Người đăng: ng0kpapydkny9x@
Lạc Vũ không khỏi liếc nhìn chủ nhân của quả “Còn” đó, chính là
thiếu niên mặc bộ thổ cẩm màu đen, gương mặt tuấn tú chơi đùa với
dao găm của bộ lạc Tà Mun mà hắn quan sát lúc nãy.
Thiếu niên ném ra quả “Còn”, trên miệng vẫn treo nụ cười tự tin,
dường như chiến thắng đã ở ngay trước mặt.
"Bốp…”
Ngay lúc quả “Còn" có bóng ảnh chim ưng sắp lao vào vòng tròn thì
một âm thanh kì lạ vang lên. Đột nhiên, vòng tròn đích lay động, di
chuyển sang bên trái mấy chục phân. Thiếu niên trơ mắt nhìn quả “Còn"
lệch khỏi mục tiêu.
“Ai?”
Gương mắt thiếu niên hiện rõ vẻ tức giận, hai mắt lóe lên tia lửa.
Vài người tinh mắt liền nhìn được, vừa rồi có một quả “Còn" thứ
hai ném trúng vào cây tre có vòng tròn đích làm cho nó dao động,
dẫn đến quả “Còn" của thiếu niên tuấn tú bị hụt.
Quả “Còn" có bóng ảnh chim ưng bay lên được thêm chừng vài mét nữa
liền tắt ngúm, sau đó lặng lẽ rơi xuống đất.
Thiếu niên tức giận đưa mắt tìm kiếm chủ nhân của quả “Còn" phá
đám kia, thế nhưng biển người mênh mông, hơn nữa vừa rồi mọi người
đều chú ý vào quả “Còn" đại ưng nên quả thực không ai nhìn thấy
được là ai đã tung quả “Còn" kia.
Mà không, có lẽ vẫn còn có người nhìn thấy được, chỉ thấy vị Thôi
phó tộc trưởng ngồi cạnh tộc trưởng bộ lạc Tà Mun chợt nở một nụ
cười nhẹ nơi khóe miệng, trong khi vị tộc trưởng lại khẽ nhíu mày.
Ngoài hai người bọn họ, thật ra vẫn còn một người nữa, chính là
Lạc Vũ.
Vào lúc quả “Còn" đại ưng chuẩn bị chạm đích, Lạc Vũ bỗng cảm
giác được dao động rất nhẹ trong không gian, loại dao động này cực
kì nhỏ bé, nếu không phải Lạc Vũ rất mẫn cảm với các loại khí
tức vì tu luyện Vu Kinh tâm pháp thì có lẽ sẽ không thể nào phát
hiện ra.
Lạc Vũ kín đáo đưa mắt nhìn nơi xuất hiện dao động kia, chính là
thanh niên bên bộ lạc Cơ Tu mà từ đầu đã ngồi xếp bằng, nhắm mắt tu
luyện, trên người ẩn chứa khí tức hung bạo. Mặc dù không tận mắt
nhìn thấy, nhưng trực giác nói cho Lạc Vũ biết, người này có khả
năng rất lớn chính là chủ nhân của quả “Còn" phá đám kia.
Sau pha tung “Còn" trượt của thiếu niên tuấn tú dường như đã làm rất
nhiều người tham gia trở nên nhụt chí, đặc biệt là tộc nhân bộ lạc
Tà Mun. Đúng vào lúc này, ở bên phía bộ lạc Cơ Tu lại bước ra một
thiếu nữ trẻ.
Nàng vừa xuất hiện đã gây sự chú ý của mọi người hai bên. Thiếu
nữ có diện mạo đẹp như ngọc, làn da trắng trẻo mịn màng. Nhìn qua
nàng có lẽ chỉ khoảng mười bốn mười lăm tuổi. Trên đầu tóc tết
gọn gàng, thân mặc thổ cẩm hoa y, lộ ra vẻ dịu dàng mềm mại như
hoa.
Điều làm mọi người ở đây chú ý không chỉ vì dung nhan thiếu nữm mà
còn vì nàng là nữ nhân duy nhất tham gia tung vòng “Còn".
Thiếu nữ cầm trên tay một quả "Còn" màu xanh dương, phía đuôi có
đính hai dải dây màu hồng nhạt. Nàng nở một nụ cười vui vẻ, bước
đi từ tốn, dường như đối với nàng đây chỉ là một trò chơi chứ không
phải là cuộc so tài gì cả.
Mọi người yên lặng theo dõi thiếu nữ, nàng bước đến vạch ném, từ
từ đưa quả "Còn" lên ngang miệng, sau đó dường như đang thì thầm gì
đó với quả “Còn".
Mọi người nhìn nhau vẻ khó hiểu, không biết thiếu nữ này đang có
suy tính gì.
Vào lúc mọi người còn đang thắc mắc hỏi lẫn nhau. Thiếu nữ đã tung
“Còn" rồi. Quả “Còn” của thiếu nữ không xuất hiện ánh sáng linh văn
dữ dội như những quả “Còn" khác, cũng không ẩn hiện hình bóng nào,
chỉ có một luồng sáng nhẹ không ngừng chạy ngang dọc thân “Còn".
Quả “Còn" màu xanh đạp gió mà đi, cũng giống như chủ nhân của nó,
tựa một thiếu nữ từ tốn, lấy tốc độ thong thả ổn định mà bay tới
vòng tròn đích.
Từ phía bộ lạc Tà Mun bỗng xuất hiện một quả “Còn" nữa. Quả
“Còn" này màu vàng nhạt, có ba sợi tua được bện lại với nhau nối
với thân “Còn”. Quả “Còn" màu vàng phá không ầm ầm lao tới, xung
quanh nó đầu tiên xuất hiện âm thanh rít gào của mãnh thú, sau đó
liền nổ lùng bùng. Một bóng ảnh mãnh hổ khổng lồ từ hư không bước
ra, miệng ngậm quả “Còn". Mãnh hổ hai mắt lộ sự hung dữ, chi trước
xòe ra để lộ móng vuốt trắng ởn, lao thẳng tới quả “Còn" màu xanh
của thiếu nữ.
Người thanh niên ngồi nhắm mắt xếp bằng bên bộ lạc Cơ Tu bỗng dưng
mở mắt, bàn tay để trên đùi của hắn khẽ nắm lại, tựa như muốn ra
tay. Có điều ánh mắt nhanh chóng liếc qua phía thiếu nữ kia, thấy
được vẻ mặt của nàng liền làm hắn dừng lại, tiếp tục nhắm mắt tu
luyện.