Lễ Kiểm Tra, Cấp Thấp Huyền Lực, Pháp Sư Chức Nghiệp !


Người đăng: khongcoem28898

Thời gian thấm thoát trôi nhanh, mới đây đã qua một tháng, mọi người trong gia
tộc họ Ngọc cũng rất tập nập, bởi vì hôm nay là ngày làm lễ kiểm tra huyền lực
cho bọn trẻ, Ngọc Tâm cũng rất hào hứng cho ngày này. Dù sao cô cũng là con
người, tiếp xúc với sức mạnh mà thế giới trước kia mà cô không có, điều đó
vượt qua phạm trù của cô và cũng làm cô hào hứng khi chứng kiến nó.
Năm nay cô 6 tuổi rồi, đủ để làm lễ kiểm tra của gia tộc, bây giờ cô đang lục
đục sắp xếp mọi thứ để đến quảng trường, chải đầu, buộc tóc, bây giờ thì cô
thật sự giống một đứa bé 6 tuổi nên có. Mái tóc 2 bím màu hạt dẻ, đôi mắt đỏ
lượm, làn da trắng trẻo.
Chuẩn bị xong thì cô nhanh chóng lao ra khỏi phòng
- Mẹ ơi, con chuẩn bị xong rồi, đi thôi “ Một giọng nói trẻ con nhí nhảnh vui
tươi tô them chút hào hứng, Ngọc Tâm nói”
- Ừm, con gái mẹ xinh quá, ngoan quá hà “ Mẹ Ngọc Tâm trả lời”
- Ha ha, hào hứng không con gái của bố ? “ Ngọc Đình Hoàng cũng xen vào một
câu “
- Hưm hưm, nhớ năm đó chị cũng hào hứng như em vậy, mặc dù lúc đó có hơi lo
lắng nếu không có huyền lực thì sẽ như thế nào cơ mà chị nhóc vẫn là thiên tài
“ Bà chị Ngọc Ly cũng chen mồm khoe lên bản thân”
- Ừm, Dạ thì hào hứng lắm bố ạ, còn chị thì làm ơn giữ im lặng không ai kêu
chị câm đâu, hứ “ Ngọc Ly vâng lời trả lời bố mẹ mình rồi nhanh chóng quay
sang nói xỏ bà chị của mình”
Xuyên qua sống lại tại Bắc Lam đại lục đến nay đã 6 năm rồi, cô đã thoát xác
khỏi bóng dáng của một cái xác vô hồn, giờ cô là một cô bé 6 tuổi, có bố mẹ,
có anh chị, có gia đình của mình. Việc có huyền lực hay không thì đối với cô
cũng chả quan trọng, dù sao không có thì vẫn có bố mẹ bảo vệ, có anh chị đùm
bọc.
Cô không quá quan trọng việc huyền lực, nhưng nếu có thì tốt hơn, cô sẽ làm
một cái pháp sư quang minh, làm một cô gái có thể mang đến điềm lành, mang đến
hạnh phúc và chữa khỏi đau khổ cho gia đình mình.
Dọc đường đến quảng trường cũng có 2,3 đứa trẻ 6 tuổi chuẩn bị làm nghi lễ
kiểm tra của gia tộc, bọn họ trông rất căng thẳng. Cô nghĩ lại đối với năng
lực mạnh mẽ và quyền lợi gia tộc thì hiếm có đứa bé nào kháng cự được.
Khung cảnh xuất hiện trước mặt cô là một quảng trường rộng lớn, diện tích tầm
3km vuông, chính giữa có bậc thang bước lên bục rộng, nơi đó có một quả cầu
màu trắng bay lơ lững trên bàn. Bên cạnh đấy là một bà lão có mái tóc màu bạc,
dường như đang đứng đợi những đứa bé bọn cô.
- Kính nhờ Ngọc Đàn trưởng lão làm nghi lễ kiểm tra thiên phú của bọn bé “
Một trung niên tiến đến kính cẩn với bà lão”
- Ừm “ Thanh âm phát ra từ cổ họng, không để ý đến tên trung niên, bà quay
lại sờ lên quả cầu”
- Điểm theo thứ tự đầu tiên Ngọc Dạ “ tên trung niên quay lại nói với 4 đứa
bé phía dưới “
Đứa bé nhỏ tầm 6 tuổi, là một nam nhi khá lại nại nhìn, vô cùng dễ thương,
cũng tính là anh tuấn phi thường đấy nhỉ ? Ngọc Tâm đứng bên nhìn tự hỏi !
Không quá bao lâu thì đứa bé tiến đến bục lại gần Ngọc Đàn trưởng lão
- Đặt tay lên quả cầu “ Ngọc Đàn nói “
Sau khi đứa bé đặt tay lên quả cầu, Ngọc Đàn trưởng lão lập tức vung tay lên,
một cuốn sách màu Lam xuất hiện trong tay bà. Điểm một ngón tay vào quyển sách
rồi lại điển lên đầu Ngọc Dạ, sau đó 10 giây, quả cầu trở nên sáng lên màu
cam, ánh sáng dâng lên 1/10 quả cầu, ngay sau đó tiếng nói của trưởng lão thốt
lên ngắn gọn:
- Huyền lực hạ phẩm, Nghề nghiệp chiến binh
Màu cam là chiến binh, Màu hồng là pháp sư . Dâng lên dưới 4 phần là hạ phẩm,
dưới 7 phần là trung phẩm còn ở phía trên là cao phẩm.
Không quá 15 phút thì đã kiểm tra qua 3 đứa trẻ, trong đó có một đứa bé gái
dâng lên gần đầy cầu, là huyền lực cao phẩm, màu hồng, đó là một pháp sư đầy
tiềm năng.
Đến lượt cô, Ngọc Tâm bước lên bục lại gần Ngọc Đàn trưởng lão, nhanh chóng đã
phán xét ra huyền lực của cô, đó là màu hồng dâng lên 5/10 một cái trung đẳng
bình thường pháp sư. Rất hợp ý cô, bình thường, không phải là cái thiên tài
quái vật mà mọi người hoảng sợ nữa.
- Cảm ơn trưởng lão “ Cô cúi đầu cảm tạ rồi nhanh chóng quay đầu chạy về phía
bố mẹ “
Sau khi kiểm tra xong các đứa bé thiên phú, tên trung niên lúc nãy dẫn cả đám
đến một căn phòng lớn kế bên quảng trường, phát cho mỗi đứa bé mỗi quyển sách
màu trắng bảo chúng nhỏ máu nhận chủ.
Ngọc Tâm rất nhanh cắn đứt ngón tay mình không do dự, nhỏ xuống quyến sách một
giọt máu, quyển sách sáng lên thì cô cảm nhận mình và quyển sách có một liên
hệ chặt chẽ, như máu mủ gia đình, cực kỳ thân thuộc. Đồng thời trong cơ thể cô
có một cổ huyền lực quán xuyên các kinh mạch tụ lại trong cơ thể cô, cô hiểu
đây là cô chính thức là một pháp sư, một pháp sư cấp 1. Tính theo cấp độ cô đã
là một học đồ huyền lực chính thức.


Cô Gái Quang Minh - Chương #4