Thế Giới Mới - Cuộc Sống Mới


Người đăng: TungLam

Thiên La châu một trong chín châu thuộc cấp thấp đại lục của Thần Vũ thế giới.
Nam Mộc thành là một ngôi thành nhỏ ở vào nơi hoang vắng, cách xa kinh đô
Thiên La thành nhất và cũng là nơi gần với Hoang Lâm sơn mạch nhất. Lâm gia
một trong tứ đại thế gia của Nam Mộc thành. Tứ đại thế gia của Nam Mộc thành
là Lâm gia, Lý gia, Hồ gia, Dương gia.
Lúc này tại nội viện của Lâm gia trong một phòng ngủ khá rông rãi, một thiếu
niên ngồi trên giừơng sắc mặt trắng bệt, trên khóe môi còn lưu lại vết máu do
răng cắn vào. " Ta không phải bị xe tải đâm trúng khi giúp cứu một đứa bé sau,
tại sau ta lại ở đây? Còn nửa tại sao lại cảm thấy toàn thân đau đớn cơ thể vô
lực thế này? Ồ căn phòng này trang trí sao giống trong phim kiếm hiệp quá vậy
!".
Vừa mới nói xong thiếu niên bổng nhiên không biết từ đâu một luồng trí nhớ
khủng lồ như bị ai đó nhồi nhét vào đầu. Thiếu niên lúc này cảm thấy đầu đau
như ai đó không ngừng bị ai đó dùng vật nặng đập vào vậy, nhưng bản năng mách
bảo cho cậu ta là không thể ngất đi. Qua khoảng nửa ngày sau thiếu niên sắc
mặt tuy còn trắng bệt nhưng đã không còn đau đầu nửa, cẩn thân suy nghĩ lại
những trí nhớ trong đầu thiếu niên nghĩ thầm :" Ta đã không còn ở trên địa cầu
nửa, mà đã xuyên việt phụ thân vào một người cũng tên Lâm Thiên, lâm gia nhị
thiếu gia, mười lăm tuổi, sáu tuổi bắt đầu tu luyện cho đến hôm nay đã có chín
năm nhưng vẫn dừng tại luyện thể nhất trọng luyện lực cảnh. Bị gia tộc và toàn
thành mệnh danh đệ nhất phế vật!"
" haz... Đã ông trời cho ta cơ hội sống lại lần nữa ở một thế giới mới thì ta
quyết sẽ không giống như trên địa cầu bình bình đạm đạm cho qua ngày nữa, mà
sẽ sống một cuộc sống tràn đầy nhiệt quyết mới được".
Tiếp tục kiểm tra những trí nhớ bản thân vừa nhận được sắc mặt của Lâm Thiên
càng ngày càng đen và tệ hại. Lâm Thiên nghĩ thầm:" Không thể nào tưởng tượng
được đường đường là Lâm gia nhị thiếu gia và đồng thời cũng là thiếu tộc
trưởng vậy mà bị đối đãi như vậy! Ngoại trừ vị phụ thân tiện nghi cùng với vị
đại tỷ song sinh ở ngoài thì toàn bộ Lâm gia ờ mà không, là toàn bộ Nam Mộc
thành mới đúng a! Không ai không dùng ánh mắt khinh bỉ cùng với những lời cay
nghiệt để sĩ nhục tên này, còn thường xuyên bị đồng tộc huynh đệ đánh đập tàn
nhẫn nữa. Nhưng mà tên này vẫn kiên trì sống tiếp và không ngừng nổ lực, có
không ít lần hắn nghĩ tự kết liễu bản thân đi để được giải thoát nhưng khi
nghĩ đến sự quan tâm, lo lắng của phụ thân và tỷ tỷ hay sự buồn rầu đến nỗi
tóc đã bạc đi hơn nữa của phụ thân mặc dù tuổi của người vẫn chưa đến bốn
mươi, sự tức giận và phẫn nộ của tỷ tỷ khi hắn ta bị đánh hay bị sĩ nhục bằng
những lời cay nghiệt. Hắn lại không thể không một lần tự đứng lên và thầm nói
với bản thân mình sẽ không bao giờ từ bỏ nữa, cứ như vậy hắn chèo chống gần
tám năm này".
Sao khi xem xong những sự việc đã xảy ra những năm này của thân thể này Lâm
Thiên nói :" Nếu như ta đã kế thừa thân thể và tất cả trí nhớ này thì ta thề
ta sẽ kế thừa trách nhiệm và nghĩa vụ của ngươi và ta sẽ thực hiện ước mơ của
ngươi và của ta, sẽ trở thành người trên người, kể từ nay ta sẽ là Lâm Thiên,
lâm gia nhị thiếu gia".
Lâm Thiên vừa nói xong lời hứa thì bổng nhiên toàn thân nhẹ nhõm từ thể xác
cho đến tinh thần.
Tiếp tục hồi tưởng tiếp những trí nhớ còn lại sắc mặt của Lâm Thiên bỗng nhiên
trở nên giận dữ nói: "Được lắm Lý Thanh Trúc, thật không ngờ ngươi lại ẩn dấu
thân phận lý gia tam tiểu thư của mình để tiếp cận lừa gạt tình cảm của ta,
không những vậy mà còn cấu kết với Hồ gia mưu đồ giết ta. Ồ không đúng, chuyện
này không thể nào đơn giản như vậy được, trong đó nhất định có một bí mật nào
đó, ta trước đây nói trắng ra chỉ là một phế vật thật không đáng để cho Lý, Hồ
cùng nhau lập kế hãm hại ta a!".
Đang lúc Lâm Thiên đang suy nghĩ thì cửa phòng bỗng nhiên mở ra, một người đàn
ông trung niên đi vào trên mặt đầy vẽ lo lắng nhanh chóng đi tới bên cạnh Lâm
Thiên hỏi:" Con tỉnh rồi à? Nói cho phụ thân biết ai đánh con. Ta đi trả thù
cho con".
" Phụ thân người đừng nóng, người nghe con nói đã trong chuyện này có nhiều
nghi vấn con vẫn chưa làm rõ ràng được nên hiện tại không thể nào tố cáo bọn
người đó được. Tạm thời đợi con tìm ra nguyên nhân vì sao chúng làm như vậy
với kẻ đứng sau chuyện này nữa. Với lại con muốn chuyện này người hãy để cho
chính con giải quyết" Lâm Thiên nói.
Lâm Chấn thật sâu nhìn Lâm Thiên sau đó nở nụ cười thõa mãn nói:" Con ta lớn
rồi đã biết tự mình gánh vác việc của bản thân rồi hahaha".
Hai cha con trò chuyện hồi lâu, Lâm Chấn mới dặn dò Lâm Thiên cố gắng nghỉ
ngơi sau đó đứng lên rời đi.
Nhìn bóng lưng rời đi của phụ thân Lâm Thiên cảm thấy ấm áp vô cùng, thầm
quyết định trong lòng :" Đây là tình thân sau, thật ấm áp và an toàn, ta sẽ
dùng sinh mạng của bản thân để bảo vệ nó mãi mãi". Phụ thân của Lâm Thiên ,
Lâm Chấn đã từng là một vị vũ linh, nhưng Lâm Thiên cũng không biết nguyên
nhân vì sao phụ thân bị thương, cảnh giới rớt xuống bây giờ chỉ còn là đại vũ
sư lục tinh mà thôi. Tộc trưởng của tứ đại gia tộc đều có tu vi đại vũ sư, tứ
đại gia tộc đều có ẩn dấu nội tình riêng của mình nên không có bên nào quá mức
thì sẽ không xảy ra xung đột. Trong đó Dương gia cơ hồ giữ thế trung lập.
Bỏ ra ngoài đầu chuyện tứ đại gia tộc, Lâm Thiên mới dựa theo công pháp của
chủ nhân thân thể này để kiểm tra và tu dưỡng bản thân mình. Vừa mới vạn hành
lên công pháp để chữa thương thì trong đầu Lâm Thiên hiện lên một hình ảnh là
cho Lâm Thiên lắp bắp kinh hãi nói :" Cái đỉnh này, là nó...nó",


Con Đường Chí Tôn - Chương #2