1 : Kỳ Lạ .


Kéo lấy cặp sách, An Gia Huy bước vội trên đường, thân thể gầy yếu khiến cho
hắn có chút thở hổn hẳn, trong lòng hắn có sợ hãi : '' Đáng chết, hôm nay là
ngày đầu tiên đến trường, nếu như đến trễ, kiểu gì cũng bị thầy giáo chủ nhiệm
đuổi ra khỏi lớp cho xem ! '' .

Nghĩ đến thầy giáo chủ nhiệm Phương lão ma, An Gia Huy càng thêm sợ hãi, bắt
đầu bật hết mã lực chạy đến trường .

Nhìn thấy phía trước to lớn bảng hiệu, An Gia Huy cũng không theo cửa chính đi
vào, nếu không bị bảo vệ bắt được, đến lúc đó hậu quả có thể nghĩ .

Thuần thục tránh đi bảo vệ, An Gia Huy đi đến hàng rào nơi góc, nơi đây hàng
rào tương đối thấp, tuy vậy hàng rào cũng cao khoảng 2 mét .

Cũng không lựa chọn leo hàng rào, An Gia Huy lựa chọn môt phương án thuận tiện
hơn .

Đúng vậy, chính là chui lỗ chó .

Cuối người xuống, dời đi che chắn lại mớ gạch, trước mắt hắn xuất hiện một cái
lỗ nhỏ, đầu tiên vứt cặp sách qua hàng rào, sau đó cuối người xuống chuẩn bị
chui qua .

Vóc dáng cua hắn tương đối nhỏ, cho nên không lớn lắm lỗ hổng hắn cũng thuận
lợi chui qua, nhưng cả người hắn lúc này khựng lại, bởi vì trước mắt hắn xuất
hiện một đôi giày màu đỏ, An Gia Huy ngẩn đầu lên, đập vào mi mắt là một đôi
thon dài trắng nõn đùi đẹp, kẻ sọc ca-rô váy ngăn, thon thả vòng eo, ngạo nhân
vòng một cùng với một trương xú thí gương mặt, mà gương mặt chủ nhân không
phải là ai khác, chính là hắn lớp trưởng Lê Khả Hân .

Lê Khả Hân lúc này từ trên cao nhìn xuống, nhìn An Gia Huy cái kia đáng khinh
gương mặt, khuôn mặt đột nhiên biến đổi, một tay che đi váy ngắn, một bên hét
ầm lên : '' A a a .... , ngươi đang nhìn cái gì đấy ? '' .

An Gia Huy lúc này ở phía dưới nhìn lên, ở cái này góc độ hắn có thể nhìn thấy
vị này lớp trưởng đáng kính dưới váy cảnh sắc, Đôrêmon chíp bông, nàng năm nay
bao nhiêu tuổi ? .

An Gia Huy lúc này thu hồi tầm mắt, bất đắc dĩ lắc đầu, một bộ chuyện này đều
tại ngươi, tất cả không liên quan đến ta nói : '' Đều tại ngươi, tự nhiên để
trước mặt ta làm gì, ngươi trả trả lại sự trong sáng cho ta ô ô... ! '' .

Nghe hắn vô liêm sỉ lời nói, Lê Khả Hân trong nháy mắt bạo nộ, nàng tóc dài
bay phất phới, khói xanh từ sau lưng nàng bốc lên, An Gia Huy có thể nhìn thấy
địa ngục cảnh tượng, nàng gằn từng chữ : '' Ngươi ! Đi ra ! '' .

Năm phút sau, An Gia Huy trở lại lớp học trong đám bạn học sợ hãi thán phục âm
thanh .

'' Oa ! Đây không phải là chúng ta 12A Tam Đại Hiệp bên trong Đi Trễ Đại Hiệp
sao, bây giờ đã là 9 giờ sáng mà đại hiệp mới đến lớp, quả nhiên công lực thâm
hậu, tiểu sinh tự nhận không bằng ! '' .

'' Ha ha, ngươi nói sai rồi, Trần Tân tên kia đã Phá Toái Hư Không rồi, bây
giờ chỉ còn lại 12A Nhị Đại Hiệp, đúng là buồn thay ! ''.

'' Ờ, đúng ha ! '' .

An Gia Huy vừa mới bước vào lớp, từng đạo chát chúa thanh âm vang lên, trong
nháy mắt vang vọng lớp học, thanh âm bên trong tràn đầy vẻ châm chọc .

An Gia Huy tập mãi thành thói quen, cũng không để ý cả lớp cười nhạo, hắn nhìn
xung quanh, không nhìn thấy Phương lão ma bóng dáng, lúc này mới yên tâm ngồi
vào bàn .

Bàn học của hắn nằm ở cuối lớp, nơi đám học sinh cá biệt thích nhất địa
phương, bởi vì cuối lớp sẽ không có ai để ý đến mình, An Gia Huy nhìn mình bạn
cùng bàn, tên này gọi là Lý Kiệt, biệt danh gọi là Xuân Mộng Đại Hiệp, đúng là
đại danh đỉnh đỉnh 12A Tam Đại Hiệp một trong .

Tên này so với hắn còn kỳ ba, một lần ngủ gật trong giờ học, tên này tỉnh dậy
và thấy quần mình ướt, cái tên Xuân Mộng Đại Hiệp cũng từ đó mà ra .

An Gia Huy cũng không quấy rầy vị này Đại Hiệp giấc ngủ, riêng phần mình gục
xuống bàn, cầu mong một ngày học tập sớm qua .

Hôm nay là khai giảng ngày đầu tiên, chương trình học cũng chẳng có gì An Gia
Huy nằm mơ mơ màng màng một hồi, lúc này cũng đã tới giờ đi về .

'' Oa ! '' Ngáp một cái thật dài, An Gia Huy thu dọn cặp sách đi ra khỏi
phòng, nhìn Lý Kiệt còn gục trên bàn nằm ngủ, chắc đang mơ thấy vi tiên nữ
nào, An Gia Huy cũng không đánh thức hắn dậy, cứ để tên này ngủ tới chiều .

Đi ra khỏi phòng, nhìn Lê Khả Hân lúc này mặt y hệt đống phân thu dọn đồ đạc,
hắn tranh thủ thời gian chuồn lẹ, vị này lớp trưởng nhưng mà nổi tiếng thù dai
.

Cũng không trở về nhà, An Gia Huy chạy bộ đến quán game gần trường, bây giờ là
11 giờ trưa, hắn dự đinh ngồi chơi game tới tối mới về nhà .

Ùm! Ừm! Ừm! Ầm! .

Lúc này, tiếng động cơ cùng với tiếng nổ mạnh thanh âm vang lên, cuồng phong
cùng với bụi mù hướng về phía An Gia Huy đánh tới .

'' Khụ ! Khụ ! ...! '' Ho khan một tiếng, An Gia Huy lúc này mới tỉnh hồn lại,
nhìn thấy cảnh tai nạn trước mắt, một chiếc mô tô phân khối lớn, chạy với tốc
độ cao, lúc này chính là đâm xầm vào cây cột điện, ngồi trên xe thanh niên lúc
này văng ra khỏi xe, cả người tại trên không trung lăn vài vòng, lúc này mới
cắm đầu vào trên hàng rào, máu tươi trong lúc nhất thời văng tung tóe .

An Gia Huy chính là bị cảnh tượng này hù dọa, lui về phía sau mấy bước, nhìn
xem thanh niên cả người co giật, miệng phun ra máu tươi, mắt thấy không sống
nổi, An Gia Huy hoàn toàn bối rối .

Lúc này, người xung quanh toàn bộ bu lại vây xem, có người gọi điện thoại cấp
cứu, có người báo cho cảnh sát, còn có người chụp ảnh đăng lên facebook, cảnh
tượng trong lúc nhất thời trở nên nhốn nháo .

An Gia Huy lúc này ở một bên vây xem, không lâu sau xe cấp cứu chạy tới, nhưng
thanh niên lúc này cũng đã tắt thở .

Được rồi, chuyện này cũng chẳng liên quan gì đến hắn, hắn chỉ là bị cảnh tượng
máu me cho hù đọa mà thôi .

Tưởng tượng đến đến màu trắng xen lẫn với màu đỏ dịch nhờn, từ thanh niên
trong lỗ ta chảy ra, An Gia Huy cảm thấy trong bụng cuộn trào, hắn nghĩ mình
trưa nay có thể không ăn được cơm .

An Gia Huy đang định xoay người bước đi, nhưng bước chân đột nhiên dừng lại,
con mắt trợn thật to, mồ hôi lạnh từ sau lưng ứa ra .

Lúc này, An Gia Huy tỉnh táo lại, nghĩ đến chuyện vừa mới xảy ra, hắn gặp ma,
sau đó đem ma cho ăn rồi .

Hoang đường suy nghĩ, hoang đường ý tưởng, An Gia Huy cảm thấy mình điên rồi,
hắn cũng chẳng có hứng thú chơi game nữa, lách người chạy qua đám đông, chạy
trở về nhà .


Cơ Thể Ta Có Cái Thâm Uyên - Chương #1