2


Người đăng: hasky

Chợt 1 tiếng .....Pằng nữa làm từ người ba nó chảy một dòng máy. Ba nó dù đau
đớn nhưng vẫn cố gọi má nó. Nó quay ra chỗ mà tiếng súng vang lên, thì thấy 1
người đàn ông trung niên cũng khá lớn tuổi nhưng mặt ông thỳ không già theo
năm tháng. Chợt có tia đỏ ngắm vào nó. Ba nó thấy thỳ chạy đến ôm nó với một
tiếng nữa. Pằng.................. Ba và má nó nằm trên sàn nhà máu loang lổ.
Anh hai nó chạy gọi quản gia và dì Ba để gọi cấp cứu. Xe cấp cứu đến và đưa ba
má nó lên. Nó và anh nó cũng cùng lên xe vừa ngồi vừa khóc ôm ba nó nói. Ba má
không được bỏ con và hai đâu..huhuhuhu... Ba nó tỉnh và nói 2 đứa phải hứa với
ba rằng dù không có ba má thì 2 đứa vẫn giúp đỡ nhau sống được không??.... 2
anh em nó đồng thanh nói. Dạ.......
Xe cấp cứu đến bệnh viện đưa ba và má nó vào phòng cấp cứu...
1 tiếng......
2 tiếng..........
5 tiếng trôi qua phòng cấp cứu vẫn sáng... nó vẫn hai hàng nước mắt.
Chợt cửa cấp cứu mở ra ông bác sĩ đến nói nó với anh hai nó : Xin lỗi cô chủ

cậu chủ chúng tôi đã làm hết sức nhưng ông bà chủ đã ra đi.

Ngày hôm sau đám tang của ba và má nó diễn ra.
Nó và anh nó không rơi nước mắt, 2 anh em nó cố mạnh mẽ.
Những người đến viếng ngồi xì xào. Trời 2 anh em nó thấy ba má nó mất mà không
có tới 1 giọt nước mắt. đúng là 2 chúng nó giả tạo. Nó biết tất cả đến chỉ là
làm lệ,còn có những người cố nặn ra giọt nước mắt, khiến anh em nó phải khinh
thường.
Chợt nó thấy người đàn ông tới hôm đó.
Nó nghĩ thầm trong bụng,
Ông đã giết ba má tôi, bây giờ ông còn dám đến tang lễ của ba má tôi sao. Tôi
sẽ trả thù.. Rồi nó cười với vẻ mặt ác quỷ.
Ông ta cũng cười nửa miệng


Cô nàng lạnh lùng - Chương #2