6 : Thiên Du Học Viện


Người đăng: Hoang Truong

Lúc này đây đã quá nửa đêm, Vương Thiên Động đang ngồi trên giường nhìn viên thuốc trên tay, lòng thầm nghĩ :

- Ừm, nếu không có Nữ Oa tỷ với tên Gia-vê gì đó đến thì ta cũng chả nghi ngờ gì việc trở thành Thiên Địa Điểm Lành , người gặp người thích hoa gặp hoa nở đâu, bất quá giờ đây ….



Hắn vẫn còn chưa quên màn tranh cãi vớ vẩn kia, lời cảnh báo của tên tự xưng ra 1 mớ tên , cái cảm giác như là nếu nghe theo cô Nữ Oa kia thì sẽ bị người người hô đánh.Lại thêm cái ánh sáng- ờ , chính là ánh sáng đấy, không phải kiểu “ thấy tiền là mắt sáng lên “ đâu mà là kiểu đèn pha kia- ở trong mắt cô ta, cái kiểu này hắn rõ quá mà :

- Có đồ chơi mới rồi.



Càng lúc hắn càng thấy đây là 1 vũng lầy lớn, hắn mà bước 1 chân vào đấy là chết lúc nào không biết.Bất quá, không bước vô thì coi như mất toi 3 cái Thần hồn



- Thôi – hắn chỉnh chu chăn gối, cất lọ thuốc vô ngăn kéo rồi đắp chăn đi ngủ, lòng thầm nhủ - Tên nhiều tên kia cũng đã nói, Oa tỷ hẳn sẽ không hại chết ta a, đây chính là cầu phú quý trong nguy hiểm a, ta không vào địa ngục ai vào địa ngục. – Hắn bừng bừng nghĩ , thiếu chút nữa trực tiếp cầm lọ thuốc đem đi nuốt vô, trong lúc vô thức coi như đã quyết định nuốt cái viên đan dược chưa biết tên đó.





Sáng hôm sau hắn dậy, mở ngăn bàn mới nhớ ra vụ lọ thuốc, lại bắt thấy đau đầu…Uống….Không uống….



Hôm đó hắn ăn sáng mà trong đầu thì toàn những Nữ Oa, cái tên nhiều tên, thuốc, gà, mắt,gái….



Đột nhiên ngoài cửa có tiếng gõ cửa, dù mồm đang đầy bánh mì nhưng hắn vẫn phải đi ra mở cửa. mẹ hắn thì đang nấu ăn còn bố hắn thì đang đọc báo, cả hai đều nhất trí rằng 1 công việc thiêng liêng trọng đại như thế cần phải dành cho 1 con người thông minh xinh đẹp tài sắc vẹn toàn, cầm kì thi họa đầy đủ như hắn, mặc dù chả biết cầm kì thi họa là gì nhưng hắn cảm thấy với trí thông minh của mình thì không gì là không thể học được.



Chuyển sang chuyện cái cửa, hắn mở cửa ra thì thấy 2 thanh niên mỗi người ước chừng 16 tuổi, thấy hắn ra mở cửa , 1 người tiến lên trước hỏi :



- Tiểu muội, ta gọi Mã Đào,cho ta hỏi đây có phải là nhà của … ừm xem nào …. Vương Thiên Động không? – Thiếu niên vừa nói vừa lấy 1 tờ danh sách ra dò.



Thiên Động nghe có người gọi mình “tiểu muội” bèn chỉ chỉ trỏ trỏ :

- A à ương iên ộn, ới ả a à am.



- Tiểu muội, ngươi nói cái gì a? – thiếu niên bước lên hỏi hơi dừng lại 1 chút,cười cười hỏi lại lần nữa.



Thiên Động nghe thế bèn lấy hết sức bình sinh, trợn mắt há mõm, phùng mang trợn má ra nuốt hết chỗ kia, kết quả tự nhiên là … nghẹn.Hắn bèn vận lực khạc cái mớ kia ra thùng rác ngay cạnh, vừa thở hồng hộc vừa nói :



- Ta là … hộc … Vương Thiên Động, với cả … hộc, ta là nam.

- Khụ, tiểu muội không nên đùa cợt a – Thiếu niên kia ngưng lại,sau đó cười cười nói.

- Ta là nói thật a, ngươi phải tin ta a.

- Ừm , ta có thể nói chuyện với lão nhân nhà ngươi không? Thiếu niên kia hiển nhiên không tin, hỏi khiến cho Thiên Động trợn mắt lên , chạy vào nhà mời cha mẹ ra.



Thiếu niên thấy lão gia Thiên Động bước ra bèn cung kính giơ tay chào :

- Chào Ngài, ta là Mã Đào, học sinh từ Thiên Du Học Viện.Hồm nay ta tới đây chính là nhằm mục đích mời Thiên Động tới Học Viện Thiên Du theo học.

- Ân, ta gọi là Vương Lâm, hôm nay rồng tới nhà tôm a, mời ngồi mời ngồi.- Lão gia Vương Lâm cười sảng khoái nói, mang theo 1 chút thụ sủng nhược kinh,hiển nhiên hắn cũng nghe danh của Thiên Du Học Viện.- ta đã sai Động Nhi đi pha trà a.



- Đa tạ. – Mã Đào vừa cười nói vừa ngồi xuống.

Vừa lúc này, Thiên Động mang trà ra, pha ra 4 cốc trà , bất quá tên thiếu niên mặt lạnh như tiền từ đầu đến cuối không nói một câu nào, giờ mới thốt được 1 câu “ Không uống” , giờ vẫn đang đứng đằng sau lưng tên thiếu niên kia hay chuyện trò kia, làm Thiên Động hắn không khỏi liên tưởng tới màn đòi nợ thuê trong bộ phim được chiếu cách đây hơn 1 tuần, cũng 4 người, 1 tên đi đòi nợ 1 tên đứng sau bảo kê.

- Động Nhi a, để ta giới thiệu cho ngươi, đây là Mã Đào đến từ Thiên Du Học Viện, còn vị huynh đệ đây, đây chính là Động Nhi nhà ta đó.



Thiên Động thì trợn mắt lên, ta là người ra mở cửa a, tự nhiên ta phải biết chứ.Còn tên Mã Đào kia thì suýt nữa sặc, hắn cũng thật không ngờ muội muội nhìn đáng yêu như thế này lại là…. hồ sơ ghi rõ là nam a.



Sặc thì sặc, hắn rất nhanh trấn tĩnh lại, cười nói :

- Ha ha, không nghĩ ngươi thật sự là Thiên Động a, ta gọi Mã Đào, học sinh khóa Giáp của Thiên Du Học Viện, ngươi có thể gọi ta là Đào ca a.

- Đào ca - Thiên Động vừa cười vừa ôm quyền, còn trong lòng thì đang tính xem ngày sau nên xử tên này như thế nào.

Sau khi nói chuyện được 1 lúc thì bắt đầu vào chuyện chính sự :

- Ngươi có nguyện ý gia nhập chúng ta Thiên Du học viện không, Thiên Du học viện chính là học viện hàng đầu trong 3 tiểu thành xung quanh đây, vào Thiên Du học viện ngươi sẽ tận hưởng hệ thống giáo dưỡng đến từ các giáo sư, ngươi sẽ có được kinh nghiệm từ các thế hệ trước, tri thức chứ không cần tự lần mò nữa.



Nghe thấy vậy, Thiên Động liếc nhìn lão cha, thấy lão cha hắn đang lén lút gật đầu với hắn, còn Mã Đào thì giả bộ không để ý.

- Ngươi còn có cơ hội được các giáo sư chỉ bảo, đọc được các công pháp,tâm pháp, cách sử dụng Thần kĩ hiệu quả nhất, ngoài ra còn được tiếp xúc với những việc ở trong Xã hội, nếu ngươi chỉ ở lại 1 chỗ sẽ không thể nào mà biết được.

- Ta hỏi lại, ngươi có nguyện ý gia nhập Thiên Du học viện không?

- Ta nguyện ý.

- Hảo, ngày nhập học chính là 15 ngày sau, vị trí chính là ở cửa Tây, tùy tiện hỏi 1 người là biết a.Ân, nhớ mang theo quần áo chăn chiếu đấy nhé, đồ dung cá nhân nơi đó ngươi tự lo, đưa lệnh bài của ngươi đây để ta đăng kí nào.



Đăng kí xong xuôi thì hắn cũng chạy mất, cơ mà thực ra thì nhiệm vụ của hắn cũng chỉ có vậy thôi, chả có gì hơn cả.



Lúc này Thiên Động mới nhận ra, sao tên Mã Đào kia biết hắn có lệnh bài ?

Hẳn là có quen biết ở Thần hồn điện đi.



~~~~~~~~~~~~~~~~~



Trong lúc đó,tại 1 quán ăn nọ:

- Thiếu chủ, 1 tên Phàm cấp Thần hồn thôi, sao lại cất công từ tận học viện đến đây vậy?Cả trăm dặm chứ ít ỏi gì?

Cái tên mặt lạnh như tiền cất tiếng hỏi, giọng khan khan như thể 10 năm chưa nói câu nào vậy, hoặc có thể đây là lý do hắn không nói nhiều chăng?

- Ừm, ngươi có biết rằng 1 cái Phàm cấp Thần hồn chỉ có thể khiến cho Tiên thiên thần lực tăng lên đến ước chừng cấp 3-4 , còn Nhân cấp thì tầm cấp 6 đến 7 không? Tên Mã Đào thanh niên vừa nói vừa gắp 1 miếng thịt cá – Ân, ngon thật đấy.

- Ừm , đến đâu rồi nhỉ, 1 cái Nhân Cấp có thể ở khoảng 6-7 cấp, ngươi có biết hắn lúc khảo nghiệm ra Thần hồn là bao nhiêu cấp không?

- 9 cấp.Và mới hôm qua thôi hắn còn đi đăng kí tại Thần hồn điện kìa.

- Biến dị Thần hồn. – Thanh niên lạnh lùng buông 1 câu

- Hoặc là vô cùng hiếm thấy Song Sinh thần hồn.Dù là gì thì vẫn phải thu về.-Hắn nói như chém đinh chặt sắt.


Cổ Tạo Đại Lục Kí Sự - Chương #7