Khảo Hạch Học Viện (5)


Người đăng: Hoang Truong

Vân Hải vác Ngao Tề, chạy ra phía rìa ngoài của sàn đấu.

Tại sao lại là rìa ngoài sàn?Trong quá trình bị tác động bởi Thời không chi Chung, Vân Hải phát hiện ra Thần hồn này chỉ có tác dụng theo hình nón , vậy nên chạy ra ngoài tầm tác động chính là phương án chuẩn, tức là đối phương hoặc là từ bỏ hiệu ứng trên người tên Thần hồn sư Phòng Ngự hệ kia , hoặc bị hắn chạy tới và đập thành bã.

Quả nhiên , không ngoài dự đoán của hắn, Thần hòn sư sở hữu Thời Không chi chung kia lập tức hướng sang bên phía của hắn, con Tà Giác cương thi cũng chạy đến chỗ hắn, đồng thời tên có Thần hồn là Cung kia cũng đang tụ lại 1 mũi tên cực mạnh, chỉ là không rõ là dạng gì, nếu là bắn thẳng thì tốt rồi.

Ngẫm nghĩ như thế, hắn sờ sờ viên ngọc được gắn vào cái vòng trên cổ tay bằng 1 sợi xích nhỏ, thầm đợi đến khi hắn bị dính cái khống chế thời-không kia.

3 giây sau, tựa hồ như đợi hắn bước vào tầm, ngay lập tức toàn bộ khu vực như thể bị dính bởi 1 loại bùn sình gì đó, tựa hồ như thời không ngừng lại, thậm chí cả suy nghĩ cũng bị làm chậm đi . Cùng lúc loại trạng thái này xuất hiện, 1 mũi tên không lồ, đúng vậy là không lồ được bắn ra ngay khi Xạ thủ Thần hồn sư nhả mũi tên ra, toàn mũi tên như thể bao bọc bởi lửa đỏ rừng rực , lại như tỏa ra ánh sáng từ bên trong vậy. Mũi tên bay về hướng của vân Hải, mũi tên bay tới đâu, khu vực bị ảnh hưởng bởi Thời Không chi chung tách ra tới đấy.

Vân Hải vừa cảm giác như thể vướng chân , ngay lập tức bóp nhẹ viên ngọc đang sờ trên tay. Lập tức trong bán kính 1 mét toàn bộ các khu vực thoát khỏi cái trạng thái không chế kia, trở lại bình thường. Hắn chạy ngoặt sang 1 bên, hình thành 1 góc cong, tránh cái mũi tên đang phi tới kia, đồng thời giơ tên Ngao Tề lên làm chùy đánh bay con Cương thi kia đi ra tận tít ngoài 20 mét.

Thế nhưng, đúng lúc hắn đang chạy như bay tới chỗ của 2 tên kia thì tên sở hữu Thời Không chi chung mỉm cười, rồi hắn thấy tên Thần hồn Cung thủ kia nhắm bắn vị trí chỗ con cương thi rơi, đột nhiên hắn thấy trước mắt lóe lên rồi hắn có cảm giác như đang rơi, không phải như rơi tự do mà như là bị đánh bay đi vậy.

“Oạch”.

Trong lúc hắn còn chưa hiểu cái gì thì 1 mũi tên đã đâm xuyên qua cái áo của hắn, phát nổ. Rất may là mũi tên chỉ đâm xuyên qua vạt áo, có lẽ tên Thần hồn Cung thủ kia đã tính nhầm nên vụ nổ trừ việc khiến hắn bị văng đi thêm 5 mét nữa cũng không có vấn đề gì.

Vân Hải đứng dậy, cau mày. Con cương thi lúc nãy đáng ra bị hất văng đi giờ đã lò giò ở chỗ đám 2 tên kia. Hắn nhìn lại trên cánh tay mình thì thấy 1 dấu vết hình cái Chung, rất nhạt nhưng có. Và nếu hắn không nhầm thì con cương thi cũng có 1 vết tương tự.

“ Thay thế vật thể ? “ Vân Hải tự hỏi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lúc này thì ở bên kia, Kiếm Tuyệt Trần đang suýt ngáp tới chảy nước dãi, trận chiến này thực sự quá nhàm chán. Hắn thì không muốn bộc lộ thực lực thật sự, đối thủ thì trực tiếp quăng lên mình luôn 1 lớp áo bổ trợ đầy đủ bộ gồm giáp ngực, giáp lưng, giáp tay, giáp chân, thậm chí cả vuốt nữa. Toàn thân từ đầu tới thân không có 1 chỗ hở, miếng giáp nào cũng đầy vảy như của con tê tê vậy. Tên này cuồng tê tê hả?

Lại nói, công kích của hắn không si nhê, loại giáp này chính là kiểu đỡ được ngàn chiêu của Nhận Thần cảnh mà không si nhê đây mà. Nhưng mà hết lần này tới lần khác hắn không nói gì được vì đây còn không phải Khoa Huyễn Khí, nói theo kiểu văn chương thì là vũ khí, còn nói chợ búa thì là cục sắt, 1 khối kim loại nung chảy , rèn ra thứ này. Xong , không có tâm hạch, mạch trận, mạch Linh gì sất. Nếu nói có thì là 2 cái động cơ phóng ở 2 cùi trỏ của hắn thôi. Loại này thì học viện không quản. Học viện nói thẳng ra là : Nó có tiền, nó thích đúc thì nó đúc ra 1 cục sắt thôi.

Công kích hắn không làm gì được , công kích đối phương cũng thế. Thuần túy là đấm, né dễ như chơi ấy. Đã thế tên kia còn cố ý giữ chân hắn lại nữa chứ, không rõ để làm gì. Đợi cái tên Thần hồn sư Mẫn công hệ kia ư? Hắn bị thu phục rồi còn đâu.

“ Nhắc tới tào tháo, tào tháo đến. Tên mà Thiên Động thu phục có vẻ đã khôi phục từ ai-mà-biết-là-cái-gì-cơ-chứ rồi. Xử dùm ta tên này cái.” Kiếm Tuyệt Trần nghĩ thầm, nhưng rất tiếc, ngay sau khi được Thiên Động ra lệnh, tên Mẫn Công hệ này chạy thẳng về phía Vân Hải, hoàn toàn bỏ qua 2 tên đang đánh nhau tới nhàm chán.

~~~~~~~~~~~~

Vân Hải cũng đã để ý tới cái tên Mẫn Công hệ Thần hồn sư đang lao tới, lập tức trở nên vui vẻ. 2 đấu 2, có vẻ khá công bình.

2 người kia dường như đã nhận ra là Mẫn Công hệ Thần hồn sư này có gì đó khác lạ, lập tức hét lên hỏi :

- Có gì vậy, Chúc Hoa?

Tuy rằng đang bị khống chế, thế nhưng khống chế của Thiên Động không phải là tước đoạt lý trí mà là cưỡng ép chèn cảm xúc vào, khiến đối phương nghe lời vô điều kiện, nên người bị khống chế sẽ có phản ứng, chỉ là hơi khác mọi ngày.

- Không có gì đâu.

Nguyên Chúc Hoa vừa nói vừa cười theo 1 kiểu thùy mị nết na. Tên có Thần hồn Cung thủ vừa thấy nụ cười đó thì kinh hồn đảm vía, chính xác hơn là không dám tin. Tên Thần hồn là Thời không chi chung thì trầm lặng , nói:

- Cô ta hẳn bị khống chế rồi. Thử bắn cô ta 1 cú đi, nếu cô ta chửi sang cả tổ tông 18 đời nhà chúng ta thì đó là thật.

Không có phản ứng gì, Nguyên Chúc Hoa chỉ đơn giản là gạt mũi tên ra.

~~~~~~~~~~~~~

Vân Hải đang chuẩn bị cầm tên Ngao Tề lên thì phát hiện ra Ngao Tề không còn nằm trong tay hắn nữa, nhìn lại thì hóa ra là tên đó vẫn đang nằm ở vị trí mà hắn bị hoán đổi, thôi kệ vậy.

Vân Hải vẫn kích hoạt cái viên ngọc kia, chạy lên trước tính chia cắt 2 người này ra thì thấy 1 tấm lưới bắn ra từ cung của tên xạ thủ, hắn nhanh chân né được nhưng Chúc Hoa thì không may như vậy , bị dính phải nguyên cái lưới đó. Hắn ngay lập tức vận dụng Thiên Cấp thân pháp, rút ngắn 1 cách cực nhanh khoảng cách lại. Thiên cấp thân pháp ưu điểm là rất hiệu quả, nhược điểm tự nhiên chính là tổn hao Linh lực cực nhanh nen hắn ít dùng. Chỉ trong thoáng chốc mà hắn đã tiếp cân được 2 người kia , chỉ mất chưa đầy 1 giây mà thôi.

Thời không chi chung chính là hình nón, tức là rất úy kị cận chiến do khó động được vào mục tiêu trừ khi mục tiêu thuộc loại châm chạp, còn nếu nhanh nhẹn thì rất khó động vèo. Nhược điểm của cung thủ cũng là kị tiếp cận đặc biệt là với đối thủ nhanh nhẹn. Với cả 2 điểm chết như vậy thì việc Vân Hải tiếp cận chính là chí mạng.

Chỉ trong1 thoáng chốc, hắn đã xử lý xong cả 2 người, ngoái lại nhìn thì thấy chỉ còn tên Hoàng Kim xuyên sơn giáp, coi như không thể thua được rồi.

Tên Hoàng Kim xuyên sơn giáp kia thấy như vậy biết là không thể thắng , nhanh chóng bỏ quyền. Kết quả chính là đội của Thiên Động chiến thắng.

Nữ sinh Mẫn Công hệ được Thiên Động giải phép, trừng mắt nhìn hắn , tên có thần hồn Cung thủ cũng nhanh chóng rút lại “Khốn Long chu chi”.

Kì thực đây chính là 1 trận chiến vô cùng khó khăn, hầu như là khắc chế hàn toàn. Tuy rằng Vân Hải có thể loại bỏ hiệu ứng làm chậm nhưng sẽ mất thời gian, chính xác ra là khoảng 4 giây đồng hồ từ lúc nhận ra, hất tay để lấy viên ngọc, bấm vào viên ngọc và vận dụng Thần kỹ. Nếu Thiên Động không dùng Quang Mang Nhật loại bỏ khống chế kịp thời thì coi như là toàn đội sẽ mất hết tiên cơ, tối thiểu cũng mất 1-2 đội viên.

Kì thật có rất nhiều đội đã bị loại bởi cách này, thế nhưng xui xẻo thay , họ lại gặp ngay 1 đội có thể hủy bỏ hiệu ứng của Thời không chi chung nên đành chấp nhận thất bại.


Cổ Tạo Đại Lục Kí Sự - Chương #44