Người đăng: ™ ๖ۣۜQuỷ ๖ۣۜVương ᴬᵗᵘˡᵃ
Suốt một tuần Trần Lạc dùng robot tiến hành đối luyện, ban đầu Đậu Đậu cho
nhưng robot có kĩ năng yêu rồi mạnh dần dần lên, suốt một ngàn tám trăm robot
có trong kho con nào hắn cũng đã ngồi qua, trong bẩy ngày không hắn không ăn
không ngủ, hễ mệt mỏi là như thường lệ dòng điện laze chạy quả thân thể, quả
thực sống không bằng chết.
Đến ngày cuối cùng kết thúc khi hoàn thành huấn luyện bước xuống khỏi cơ giáp
, giọng Đậu Đậu vang lên :” Chúc mừng chủ nhân hoàn thành huấn luyện cơ giáp ,
vì tuần cuối là giúp chủ nhân mở huyết mạch nhưng ngài đã mở rồi nên coi như
hoàn thành khóa huấn luyện sơ cấp “
“ Bây giờ ta có thể về rồi đúng không “
“ Vâng, trước khi về ngài cần thuần thục lắp giáp cơ giáp và sinh tồn trong
không gian vũ trụ, là một chiến thần ngài cần phải thích ứng với mọi địa
phương, hiện tại ngài cần thích ứng với môi trường trọng lực, nước, và chân
không, vì đây là một tháng huấn luyện do đó trong một tuần tiếp theo ngài cần
phải hoàn thành .”
Trần Lạc gật đầu ngồi xuống, hắn nghĩ lại từ lúc bắt đầu khóa huấn luyện ,
mọi gian khổ hắn chịu đựng trong ba tuần này có lẽ nhiều hơn một đời người
phải chịu khổ “.
“ Bắt đầu đi “ Trần Lạc nói.
Sau đó xuất hiện trước mắt Trần Lạc đủ loại dụng cụ cơ khí, máy móc, cỏ cả
mô hình máy bay, hắn bắt đầu tập lắp ráp, sửa chữa, bảo dưỡng, sử dụng
dụng cụ thay thế . Tiếp theo là hoàn thành huấn luyện ở các loại môi trường
khác, ở mỗi tường trọng lực hắn vừa phải lắp ráp các chỉ tiết tỉ mỉ của máy
móc vừa phải chịu trọng lực gấp năm lần bình thường, động tác phải vừa chuẩn
vừa chính xác lẫn nhẹ nhàng.
Huấn luyện trong nước hắn phải nín thở thời gian dài lẫn chiến đấu với sinh
vật biển, đây không phải bình thường như cá mập ở trái đất mà là những loại
sinh vật biển trong vũ trụ khác nhau, mỗi loại có cách công kích và sức chiến
đấu khác nhau cuối cùng là huấn luyện chân không, trong môi trường vũ trụ
khác ở trên mắt đấu chiến đấu, ở trên mặt đất có thể sử dụng robot chiến đấu
với nhau nhưng trong tinh không thì khác, trong tinh không phải sử dụng robot
du hành vũ trụ để chiến đấu, hắn đối mặt đủ sinh vật kì dị, rồi khi trang bị
trong tinh không hỏng phải tiến hành sửa chữa ra sao .v. v..
Một tháng huấn luyện hoàn tất, giờ đây Trần Lạc không còn dáng vẻ nót nớt của
học sinh cấp ba mà xung quanh toát ra sát khỉ, có thể thu liễm, ngoài ra
khuân mặt có chút uy nghiêm như người từng trải, giờ hắn đã giống như một
siêu cấp chiến sĩ của Địa Cầu, toàn thân trên dưới lộ ra một cỗ khí thế từng
trải qua vô số lần sinh tử chém giết chỉ có thiết huyết chiến sĩ mới có.
“ Hè hè, Đậu Đậu hai ta thương lượng chút được không “.
“ Chủ nhân cứ sai bảo “.
“ Dù sao ta cũng hoàn thành huấn luyện có thể đưa tặng một bộ cơ giáp về hiện
thực được không, bộ cơ giáp sát thủ SKy07 của tinh hệ Eris được không “, ánh
mắt chờ mong của hắn nhìn về phía Đậu Đậu.
“ Thưa chủ nhân, ngài đã thành tông sư điều khiển cơ giáp, do đó điều khiển
cơ giáp nào cũng như nhau, nếu muốn ngài có thể chọn bất kì mầu nào của cơ
giáp ĐC01, nhắc nhở ngài cần chỗ để khá lớn cho cơ giáp “.
Nge đến đây Trần Lạc cảm giác như đang mùa xuân ấm áp thì dính phải gió lạnh
thổi về, hắn chỉ Đậu Đậu hét “ lão tử cần gì cái cơ giáp nát đó, đưa tặng
một bộ khó thế sao “.
Đậu Đậu trực tiếp xem nhẹ lời nói của Trần Lạc mà chỉ lạnh lừng lên tiếng :”
Chuẩn bị truyền tống về Địa Cầu, tọa độ xx, 3 . 2 . 1 . truyền tống “.
Chưa kịp định thần Trần Lạc đã thấy mình được truyền tống về căn phòng nhỏ
trong ngõ của mình, thất vọng, thỏ dài cuối cùng cũng không xin được một
chiếc cơ giáp, cảm giác một tuần điều khiển cơ giáp không làm hắn thỏa mãn ,
giờ chỉ còn cách chơi Lôi Đài Cơ Giáp, trò chơi đang phổ biến tại Địa Cầu để
tìm ra tinh anh cho quân đội, chống chọi với tinh hệ khác.
Trong trò Lôi Đài Cơ Giáp bao gồm tất cả mọi người trong hệ Ngân Hà cùng tham
gia, tiêu biểu đó là người thuộc Sao Hảo và Sao Kim, đó là hai nơi dân số
hiếu chiến và đông người tham gia, ở đó môi trường khác nghiệt do đó cứ nămi
năm Lôi Đài cơ giáp đểu tổ chức thi đấu một lần, ai chiến thắng có thể đưa
vào quân đoàn cơ giáp đặc biệt và cả nhà có thể định cư ở Trái Đất, năm nay
chính là lần thứ tư tổ chức thi đấu.
Oanh .. Oanh .. Oanh.
“ Trần Lạc, người đang làm gì đó, cả ngày gọi cửa không thấy đâu, từ lúc đi
với nữ thần xong không thấy mày về nhà, yêu thầm nữ thần rồi à, Trần Lạc có
ở trong phòng không, không mở lão tử phá của đó “.
Khẽ cử động thân thể, Trần Lạc tiến về phía cánh cửa, nhẹ nhàng mở của ra
thì thấy khuân mặt quen thuộc của Phong Dương .