Vân Hải Chiến Uế Thiên Ngạc


Người đăng: Hoang Truong

Quay ngược trở lại vài phút trước, trong lúc nhóm của Thiên Động đang đánh với đội bên kia thì Vân Hải đang phải đánh nhau với Uế Thiên Ngạc.

Uế Thiên Ngạc là 1 yêu thú vô cùng hùng mạnh thời kì thượng cổ, điều đó là đương nhiên khi mà nó co thể xưng bá cả 1 vùng. Tuy vậy hầu hết mọi loài sinh vật to lớn khổng lồ nào cũng đều có 1 loại yếu điểm và Uế Thiên Ngạc cũng vậy, đặc biệt là khi nó được tạo thành từ Thần hồn Dung hợp kĩ, đó chính là tính cơ động.

Vân Hải dụ khị con quái vật đó đuôi theo hắn, tuy rằng hắn sở hữu Thiên Cấp thân pháp tuy nhiên lại kém hơn đối phương hẳn 1 cái đại cảnh giới,trong khi đối phương đồng dạng sở hữu tốc độ sánh ngang với Địa cấp đỉnh phong công pháp.

Người ta thường nói, khi bị 1 con cá sấu đuổi chỉ có thằng ngu mới chạy theo đường thẳng , điều này cũng được áp dụng tương đương cho Uế Thiên Ngạc. Vân Hải liên tục xoay chiều đổi hướng, thi thoảng quay lại tung ra vài chiêu đấm xì dầu cật lực thi hút sự chú ý của Uế Thiên Ngạc.

Chiêu số này đương nhiên có thể áp dụng với hầu hết cấp thấp ngạc loại Yêu thú, tuy nhiên Uế Thiên Ngạc là gì? 1 cái thượng cổ cực kỳ hùng mạnh sinh linh, lại thêm do bản thân là Thần hồn Dung hợp kỹ nên có được trí tuệ bản thân, chỉ là chiêu chạy zic zac thì làm sao làm khó được nó chứ.



Uế Thiên Ngạc tung đôi hắc dực lên, đột nhiên từ trên vô số gai nhọn trên lưng của Uế Thiên Ngạc cùng đôi Hắc dực kia tràn ra vô số khói đen. Những khu vực sàn đấu chạm phải vùng khói đen này lập tức bị ăn mòn, tuy là tốc độ vô cùng chậm nhưng ở đây ai không có thị lực tốt, dù vô cùng chậm cũng đủ nhận ra rồi.

Uế Thiên Ngạc vẫy đôi Hắc dực, lập tức tốc độ nó thẳng tiến nhanh hơn trước 5 thành, chỉ trong 1 thoáng chốc đã đuổi kịp Vân Hải , Vân Hải chỉ kịp nhìn thấy 1 cái miệng rõ to đầy máu đen lao thẳng tới phía mình, vội vàng né ngay ra khỏi tầm của cái miệng kia. Dù vậy trong lúc vội vàng vẫn bị trúng 1 cú quật từ 1 cái cánh của Uế Thiên Ngạc, không khỏi đau điếng. Tuy rằng trên cánh có làn khói ăn mòn nhưng với lớp bảo hộ của Vân Hải thì nó chả là cái khỉ khô gì.

Về phần Uế Thiên Ngạc, sau cú đớp hụt đó nó lại vòng trở về, lúc này tốc độ của nó quay trở lại như lúc ban đầu tuy nhiên giờ thì Vân Hải không còn muốn mèo vờn chuột nữa, có trời mới biết khi nào nó dung được cái tang tốc kia và dung được bao nhiêu lần. Hắn sử dụng Thần kĩ thứ nhất, cường hóa toàn thân , song trảo bừng lên ánh lửa đỏ như máu và hàn khí đen chứ không phải xanh như hàn khí bình thường, 2 sừng đồng dạng hóa thành màu đỏ và đen tuyền, có chút trong suốt.Đồng thời hắn rút ra 1 cây trường thương được đúc bởi 1 loại kim loại kì bí, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt lại trong suốt, đầu thương hình dáng tựa như đầu rắn trừ việc ngọn trên đầu, 2 bên có 3 hàng gai nhọn và dài. Tuy vậy dường như thanh trường thương này có 1 thứ cảm giác vẫn còn thiếu 1 cái gì đó, chưa được hoàn thiện.

Khoảnh khắc Vân Hải cầm thanh trường thương lên, đột nhiên băng và hỏa tràn ra từ đôi bàn tay hắn, lan vao thân của thanh trường thương, nhập vào sâu bên trong.2 luồng Hàn khí và Hỏa khí xoáy thành lốc xoáy , tạo thành 1 cái tổ hợp trận pháp kì bí , phóng lên mũi thương, bao phủ mũi thương trong làn khí đó.

Lúc này đây , trên khán đài 1 số vị viện phó bắt đầu thảo luận:

1 vị Viên phó, toàn thân tỏa ra 1 thứ mùi khét như thể đã ở trong 1 cái lò nung suốt hàng trăm năm vuốt râu, nói:

- Nếu ta không nhầm , thanh trường thương kia tạo thành từ Kim Nguyên Tinh, 1 loại vô sắc kim loại, thế nhưng thứ ánh sáng từ bên trong thanh thương kia là thứ gì…Hơn thế cách chế tạo Băng dẫn và Hỏa dẫn này rất cao thâm, dường như không chỉ đơn giản là dẫn khí mà thậm chí còn mô tả kinh mạch của 1 đầu yêu thú nào đó,rất có thể là quan sát kinh mạch yêu thú mà ngộ ra. Khả năng quan sát hẳn phải rất cao , thủ pháp cũng phải tuyệt mĩ mới có thể đạt đến mức độ dẫn hoàn hảo như vậy.



1 người trông vẻ ngoài như 1 lão trung niên nhân nhưng nếu thật sự quen hắn thì sẽ biết tuổi hắn rất trẻ, chỉ trên 200 tuổi, chỉ là hắn thích hình dạng trung niên oai hùng quắc thước nói:

- Ngươi nói chưa hết Triệu lão, thứ lửa mà hắn sử dụng chính là Vạn Huyết Quỷ Viêm, tạo thành từ máu huyết của vạn đầu yêu thú, hoặc tinh huyết của 1 con yêu thú hỏa thuộc tính cấp bậc cực cao. Thứ băng mà hắn sử dụng có đôi chút giống với Hàn Băng vạn niên, dễ dàng thấy được hắn cực kỳ tinh thông cả Hỏa Khống và Băng khống mới có thể khống chế cả 2 loại nguyên tố hoàn mỹ thế, thậm chí còn không có 1 chút chấn động nào. Vũ khí chỉ là phụ thôi.

1 vị mỹ phụ trung niên nghe 2 người nói, mỉm cười ngăn lại màn đối thoại:

- 2 ngươi im đi được rồi, tiếp tục quan sát đi.

Lúc này trên sàn đấu, Vân Hải đang quyết chiến với Uế Thiên Ngạc. 1 người 1 thú liên tục tấn công lẫn nhau. Vân hải nhằm trường thương tấn công bất cứ khi nào có thể. Nguyên vốn Uế Thiên Ngạc là do Thần hồn dung hợp kỹ mà thành,nói cách khác chính là Linh khí đất trời, thế nên có thể nói bản chất nó vừa không có bất kỳ yếu điểm nào, đồng thời mọi vị trí trên cơ thể nó chính là yếu điểm.Chỉ cần khiến cho lượng Linh khí dung để dựng nên Uế Thiên Ngạc không đủ để duy trì thì Uế Thiên Ngạc sẽ tự động sụp đổ.

Uế Thiên Ngạc sau vài giây chợt nhận ra không thể tiếp cận được Vân Hải : độ cơ động tên này quá cao bèn khạc ra 1 đống khói đen dày đặc bao phủ 1 vùng bán kính 5 mét xung quanh nó.Vân Hải đang ở trong phạm vi bị ảnh hưởng bởi làn khói đó, hắn chợt nhận thấy làn khói này không thực sự có lực công kích cao mà quan trọng hơn là 1 thứ hợp chất tồn tại như keo dính ở bên trong làn khói đó khiến cho hắn không thể di chuyển 1 cách tùy ý, tốc độ bị suy giảm trông thấy. Dường như thứ chất này cũng không dễ bắt lửa nữa, mà cũng có thể là không thể bắt lửa chăng.

Vân Hải chẳng quản được nhiều đến thế, giơ thanh truòng thương lên, ánh sáng của cây thương trước là ở trong thể nội giờ thì tràn ra ngoài 1 cách rực rỡ , ánh sáng thậm chí lấn áp cả lớp khói đen kia. Đúng lúc này thì Vân Hải đột nhiên nhảy sang bên phải, kịp thời tránh né 1 cái miệng rộng khổng lồ vừa mới lao tới chố hắn đứng. Uế Thiên Ngạc vừa mới lao ra từ làn khói đen dày đặc kia, có thể ánh sáng đã khiến cho nó tìm được đường. Cái miệng rộng đen ngỏm của Uế Thiên Ngạc chỉ vừa mới khép lại ngay sau khi Vân Hải nhảy ra khỏi đó chưa tới 1 giây.

Dường như tìm được cơ hội , Vân Hải vẫn còn đang trong đà nhảy vung cây thương quật vào mõm Uế Thiên Ngạc. Đúng là quật mà không phải là đâm hay là chém. Cây thương vừa chạm tới mồm Uế Thiên Ngạc đã ngay lập tức rũ bỏ đi sự không hoàn mỹ kia, rung 1 cái ngay lập tức 3 hàng gai nhọn dịch chéo sang, hiện lên 4 cái chân nhỏ xíu. Đầu thương đột ngột tách ra thành 2 phần , hóa thành 1 cái miệng đầy răng nanh, đồng thời nó thình lình mở ra 2 con mắt màu hoàng kim.

Sinh vật vừa mới xuất hiện ngay lập tức vung đuôi lên, tức phần thân và tay cầm của cây thương, lúc trước mới chỉ dài khoảng chừng 1 mét 5, nay đột nhiên dài ra gần gấp 4 lần, quấn quanh mồm Uế Thiên Ngạc suốt 6 vòng, hơn nữa sinh vật này có vẻ cực kỳ cứng cỏi khi Uế Thiên Ngạc tìm mọi cách kéo nó ra, cào cấu cắn xé các kiểu mà thậm chí không để cho nó có nổi 1 vết xước trên cơ thể.

Vân hải nhảy bật dậy khỏi mặt đất, nhìn lấy Uế Thiên Ngạc vẫn đang vật lộn với sinh vật kì dị vừa nãy, song thủ hóa trảo, cường hóa ở mức độ cực đại, thậm chí móng tay còn dài ra quá 5 phân.

Đúng lúc này Uế Thiên Ngạc giương đôi song dực của nó lên, bay thẳng lên không trung 7-8 mét, 2 mắt hóa thành 2 quầng sáng đỏ rực, thân mình đột ngột phình to ra gấp ba lần, rơi thẳng xuống như 1 khỏa thiên thạch.

Vân Hải ngớ người ra, hắn có thể nghĩ ra 1 vài cách mà Uế Thiên Ngạc có thể phản ứng thế nhưng đây lại là 1 trong vài cách mà hắn không nghĩ ra, sự thật là hắn cũng không nghĩ tới Uế Thiên Ngạc có thể thình lình phình to ra như vậy, mà lúc hắn định thần lại thì cũng đã mất 2 giây thời gian, Uế Thiên Ngạc đã bắt đầu rơi xuống, đồng thời dường như còn phát động 1 trường trọng lực ngay bên dưới nó khiến cho việc di chuyển ra ngoài hiện tại hẳn là bất khả thi.

Chỉ trong 1 tích tắc , hang loạt suy nghĩ và phương án đối phó với cú rơi này chạy ngang qua đầu Vân Hải. Hắn co chân phải lên, hình thành 1 thế đá, chân phải của hắn đột nhiên bùng lên 1 ánh chớp, trong tích tắc có thể thấy được 1 hư ảnh mờ ảo của chân của 1 loài dã thú nào đó, khong phải chân người, không phải chân của Rồng , mà tựa như chân 1 loài thú có móng guốc nào đó.

Chỉ 1 cái móng guốc, thế nhưng lại tràn ngập ra 1 thứ khí tức tối cao, tựa như vượt qua cả vương, hoàng chạm đến ngưỡng cửa của Thần.

Vân Hải tung 1 cú đá thẳng lên trên, từ chân phải của hắn hiện lên 1 làn song điện, tạo thành hư ảnh 1 cái móng guốc , thế nhưng nó tràn đầy cổ xưa, tràn đầy 1 thứ khí tức đến từ viễn cổ.

- Thiên Đế cước.

Uế Thiên Ngạc vừa bị trúng cước đó, trực tiếp bị sút văng ra ngoài 30 mét, thẳng tiến chỗ … đám Vương Thiên Động.

Vân hải vừa mới nhìn thấy chỗ mà Uế Thiên Ngạc bị sút bay tới thì méo mặt cười khổ.

“ Ầm Ầm Oang”

Uế Thiên Ngạc vừa bị sút bay tới, tiện tay đỡ dùm luôn mũi tên của Thiên Động, nhận thấy ánh mắt của Thiên Động nhìn mình, hắn le lưỡi cười ra vẻ “ ta đây không biết gì hết à nha”

Vừa bị sút văng 1 cú rớt ra khỏi bầu trời, Uế Thiên Ngạc đột nhiên trở nên nhợt nhạt, Phát sáng 1 thứ ánh sáng vô cùng mãnh liệt và… phát nổ.


Cổ Tạo Đại Lục Kí Sự - Chương #50