Một Đám Ngốc


Người đăng: thanhhoai369

Tống Nhược Lan thấy thế hai tay siết nhẹ đứng lên cầm lấy túi của mình đứng
lên ,Băng Thiên cũng đứng lên muốn đi ra ngoài thì nàng bất ngờ lên tiếng.

Tống Nhược Lan :' Băng Thiên ngươi có thể cho ta xin phương thức liên lạc được
không ? "

Đang uống nước Tống Anh Tài phun hết vào mặt của Phùng Thành mặt không thể tin
nổi nhìn em gái của mình .Phùng Thành dù mặt bị phun nước thậm chí mồm còn
đang chay ra nước nhưng không thể khép lại được .Băng Thiên nhưng chẳng có
chút ngạc nhiên nào cả bình tĩnh trao đổi với nàng địa chỉ ID . Sau đó lễ phép
rời khỏi khoang xe hướng ra ngoài để lại mặt đỏ bừng Tống Nhược Lan .Khi thấy
bóng của Băng Thiên đã khuất nàng mới nở nụ cười vì nàng biết mình sẽ không
hối hận.

Tống Anh Tài làm sao không biết chuyện gì xảy ra hai huynh muội đi học chung
rất nhiều năm hắn đã thấy muội muội vì câu nói của mẹ mà từ chối biết bao
nhiêu người .Có kẻ giàu có, người quyền thế ,thiên tài ,tốt bụng ,đẹp trai
.Kết quả vẫn là bị từ chối mà muội muội mình rất vui vẻ hòa đồng càng khiến
đám người kia bu đông hơn có lẽ nếu không phải gia thế của gia đình thì chẳng
biết đám người kia sẽ làm gì.

Nhưng bây giờ nàng chủ động xin phương thức liên lạc đủ để hiểu cái người đàn
ông trong truyền thuyết mà mẫu thân nói đã xuất hiện .Hắn quay đầu thấy Phùng
Thành nhìn mình đắm đuối thì không khỏi ngại ngùng xin lỗi .Sau đó rút ra khăn
giấy giúp hắn thanh tẩy đống "nước thánh "mới bị phun vào mặt.

Trên con đường rộng lớn Băng Thiên cũng đang cảm thấy vô cùng bế tắc hắn dù đã
tiêu hóa gần hết đống ký ức kia nhưng vẫn không nghĩ ra biện pháp độc lập sống
sót khi chưa đủ tuổi để xin việc làm .Bỗng nhiên hắn nhớ đến lúc còn ở thần
giới sáng tạo thần đã nói trong nhân gian hắn còn nợ người.

Hắn để lại một đoạn chú ngữ để kẻ nào niệm nó sẽ được một điều ước sau đó là
hết nợ lần . Băng Thiên suy nghĩ một hồi quyết định tìm một góc và bắt đầu lẩm
nhẩm chú ngữ.

Băng Thiên sau khi niệm xong bắt đầu ước :"Ta muốn có 100 triệu."

Thần giới

Sáng tạo thần đang trong trạng thái tu luyện bỗng nhiên mở mắt nói :"Ta đã hết
nợ nần từ lâu mà vẫn có kẻ chán sống dám niệm chú ngữ ."

Hắn niệm chú :"Không gian mở rộng ."

Nhưng thấy kẻ niệm chú thì vô cùng ngạc nhiên :"Ngươi làm gì dưới đó không lẽ
tính tận hưởng nhân sinh thật sao ."

Băng Thiên vui vẻ cười :"Đúng rồi giúp ta đi nào bắt đầu khó khăn quá ."

Sáng tạo thần mắt sáng lên nghĩ đến cái gì đó cười gian nói :"Ta quyền năng
can thiệp vào nhân gian quá nhiều không được để ra nhờ người giúp ."

Băng Thiên không hiểu sao cảm thấy sống lưng lạnh giá chưa được một phút sáng
tạo thần hồi âm lấy ngôn từ chính nghĩa nói : "Không thể hưởng không thế còn
gì là nhân sinh ngươi nói phải không ?"

Băng Thiên không thể không đồng tình nói :"Phải "

Thế thì ta sẽ giúp ngươi nhưng phải làm mới có được dứt lời một tia sáng bắn
xuyên không gian nhập vào người hắn nhưng không dừng ở đó một lúc sau thật
nhiều tia sáng lại nhập vào .Bùm một tiếng lỗ không gian vỡ tung Băng Thiên
mộng bức nói giúp ta mà.

Thần giới

Một đám người đang cãi nhau nguyên do là tranh nhau góp vui khiến cho từ giờ
bọn họ chỉ có thể nhìn Băng Thiên từ xa.

Sáng tạo thần chỉ vào người gần nhất chửi :"Thằng ngu kia ngươi truyền cái gì
cho hắn thế ?"

Tên kia trên người mặc long bào mỉm cười trả lời :"Ta sợ tiểu hồ lần đầu ra
đời bị lừa gạt tình cảm lên truyền cho hắn "Hoàng đế nội kinh " các ngươi thấy
ta tốt không ."

Sau đó mỗi người đều chỉ chỏ tự khoe công lao của mình nhưng không thấy mặt
sáng tạo thần đã đen tới ngang bao công rồi.

Sáng tạo thần chửi :"Các ngươi biết ta đưa cho hắn thứ gì không ?"

Cả đám xông lên trước muốn mở ra thần nhãn quan sát hạ giới nhưng tất cả đều
bị cản lại cả đám mặt mày kháu khỉnh không vui.

Sáng tạo thần :" Ta đưa cho hắn một ít thứ cần để sinh tồn ở hạ giới khí linh
sẽ tự động giao việc cho hắn làm các ngươi cho hắn bằng đó thứ thì khí linh
chắc chắn sẽ tự sinh linh trí .Muốn nhận được đồ giá trị càng cao thì việc
càng khó mà ta nói khí linh là do ta chế tạo muốn giành cho truyền nhân ở hạ
giới giờ thì hay rồi ."

Vẫn tên mặc long bào cười nói :"Lo gì không làm được thì có sao đâu không lẽ
muốn mạng của hắn ngươi lo xa quá ."

Sáng tạo thần nói :"Vốn chỉ vài thứ quý giá tiền bạc của hạ giới thì không có
gì nhưng nhưng thứ các ngươi thì khí linh sẽ đánh giá thế nào .Không nói đâu
xa tùy tiện một loại công pháp cũng có thế nhiệm vụ muốn mạng của hắn rồi ,tội
nghiệp tiểu hồ ."

Thế thì không được để tên kia biết mỗi người nhìn nhau một cái lập tức quay về
nhà tiềm tu mặc kệ tất cả rắc rối cho sáng tạo thần .Sáng tạo thần thở dài cắn
lưỡi ấn pháp quyết một đạo quang mang lại hạ xuống nhìn phương hướng quang
mang hắn chỉ có thể thở dài . Ngu cộng nhiệt tình bằng phá hoại không hề sai
trong bất cứ hoàn cảnh nào qua ngàn vạn năm đám người nhàm chán tiêu hao hết
IQ rồi thần giới thật thảm hại.

Còn dưới mặt đất Băng Thiên vẫn ngơ ngác kiểm tra những gì mình nhận được
nhưng xung quanh lại trả có gì cả trong lúc bối rối thì bên tai một giọng nói
vang lên.

Xin chào tân chủ nhân ta sẽ giúp ngài tận hưởng nhân sinh xin hỏi có tiếp nhận
hệ thống

Cảm giác nguy hiểm tràn ngập nhưng hắn biết sáng tạo thần không có khả năng
làm hại mình thì lập tức trả lời :"Đồng ý "

Mời ngài thả ra tâm thần để tiến hành liên kết

Băng Thiên nhẹ nhàng bỗng cảm thấy trong mình có một gì đó nhưng hắn cũng cảm
nhận không thấy ác ý lên thả lỏng chờ đợi.

Không lâu sau tiếng nói kia lại vang lên nhưng kèm theo hương dẫn sử dụng

Ta sẽ giúp chủ nhân có được hành trang để trải nghiệm nhân sinh mong chủ nhân
vui vẻ.


Con Đường Thần Thánh - Chương #6