cậu truyền 1 ít thần lưc vào thì thấy 1 không gian gần 20
mét vuông hài lòng cậu liếc nhìn thanh kiếm, nhìn bề ngoài không có gì nổi bật
nhưng hoàng thiên có cảm giác nó không tầm thường, thu hồi vao không giới chỉ,
cậu ms nhớ tới lão đầu nhìn lại thì lão đầu biến mất tiêu.

Chương đầu hơi rườm rà bạn đọc thông cảm mai mình ra chương mới sẽ rút bớt
lại.


Con Đường Thành Thần - Chương #1