Chương 1651: Hoàng Hôn Của Chư Thần


Trên Bắc băng dương

Các chư thần khi nghe được cuộc đối thoại giữa Athena cùng Dương Thần, không khỏi có chút ngờ ngàng và không cam lòng.

Không ngờ Dương Thần lại nắm giữ Ám vật chất thứ lực lượng thần bí trong vũ
trụ chưa được biết đến, có thể không đếm xỉa gì đến pháp tắc không gian? Nói như vậy, bọn họ không có cơ hội chiến thắng rồi!

Giống như là
lấy trứng chọi đá, đánh mấy vạn năm chưa chắc đã có thể đập bể khối đá.
Huống hồ bọn họ lại chỉ có một thần cách, sao có thể chống đờ lại Ngọc
thanh thần lôi của Dương Thần được?

Dương Thần bùi ngùi than thở:

- Hiện giờ, sức mạnh tuyệt đối của ta đã hơn hẳn tất cả các ngươi, nếu cứ tiếp tục đánh chi là gây thương vong vô nghĩa mà thôi. Chỉ cần các
ngươi từ bỏ Đại địa chi thụ, để con người trên trái đất có thể sống
những ngày tháng yên ổn thì ta sẽ nể tình xưa nghĩa cũ mà không làm khó
các ngươi.

Theo ý của Mông Tiêu Dao, trận chiến này nếu không phải
chư thần chiếm lĩnh trái đất thì sẽ là các chư thần bị tiêu giệt tận
gốc, dập tắt ngọn lừa khôi phục thần tộc.

Song Dương Thần cũng
không muốn làm như vậy, xuất phát từ trách nhiệm của một con người, một
người chồng, một người cha, hắn cũng không nở ra tay với Athena.

Đó
cũng là lí do vì sao mà Dương Thần hy vọng Athena sẽ từ bỏ tất cả mà
bình tĩnh trở lại.

Bất luận có thể hoán đổi Lâm Nhược Khê trở lại hay không, ít nhất, linh hồn của các cô vẫn còn tồn tại.

Dương Thần biết rõ uy lực của Ngọc thanh thần lôi, nếu như Athena chết đi,
linh hồn của Lâm Nhược Khê và Thập Thất, tất nhiên cũng sẽ sớm bị hủy
diệt.

Dương Thần không dám tưởng tượng, nếu như giết chết Athena thì sẽ đối mặt thế nào với Lam Lam trong những ngày tháng tới...

Khi Tiểu mập mở trừng trừng đôi mắt to tròn vô tội nhìn hắn hỏi mẹ đi đâu,
lẽ nào hắn sẽ phải tự mình nói với con gái rằng chính bố con đã giết mẹ
con?

Chỉ một ý nghĩ nảy lên trong đầu cũng khiến Dương Thần run rẩy trong lòng...

Dương Thần tự nhận đã nhìn thông rất nhiều thứ, đã tự lâu cũng không quan tâm nhiều tới những luân lý thế tục, song có nhiều chuyện, giống như những
chuyện khắc cốt ghi tâm, căn bản không thể thay đổi được.

Đây cũng chính là điểm khác biệt giữa Dương Thần và Mông Tiêu Dao trong con mắt Ngọc Tuyết Ngưng.

Trước những lời khuyên giải của Dương Thần, đa số các chư thần đều lựa chọn im

lặng.

Cũng không phải cứ cam tâm tình nguyện như vậy mà là thực sự nghĩ không ra cách gì có thể đánh bại được Dương Thần.

Lúc này, Athena buông rủ trường giáo xuống, giương lá chắn khổng lồ lên, khẽ than

thở:

- Không thể quay lại nữa rồi, ta đã đợi ngày hôm nay hơn hai vạn năm rồi... cũng cần phải có câu trả lời rồi.

Dương Thần nhíu mày, sự cố chấp của người phụ nữ này vượt xa so với tưởng
tượng của mình, biết rõ là không thể thắng được, vậy mà vẫn cứ muốn đấu
đến thời khắc cuối cùng hay sao?

Zeus vẫn với vẻ mặt âm trầm bỗng nhiên ngẩng đầu nói:

- Dương Thần, cho dù ngươi có Ngọc thanh thần lôi đi chăng nữa, chỉ cần
Đại địa chi thụ không quỵ xuống, chúng ta sẽ vĩnh hằng bất diệt! Nếu như ngươi muốn đấu vậy hãy đem tất cả năng lượng làm tế phẩm cho thần tộc
Titan chúng ta đi!

Zeus ra lệnh một tiếng khiến cho các chư thần khác toàn lực tăng cường kết giới Titan

của Đại địa chi thụ, chi còn lại lão và Athena cùng đấu một trận quyết tô với Dương Thần.

Dương Thần không ghìm nổi lắc đầu khẽ cười nói có chút bất đắc dĩ:

- Các ngươi tội gì mà chuốc khổ vào mình, lẽ nào các ngươi không biết
Dương Thần ta cả một đời chỉ có đánh thắng chứ chưa từng nhận thua hay
sao... Ta không thể thua bất kì ai trong số các ngươi, kể cả các ngươi
muốn đặt cược trái đất.

- Vậy ngươi cứ thử xem!

Zeus hừm
mạnh một tiếng, Lôi đình khổng lồ trên tay lóe lên thứ ánh sáng cuồng
bạo, hấp thu càng nhiều năng lượng từ trong Đại địa chi thụ, uy lực đã
đạt đến đỉnh cao mới.

- Cơn giận thiên thần!

Zeus gầm lên một tiếng giận dữ, vòm trời như sụt lún, tiếng sấm nổ tung.

Lôi đình trên tay trong thời khắc tuột khỏi tay lại khiến cho không gian
xung quanh nó phát sinh ra ma sát không gian kịch liệt, xuất hiện khúc
xạ lôi đình trên phạm vi lớn.

Chỉ một thoáng, cả một vùng bầu
trời đều bị lôi quang kim lam sắc nhuộm đẫm, thân ảnh Dương Thần giống
như một điểm đen nhỏ xíu, chi chớp mắt là không còn tăm tích.

Thế nhưng, chỉ trong chốc lát, một chùm sáng lôi điện màu đen xuyên qua mây gió cuồng bạo mà phóng tới!

Giống như cột chống trời tiến thẳng về phía chân trời, từ từ nuốt sạch lôi đình kim lam sắc ở xung quanh!

Zeus trợn tròn hai mắt vội vã hô gọi Lôi đình quay trở lại.

Thế nhưng sau trở về tay lão thì kích thước chi còn lại 1/3 so với ban đầu, lại bị Ngọc thanh thần lôi hủy hoại hơn phân nửa!

Dương Thần lạnh lùng cười nói:

- Ngọc Thanh thần lôi của ta không chi không thấy pháp tắc không gian của ngươi mà còn có đặc tính sức mạnh của hỗn độn đỉnh mà ta vốn có từ xưa, có thể nuốt năng lượng của các ngươi để hóa thành tu vi của ta. Sao hả, có còn muốn tặng thuốc bồ cho ta nữa hay không?

- Làm gì có chuyện ấy!

Zeus vô cùng phẫn nộ, y vốn thoát ra từ đại trận, hăng hái dự định sau khi khôi phục

Đại địa chi thụ sẽ chấn hưng lại thần tộc.

Nhưng xuất quân gặp trở ngại, vẫn chưa có gì khởi sắc, vậy mà đã bị Dương Thần cản trở như vậy đương nhiên sẽ giận dữ vô cùng.

Chi nghĩ đến đây, Zeus đã hoàn toàn không để ý, bắt đầu vung nắm tay của cự thần Titan tấn công cuồng bạo về phía Dương Thần!

Mỗi một quyền quang của Zeus đều kinh động điện lôi kim lam sắc, uy lực vô
biên, nhưng đối với Dương Thần mà nói thì hoàn toàn không có tính thách
thức gì cả, có thể né tránh một cách dễ dàng.

Dương Thần nghĩ hay là không có tác động của liều thuốc mạnh, chư thần sẽ không hiểu được
sự chênh lệch này, sẽ không tính đến chuyện từ bỏ. Thế nên Dương Thần
không

dự định kéo dài thêm nữa.

Một đạo Ngọc thanh thần lôi
màu đen từ tay Dương Thần phóng ra, kết thành một cự kiếm thần lôi dài
mấy chục thước trong không trang.

Cơ thể Dương Thần như chớp điện, đâm thẳng về phía cái đầu người vĩ đại ở trên tầng mây củaZeus!

Zeus cuống quýt giơ tay ra ngăn cản Dương Thần, nhưng cự kiếm thần lôi tựa
như đâm một khung cửa sổ giấy, rất nhẹ nhàng đã có thể đâm xuyên qua cự
chưởng của Zeus

- Cẩn thận!

Hera đã sớm để ý tới điềm gở,
cây táo vàng trên tay phát ra một tia sáng kim sắc, chính là một quả táo vàng bay vào trong năng lượng nội thể của Zeus.

Oanh!

Một tia sáng óng ánh phát ra từ trên cơ thể Zeus, trong thời khắc cự kiếm Ngọc
thanh thần lôi va chạm với chóp đầu của Zeus gây ra một chút cản trở!

Zeus nhờ vào kẽ hở không này cũng đã tránh được một đòn công kích của Dương Thần!

- Cây táo vàng...

Đòn tấn công không thành này khiến Dương Thần có chút không vui nhìn về phía Hera lạnh lùng cười nói:

- Nếu ngươi đã có thể chống đờ được như vậy, chi bằng ta đối phó với ngươi trước

Hera vừa nhìn đã biết tinh hình gay go hơn, vội vã hô gọi một quả táo vàng
ra, trong khi đó, quả táo vàng này lại giống như hóa thành một hư ảnh
của Hera, bao trùm lấy nhau.

Dương Thần không nói lại lần thứ
hai, lần này thẳng tay ra một chiêu, một đao Ngọc thanh thần lôi từ
không gian bên ngoài trái đất giáng xuống!

Tựa như một chú giao long
màu đen cắn xé vậy, không ngừng rơi xuống theo, càng lúc càng sung sức,
cho đến khi cả cơ thể Hera đều bị bao phủ trong đó!

A!!

Hera khó lòng kêu lên một tiếng, cây táo vàng trên tay như muốn cứu chủ,
song thực sự lại không chống đờ nổi sức đè nén ở cảnh giới cấp cao như
Ngọc thanh thần lôi, bị hóa thành những mảnh vụn vàng, rồi biến mất.

Hera dựa vào quả táo làm tiêu giảm thương tổn, rồi lại có Đại địa chi thụ
liên tục vận chuyển năng lượng, nên cuối cùng cũng coi như sống sót,
song thần cách của cô ta suy yếu vô cùng.

Thân thể cự thần Titan
cũng khó mà duy trì cho được, Hera nhanh chóng biến hóa trở lại hình
thái con người ban đầu, hóa thành cô gái áo xanh, mặt mũi trắng bệch
miễn cường trôi nổi trong không trung.

Uy lực một đòn công kích
của Dương Thần khiến cho chư thần khiếp sợ. Hera lại chi bị Ngọc thanh
thần lôi va nhẹ một cái mà đã bị trọng thương như vậy, còn phá hủy thần

khí, nếu như tiếp tục đấu thêm một lát nữa, vậy chẳng phải là ngay cả đến
luân hồi cũng không có cơ hội nữa, thậm chí hồn bay phách lạc!?

Nguy hiểm đến tính mạng hơn nữa là tốc độ cực nhanh của Ngọc thanh thần lôi
vượt xa so với tưởng tượng. Nếu không có Đại dự ngôn thuật của Athena,
bọn họ muốn né tránh khó như lên trời vậy!

Đúng lúc Chư Thần vẫn
còn đang lúng túng không biết phải làm sao thì Dương Thần đã hô gọi mấy
chục thần lôi lên với mục tiêu trực tiếp phá hủy kết giới Titan của Đại
địa chi thụ!

- Đừng để hắn phá hoại kết giới! Bảo vệ Đại địa chi thụ!

Poseidon hô lớn một tiếng, chư thần cũng không dám để Dương Thần dễ dàng phá

hoại kết giới công kích Đại địa chi thụ, chi có thể bất chấp tất cả mà xông
lên phía trước thi triển các tuyệt chiêu của mình, cố gắng hết sức mình
để kháng cự mấy đạo thần lôi này.

Nhưng sức mạnh của Ngọc thanh
thần lôi, kể cả tu sĩ Ngọc thanh đỉnh cao cũng không dám tùy tiện đụng
chạm, thực lực của chư thần đâu có chịu được?

Khi thần lôi màu
đen làm tiêu hao hết sức phản kháng của các chư thần thì cũng giống như
Hera vậy, bảy vị chủ thần còn lại cũng đều vì bị trọng thương mà mất đi
thân thể Titan, khôi phục lại bộ dạng ban đầu.

Muốn tiếp tục chiến
đấu, gần như không thể nào, những tồn thương của thần cách nếu như không chăm sóc trong thời gian dài thì khó mà hồi phục lại như cũ được.

Ánh mắt Dương Thần liếc qua về phía Zeus và Athena vẫn còn nán lại, nói:

- Các ngươi cũng đã nhìn thấy rồi đấy, ta muốn hủy diệt Đại địa chi thụ, các ngươi hoàn toàn không thể ngăn cản được.

Athena nhíu mày, có vẻ như đang chìm đắm trong suy tư.

Còn Zeus lại mặt mày ủ rũ, lúc đó đột nhiên lại cảm thấy có điều gì đó
hoang đường, lớn tiếng cười to, gắt gao nhìn chằm chằm Dương Thần nói:

- Nếu đã như vậy, thì liều một trận thôi!

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Chương #1651